C hu Tuấn Dương thiếu chút nữa thì hộc máu, hắn bắt nạt tên tiểu tử thúi này lúc nào chứ? Người bị bắt nạt là hắn có được không? Tâm hồn đã chịu tổn thương, cầu ôm, cầu dỗ dành, cầu trấn an, nếu không không đứng lên!!
Tiểu Thạch Đầu lại vui vẻ đến sắp bay lên luôn rồi, cậu đắc ý ném cho Chu Tuấn Dương một ánh mắt thị uy, cười làm nũng nói: “Nhị tỷ tốt nhất, nhị tỷ quả nhiên luôn thương đệ! Có những lời này của tỷ, xem ai còn dám bắt nạt độ nữa?”
“Ấu trĩ!” Đã lớn như vậy rồi mà còn làm nũng với tỷ tỷ. Đáng giận nhất là còn làm nũng với vợ hắn nữa. Chu Tuấn Dương không thừa nhận bản thân đang ghen tị!
Dư Tiểu Thảo cảm nhận được oán niệm tản ra từ trên người ông chồng nhà mình gần như sắp cụ thể hóa thành hành động, ngay lập tức nghĩ đến chuyện dành thời gian để trấn an chồng, sau khi nói vài câu cùng tiểu đệ, cuối cùng nàng đưa ra một lời mời: “Ba ngày sau, trong phủ chúng ta tổ chức một bữa tiệc hoàn toàn mới mẻ “Thưởng tiên hội, cần một số học sinh trẻ đến nhận xét. Đến lúc đó, đệ có thể mời mấy người bạn quan hệ không tệ tới.”
“Thưởng tiên hội? Là về đồ ăn ngon sao? Tin tức này nhất định phải giữ kín, bằng không đệ sợ sẽ khiến cho ngoại viện nhà tỷ bị chen tới sập mất!” Nhớ tới bữa tiệc sinh nhật của mình lần trước, trong lòng Tiểu Thạch Đầu vẫn còn sợ hãi. Ban đầu vốn chỉ là gia yến, không ngờ phải bày tiệc hết toàn bộ Dược thiện phường, khó khăn lắm mới chiêu đãi hết toàn bộ khách khứa.
Dư Tiểu Thảo nói ngắn gọn về kế hoạch bữa tiệc lần này: Kỳ thật chính là các tiểu cô nương trong nội viện tự sáng tạo làm ra điểm tâm rồi đưa đến ngoại viện mời nhóm học sinh trẻ tuổi nhận xét, bình chọn ra ba người giỏi nhất sẽ đoạt giải có phần thưởng. Phần thưởng nàng cũng đã nghĩ kĩ rồi, chính là một tấm thẻ hội viên “Điểm tâm Sáng Ý” của nàng. Với tấm thẻ hội viên này, khi mua hàng ở “Điểm tâm Sáng Ý” sẽ được giảm một nửa giá tất cả các mặt hàng!
Phải, ngay cả phần thưởng cũng thay nàng tuyên truyền cho cửa tiệm sắp khai trương! Có một chủ nhân như vậy, ngươi nói công việc buôn bán của nàng còn lo không thịnh vượng?
Chu Tuấn Dương không vui vẻ, rất không vui vẻ! Thời gian tân hôn, vốn nên là thời khắc để hai vợ chồng tình chàng ý thiếp, cùng nhau trải qua thế giới hai người đầy ngọt ngào. Nhưng cuối cùng hắn lại bị cô vợ mới cười bỏ rơi lạc lõng!
Từ ngày lại mặt trở về Vương phủ đến nay, cô vợ nhỏ của hắn lại bận bịu đến bù lu bù loa lên. Đầu tiên là mời thợ thủ công đến xây năm lò nướng lớn bằng sắt ở phía sau hoa viên, sau đó lại triệu tập nhóm đầu bếp dự bị cho cửa hàng điểm tâm tới phủ để tiến hành huấn luyện trước trận so tài. Bọn hạ nhân trong nhà cũng bị cô Vợ nhỏ của hắn chỉ huy đến quay vòng vòng, vậy mà bọn họ vẫn vui vẻ chịu đựng.
Quản sự nội viện- Mai Hương và tổng quản nội thị- Lưu Đức Toàn đều lên dây cót tinh thần. Đây chính là lần đầu tiên phủ Húc Vương bọn họ tổ chức tụ họp. Khách tới đều là khuê tú phu nhân và con cháu nhà quyền quý thuộc tầng lớp trên trong kinh cho nên hết thảy đều phải thu xếp chu đáo, tránh tổn hại đến thanh danh của phủ Húc Vương. Quản sự phụ trách mua hàng lại càng phải cẩn trọng hơn, mỗi ngày đều phải xin chỉ thị chưởng sự Dương Liễu bên người Vương phi, chỉ sợ sẽ bỏ qua nguyên liệu gì đó quan trọng.
Việc bố trí hậu hoa viên đã tiêu tốn phần lớn thời gian mỗi ngày của Tiểu Thảo. May mắn có sự trợ giúp của người làm trong Vương phủ, bằng không chỉ với hai ngày đã có thể đạt được hiệu quả mà nàng muốn là chuyện mơ mộng hão huyền! Nàng chỉ tìm ra ý tưởng bao quát toàn cục, quản sự ngoại viện và nội viện lập tức sẽ thu xếp thỏa đáng, biến yêu cầu của nàng thành hiện thực. Đây cũng là lúc nhóm quản sự nha đầu tôi tớ trong Vương phủ thể hiện năng lực của mình trước mặt Vương phi! Mỗi người đều lên dây cót tinh thần, chỉ sợ làm Vương phi không hài lòng.
Tuy nói, bọn họ đều là người do Vương gia sắp xếp. Nhưng trong kinh ai không biết, từ lúc chưa thành thân, chủ tử đã nhất nhất cưng chiều nữ chủ nhân. Sau khi thành thân, lại càng thể hiện đúng hình tượng một ông chồng thập nhị tứ hiếu, hận không thể thời thời khắc khắc dính bên người nữ chủ tử. Người có thể được Chu Tuấn Dương chọn, có ai không tinh ranh, sớm đã nhìn thấu trong phủ này nữ chủ tử là lớn nhất. Cho dù đang trong thời kỳ tân hôn, lại phải vất vả tổ chức thi đấu điểm tâm gì đó khiến cho tâm tình của chủ tử vô cùng khó chịu, người vẫn dặn dò bọn họ toàn lực phối hợp nữ chủ tử như cũ. Chậc chậc, nếu ai dám lén lút dùng mánh khóe bị nữ chủ tử phát hiện, Vương giatuyệt đối sẽ không nói đỡ cho bọn họ một lời, ngược lại còn sẽ vỗ tay khen ngợi. Để củng cố địa vị của mình, đặc biệt là các quản sự, ai lại không dốc hết sức lực bộc lộ năng lực của bản thân ở trước mặt nữ chủ tử chứ?
Mặc dù người dưới tay đã toàn lực phối hợp, nhưng Tiểu Thảo phải lao tâm lao lực, vẫn mệt mỏi không nhẹ. Vì bảo đảm hoạt động lần này có thể hoàn thành tốt, ban ngày Tiểu Thảo chỉ huy bọn hạ nhân đến xoay vòng vòng, đến buổi tối lại cầm lấy cuốn sổ kế hoạch, cắn cán bút suy nghĩ ý tưởng rồi viết lại linh cảm đó để ngày hôm sau có thể thuận tiện tiến hành. Có đôi khi nàng còn ngẩn ngơ suốt cả đêm trong thư phòng nhỏ ở nội viện.
Nhìn thấy vợ nghiêm túc vất vả như vậy, Chu Tuấn Dương làm sao nỡ đi quấy rầy nàng? Yêu nàng, cưng chiều nàng thì phải dốc sức ủng hộ nàng! Cho dù tâm tình vô cùng khó chịu, Chu Tuấn Dương vẫn làm theo quy tắc của một người chồng tốt, chia sẻ rất nhiều công việc với vợ mình.
Không biết ai truyền tin tức ra ngoài, từ buổi sáng ngày chuẩn bị cho “Cuộc thi điểm tâm Sáng Ý”, Tiểu Thảo đã bắt đầu nhận được những tấm thiệp muốn tới thăm. Tất cả đều là các phu nhân nhà có mặt mũi trong kinh mang theo trong con gái từ tám đến khoảng mười sáu tuổi tới thăm, mục đích chỉ vì muốn có được một tấm thiệp mời đến thưởng thức điểm tâm.
Vốn dĩ, mục đích Tiểu Thảo tổ chức hoạt động này là vì muốn mời cô nương mà anh chồng ái mộ tới chơi, mượn cơ hội này để Tĩnh vương phi có thể gặp con dâu tương lai một chút. Để tránh cô nương kia xấu hổ, cho nên nàng mới mời thêm một số nhà cô nương quen biết tới cùng. Tự tay làm điểm tâm cũng chỉ vì để gia tăng thêm thú vui cho buổi tụ họp mà thôi.Ý của hai mẹ chồng nàng dâu Tĩnh vương phi và Tiểu Thảo vốn là chỉ mời bạn bè thân thích của hai nhà. Chỉ chuẩn bị có hai mươi tấm thiệp, Tĩnh vương phi lấy mười tấm, chia cho Hàn cô nương bên kia năm tấm thiệp trống để nàng mời bạn tốt quen thuộc của mình. Tiểu Thảo bên này cũng chỉ để lại năm tấm mà thôi.
Nhưng từ buổi sáng ngày chuẩn bị thứ hai, Tiểu Thảo đã bắt đầu phải tiếp đãi khách tới chơi, có đôi khi còn phải tiếp mấy nhà phu nhân tiểu thư có hẹn cùng lúc nữa. Mãi cho đến buổi tối, vẫn còn có hai tấm thiếp muốn tới chơi nữa được đưa đến. Mọi thứ khiến nàng bận rộn đến mức ngay cả bữa trưa cũng chỉ ăn qua loa một chút. Ngày tiếp theo, số người tới cửa xin thiệp đã có tới hơn hai mươi nhà. Mấu chốt nhất là có người, cho dù là Tiểu Thảo hay nam nhân nhà nàng đều chưa từng qua lại với bọn họ, ngay cả quen biết cũng không được tính, vậy mà còn liếm mặt tới xin thiếp mời đến buổi tụ họp.
Giờ thì hay rồi, vốn dĩ chỉ muốn mời người trong nhà lại đột nhiên gia tăng lên hơn gấp đôi, cho nên mọi thứ cần chuẩn bị cũng tăng lên gấp đôi. May mắn hậu hoa viên của phủ Húc Vương đủ lớn, lại chọn mua khẩn cấp một loạt các nguyên vật liệu mới không đến nỗi trước ngày tụ họp phải cuống cuồng.
Ngay cả khách khứa ở ngoại viện cũng không bị bỏ quên. Chu Tuấn Dương đã phân chia những thuộc hạ của mình và các quan tướng từng lập công cùng hắn thành một nhóm; năm sáu bạn tốt cùng trường của Tiểu Thạch Đầu, thanh thiếu niên tài tuấn trong số những bạn bè người thân của phủ Tĩnh Vương thân và thân thích của Hàn gia thành một nhóm..
Tiểu Thảo phải cảm ơn vì thời gian hoạt động này ngắn gọn, bằng không số người đến nhà xin thiệp đã không thể đơn giản dừng ở mức chỉ có hơn hai mươi. Rất nhiều nhà nhận được tin muộn, khi bọn họ biết được đã bỏ lỡ lần thể hiện trước Húc Vương và Vương phi, bỏ lỡ cơ hội lộ mặt trước những thiếu niên tài tuấn trong kinh thì đều không nhịn được tự đấm ngực dậm chân, tiếp đó chỉ biết theo dõi sát sao động thái của phủ Húc Vương, chờ mong Húc Vương phi tổ chức lần tụ họp tiếp theo.
Ngày thứ ba của cuộc tụ họp, trước phủ Húc Vương đỗ đầy xe ngựa với đủ các loại kiểu dáng. Nhìn qua ấn ký trên xe, gần như đều là các nhà quyền quý quan tước từ tam phẩm trở lên. Đương nhiên cũng không chỉ có bấy nhiêu.
Nhân là lần đầu tiên Tiểu Thảo tổ chức buổi tụ họp long trọng đến như vậy, Tĩnh Vương phi với danh nghĩa tới giúp đã có thể quang minh chính đại tới xem mặt con dâu tương lai. Kết quả, con dâu còn chưa được nhìn thấy đã bắt đầu bận rộn chiêu đãi những phu nhân nhà có mặt mũi kia.
Tiểu Thảo thân là chủ nhân, lại càng không thể nhàn rỗi! Cũng may mấy tỷ muội tốt của nàng như Hạ Uyển Ngưng, Minh Lan Quận chúa đều tới giúp đỡ nàng. Hai vị này lúc ở chốn khuê phòng, tiếp xúc đều là những khuê tú ở tầng lớp cao, đến khi gả đi cũng là gã vào nhà thuộc tầng lớp thượng lưu. Các nàng gần như quen biết hết số khuê tú và phu nhân đã nhận được thiệp mời, cho nên quá trình chiêu đãi cũng rất thuận lợi. Giao các vị khách cho bọn nàng, quả thật Tiểu Thảo cũng yên tâm.
Biết được lần này tụ họp này có thể tự tay làm điểm tâm. Chẳng những đã hấp dẫn hứng thú của các cô nương trẻ tuổi, mà ngay cả chị dâu các nàng hay cả nhũng tỷ muội đã xuất giá cũng có hứng thú dạt dào. Vì thế, tuy chỉ có một tấm thiệp nhưng một nhà lại hô gọi nhau tới cùng: Có mẹ con cùng tới, có chị dâu em chồng cùng tới, cũng có tỷ tỷ muội muội kết bạn để đến. May mắn, Tiểu Thảo chuẩn bị tương đối đầy đủ, nếu không hiện trường sẽ thật luống cuống.
Hậu hoa viên vô cùng rộng lớn của phủ Húc Vương giờ chia thành hai phần. Không gian ở giữa được trồng một hàng trúc để chia tách trong ngoài, bên trong là nơi các phu nhân và tiểu thư hoạt động, phần còn lại bên ngoài là nơi các thanh niên tài tuấn thưởng trà, đánh cờ, ném thẻ vào bình rượu, bắn tên. Lần này phủ Húc Vương gần như đã tụ họp hết tất cả thanh niên văn võ tài tuấn trong kinh đến, khiến cho những phu nhân cách rừng trúc lưa thưa, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn qua với ánh mắt mang nhiều ý vị khác nhau.
Một dòng nước trong suốt chảy quay bên ngoài hoa viên. Hai bên dòng nước được bày những bàn mây lùn lùn, trải sẵn thảm tươi đẹp. Trong dòng nước, thỉnh thoảng còn có cánh hoa bay xuống, chảy xuôi theo dòng...
Tiểu Thạch Đầu và mấy người bạn cùng trường của cậu nhìn nước chảy, không nhịn được cười nói: “Phủ Húc Vương đây là muốn tổ chức hoạt động dựa theo ‘Khúc thủy lưu thương của cổ nhân! Nhưng thật ra lại rất lịch sự tao nhã!”
Trong hoa viên, ngoài một số khuê tú, thiếu phu nhân, còn có một số bạn nhỏ sắp mười ba tuổi. Tiểu Thảo đã nói rõ quy tắc của lần thi đấu này, chú trọng về điểm “Sáng tạo” “Ưa nhìn” và “Hương vị”. Nhóm ba người xếp nhất đều sẽ có thưởng.
Nhóm các đại cô nương tiểu phu nhân sau khi nghe hết chi tiết về quy tắc hoạt động đều sôi nổi nóng lòng muốn thử. Tiểu Thảo cũng không rảnh rỗi nói nhiều, lập tức tuyên bố bắt đầu thị đấu.
Cuộc thi Điểm tâm Sáng Ý chia thành bốn tổ, bao gồm “Tổ bánh quy” “Tổ bánh kem” “Tổ chocolate” và “Tổ món khác”. Nhưng bạn nhỏ dưới mười bốn tuổi được tập hợp cùng nhau, dưới sự trợ giúp của đầu bếp chuyên làm điểm tâm sẽ làm những món bánh quy và chocolate tương đối đơn giản.
Những món này quả thật không yêu cầu kỹ thuật gì quá nhiều, hiện trường lại được chuẩn bị rất nhiều khuôn mẫu hình động vật, đóa hoa. Dùng khuôn mẫu tạo hình dạng cho vắt bột đã được chuẩn bị tốt sau đó bỏ vào lò nướng nướng một khoảng thời gian là sẽ được thành phẩm món bánh quy thơm ngào ngạt. Chocolate cũng chỉ cần đun nóng để nó hòa tan thành chocolate lỏng, rồi rót vào trong khuôn, sau khi làm lạnh là có thể lấy ra. Vì sợ bọn nhỏ có thể bị bỏng, cho nên bên cạnh mỗi đứa trẻ ngoài trừ đầu bếp làm điểm tâm dư bị ra còn có hai nha hoàn cản thận đi theo, cố gắng ngăn chặn sự cố.
Còn những đứa bé lớn hơn một chút, hoặc là nhóm khuê tú đều thuần thục phương thức chế tác thủ công. Không chỉ tạo hình cho bánh quy theo ý thích của mình, bọn họ còn biết dùng bơ, mứt trái cây và chocolate để trang trí cho bánh kem của mình. Đối với món chocolate, một số người còn sáng tạo cho thêm một vài nguyên liệu nấu ăn vào tạo nên hương vị rất khác.
Danh Sách Chương: