Mục lục
Nông Viên Tự Cẩm Lâm Tiểu Uyển
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giang Mỹ Vân nghe thấy con gái chỉ trích mình thì trong lòng không mấy vui vẻ. Nhưng mà bà ta cũng không quá ngu, trên đường về nhà cũng biết bản thân có lúc nói chuyện quá mức tùy tính nên cũng không phản bác lại, chỉ không nhịn được nói: “Được, sau này mẹ sẽ chú ý. Sao vừa nãy con lại nhắc đến nha đầu họ Dư?”

Xe ngựa lắc lư, thân thể Ngô Quân Linh cũng đung đưa theo, nàng ta càng nắm chặt khăn tay: “Lời đồn trên phố nói Dư đại nhân này và biểu ca… quá thân thiết! Không biết là ai tung tin đồn nói biểu ca nhìn trúng Dư đại nhân, chỉ chờ đối phương trưởng thành sẽ lập tức cưới về!”

“Ha ha ha… tin đồn này cũng quá nực cười, chuyện này vốn không thể xảy ra!” Giang Mỹ Vân dùng khăn tay che miệng, giống như nghe được chuyện tiếu lâm tức cười nhất vậy. “Ta và dì con là tỷ muội bao năm, ta còn không biết bà ta sao? Tỷ tỷ này của ta rất thanh cao, còn kiêu ngạo. Họ Dư kia xuất thân thấp hèn, hơn nữa được Hoàng thượng trọng dụng thì có ích gì? Cùng lắm chỉ là một đứa con gái nhà nông bán mặt cho đất bán lưng cho trời, thân phận thấp hèn, người thì thô tục thấp kém, sao có thể lọt vào mắt dì con?”

Nghe mẹ nói vậy, Ngô Quân Linh cảm thấy thoải mái hơn nhiều, khóe miệng nàng ta hơi cong lên, nói như tự nhủ: “Đúng vậy, biểu ca giống như thần tiên vậy, trừ khi mắt mù rồi mới có thể chọn nàng ta…”

Nàng ta cũng không hề nghĩ đến, cái người mắt mù lại có thuật đọc tâm kia trong lòng chỉ có một mình Dư Tiểu Thảo. Không nói chuyện này nữa, người nào đó dẫn theo binh lính huấn luyện dã chiến ở trong rừng hơn nữa tháng vừa trở về doanh trại đã cưỡi ngựa suốt đêm chạy về Kinh thành.Để Lưu tổng quản thiếp thân và Đổng thị vệ trở về Vương phủ, bản thân hắn thì lặng lẽ lẻn vào Dư phủ. Với võ công của Chu Tuấn Dương, tránh thoát những cao thủ thị vệ do chính hắn đào tạo ra đúng là dễ như trở bàn tay.

Nhưng mà, Dư Tiểu Thảo đang kiểm tra sổ sách cũng nhanh chóng biết được là hắn đến. Bởi vì Tiểu Bạch canh giữ bên chân nàng ngửi thấy mùi của Chu Tuấn Dương trong không khí, cảnh giác dựng lỗ tai lên, đứng thẳng lên nhẹ giọng “gừ gừ” hai tiếng, nhắc nhở chủ nhân người nào đó lại leo tường tiến vào.

Dư Tiểu Thảo đã quen với việc người nào đó không mời mà tới, không ngẩng đầu lên nói: “Đến rồi thì mau vào đi? Đứng ngoài cửa giả làm cột nhà à?”

Khuôn mặt tuấn tú của Chu Tuấn Dương nở nụ cười ngọt ngào, giọng nói vô cùng dịu dàng: “Xem ra hai ta đúng là có thần giao cách cảm. Nếu không thì sao mỗi lần gia tránh thoát nhiều hộ vệ võ công cao cường như vậy lại không tránh khỏi bị nàng phát hiện?”

Dư Tiểu Thảo không hiểu chuyện tình cảm, thành thật nói: “Thần giao cách cảm gì chứ? Là huynh và Tiểu Bạch có thần giao cách cảm phải không? Mỗi lần huynh đến nó đều phát hiện huynh trước tiên!”

Tiểu Bạch vừa trở lại bên chân Tiểu Thảo nghe vậy mặt đầy sợ hãi ngẩng đầu liếc nhìn Chu Tuấn Dương, rồi lập tức dời mắt đi, vẻ mặt ghét bỏ thấy rõ.

Chu Tuấn Dương ngồi xuống bên cạnh Tiểu Thảo, không hề cảm thấy bản thân bị ghét bỏ, hắn nhẹ nhàng xoa cái đầu xù của Tiểu Bạch, khen ngợi: “Tiểu Bạch, giỏi lắm! Lúc gia không có ở đây an toàn của chủ nhân nhà ngươi giao cho ngươi bảo vệ. Lần sau gia sẽ mang thịt hươu nướng về cho ngươi!”

Tiểu Bạch đương nhiên không thích cái “xoa đầu” này của hắn, dùng sức lắc đầu mà vẫn không hất được bàn tay đang đặt trên đầu nó ra. Đôi mắt màu lục làm của Tiểu Bạch tràn ngập khó chịu: Nếu không phải không đánh lại ngươi, ta đã sớm cắn nát cái tay đang xoa loạn đầu ta rồi!

“Quận vương gia, Chu đại Tướng quân, sao huynh không đi gặp biểu muội yêu kiều của huynh, đến chỗ ta làm gì?” Chuyện Ngô Quân Linh hay đến phủ Tĩnh Vương, Tiểu Thảo cũng biết. Tĩnh Vương phi cũng vì thế mà đặc biệt gọi nàng đến, mặt ngoài bảo nàng đừng nghĩ nhiều nhưng thật ra là đang nhắc nhở nàng: Con trai bà ấy rất nổi tiếng, đối xử với hắn tốt một chút, đừng để bị người khác đoạt mất!

Chu Tuấn Dương lại ngửi thấy mùi giấm nồng nặc trong không khí, vội vàng ôm nàng vào lòng, giải thích rõ ràng: “Oan cho ta! Từ sau lần gặp mặt ở cổng thành, gia vẫn chưa gặp nàng ta lần nào, càng không phải nói đến nói chuyện…”

“Thế nào? Không gặp được nàng ta có phải trong lòng cảm thấy tiếc nuối không?” Dư Tiểu Thảo đẩy lồng ngực rắn chắc của đối phương ra. Người này gan càng lúc càng lớn, dám trắng trợn động tay động chân. Đúng là không thể nuông chiều hắn!

“Trời đất chứng giám! Gia tránh nàng ta còn không kịp, sao lại muốn gặp nàng ta chứ?” Chu Tuấn Dương thấy lồng ngực trống rỗng, trong lòng cảm thấy vắng vẻ, chưa từ bỏ ý định kéo bàn tay nhỏ bé trắng nõn của tiểu nha đầu, nhẹ nhàng vuốt ve.

Lúc ở chung với người thương, nắm tay gì đó đối với người hiện đại như nàng mà nói vẫn ở trong phạm vi nàng có thể chấp nhận. Hơn nữa gần đây Chu Tuấn Dương biểu hiện rất tốt, ngoài ở Đại doanh ra chính là ở chỗ nàng, ngay cả Vương phủ cũng ít khi trở về. Vẫn là cho hắn ít mật ngọt làm phần thưởng đi.

“Không thích ta thì phải nói sớm. Ta cũng không thích đồ thuộc về mình mà cứ bị người khác nhớ mong!” Dư Tiểu Thảo ở kiếp trước không thích loại đàn ông đối mặt với người con gái theo đuổi mình có thái độ mập mờ không rõ ràng. Nàng đương nhiên không cho Chu Tuấn Dương cơ hội như vậy.

Chu Tuấn Dương gật đầu như lẽ đương nhiên nói: “Được! Chờ lần sau gặp được Ngô Quân Linh, gia sẽ nói nhà gia đã có sư tử Hà Đông, để tránh những hiểu lầm không cần thiết, bảo nàng ta tránh xa gia ra, được chứ?”

Dư Tiểu Thảo cố nén nụ cười ở khóe miệng, hừ một tiếng: “Vậy còn được! Huynh nghe kỹ đây, nếu như huynh dám để ý những thiếu nữ khác, cho dù đau lòng, ta cũng sẽ lựa chọn rời xa huynh. Ta sẽ không vì một tình yêu hèn mọn mà khiến bản thân chịu thiệt!”

Chu Tuấn Dương nghiêm túc nhìn tiểu nha đầu, nói: “Yên tâm, gia trời sinh ích kỷ, trong tim chỉ có một mình nàng, không thể chứa thêm ai khác!”

Không thể không nói, lời ngon tiếng ngọt ai cũng thích nghe, Tiểu Thảo cũng không ngoại lệ. Nàng cầm ngược lại tay hắn, ngẩng đầu lên nhanh chóng “chụt” một cái trên má hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, giọng nói lí nhỉ: “Thưởng cho huynh!”

Cổ họng Chu Tuấn Dương khô khốc, mắt phượng nhìn chằm chằm đôi môi xinh xắn đỏ mọng như anh đào, yết hầu giật giật…Dư Tiểu Thảo thấy đầu Chu Tuấn Dương càng lúc càng gần mình, mắt phượng tràn ngập tình ý sâu thẳm chỉ có bóng hình của mình. Cặp môi mỏng hoàn mỹ giống như đang dụ dỗ nàng đến thưởng thức vậy. Nàng phải dùng ý chí thật lớn mới khống chế được ý nghĩ hôn hắn, nàng mau chóng lùi lại, bàn tay nhỏ bé che lại đôi môi cách mình chưa đến 2cm.

“Huynh đừng quên bên cạnh ta có rất nhiều người đang canh chừng. Ta vẫn còn nhỏ, nếu huynh dám vượt biên thì sao này đừng nghĩ đến việc lén đến gặp ta nữa!” Dư Tiểu Thảo nhắc nhở hắn.

Chu Tuấn Dương đã bị Phòng Tử Trấn nghiêm túc cảnh cáo rồi. Hắn cũng đã đồng ý, trước khi đính hôn sẽ không làm ra hành động quá thân mật nào với Tiểu Thảo. Dù là hộ vệ trong sân cũng không ngăn được hắn đến đi tự nhiên, nhưng mà không thể bỏ ngoài tai lời cảnh cáo của cha vợ được. Hắn đã đúc kết ra rồi, cặp cha mẹ nuôi này của nàng còn khó đối phó hơn cả cha mẹ ruột của nàng nữa.Ôi! Hắn nhìn chằm chằm đôi môi đỏ mọng mê người của Tiểu Thảo một lúc lâu mới khắc chế sự rung động trong lòng lại, bất đắc dĩ kéo dãn khoảng cách với nàng. Trong lòng vô cùng oán hận tác giả: Tại sao tình tiết truyện không thể nhảy cóc đến lúc tiểu nha đầu mười tám tuổi để hai người thành thân?

Chu Tuấn Dương ở chỗ nàng đến nửa đêm, đến khi thấy nàng ngáp liên tục hắn mới luyến tiếc trở về Vương phủ, ngủ lại trong viện của mình. Biết được mẫu phi bị hai mẹ con kia làm phiến đến mức phải rời khỏi phủ, chân mày hắn nhíu thành hình chữ “Xuyên” (川). Tiểu nha đầu nói không sai, không thể tiếp tục như vậy được nữa, nên chấm dứt chuyện này!

Ngày hôm sau, hắn nhân dịp nghỉ phép này đến nhà dì. Khi Ngô Quân Linh nghe nha hoàn báo: “Tiểu thư, Dương Quận vương đến rồi, nói muốn gặp người!” Nàng ta không dám tin tưởng vào tai mình, cuối cùng biểu ca đã chịu gặp nàng ta? Không lẽ thành ý của nàng ta cảm động trời cao khiến anh họ nghĩ lại?

“Biểu ca…” Ngô Quân Linh thay bộ kỳ trang mới may ở tú phường Linh Lung, áo ngoài màu lam nhạt ôm lấy đường cong mềm mại, tay áo màu vàng nhạt, cánh tay trắng như tuyết như ẩn như hiện. Lúc này, nàng ta nhìn Chu Tuấn Dương có vẻ muốn nói lại thôi, đôi mắt to tròn long lanh, nếu như đổi lại là người khác nhất định sẽ hi vọng bản thân có thể trầm mê vào đó, không thể kìm chế.Đáng tiếc trước mặt nàng ta lại là Chu Tuấn Dương mặt lạnh không hiểu phong tình. Hắn gần như không thèm để ý đến lối ăn mặc nàng ta đã cất công chọn lựa. Trên thực tế từ sau khi nàng ta đến, hắn cũng chưa từng liếc nhìn nàng ta. Lòng Ngô Quân Linh dần trầm xuống, dự cảm xấu dần dần dâng lên từ đáy lòng.

Quả nhiên, Chu Tuấn Dương không phải loại người thương hoa tiếc ngọc, hắn uống một hơi cạn sạch trà trong ly, nói thẳng: “Dì, biểu muội, gần đây hai người rất hay đến Vương phủ khiến mẫu phi ta rất đau đầu. Nếu như chỉ như họ hàng đến chơi thì phủ Tĩnh Vương chúng ta rất hoàn nghênh. Nhưng nếu như còn có mục đích khác, gia khuyên các người không nên làm liều, thông minh quá sẽ bị thông minh hại!”

Chu Tuấn Dương cảm thấy hắn nói rất rõ ràng. Dù sao đối phương cũng không nói rõ là thích hắn, muốn thế nào đó với hắn. Nói đoạn hắn lập tức đứng dậy, dứt khoát xoay người chuẩn bị rời đi. Hắn không muốn nhìn khuôn mặt nịnh hót của dì và khuôn mặt đầy oan ức của Ngô Quân Linh thêm một giây một phút nào nữa.

“Biểu ca… huynh hiểu lầm rồi!” Ngô Quân Linh vội đứng dậy, tiến về phía hắn hai bước, đôi mắt to như mắt Tiểu Thảo ẩn chứa hơi nước, cố ngăn cho nước mắt không rơi xuống, càng nhìn càng thấy thương.

“Biểu ca, từ khi đến Kinh thành đến giờ muội nhớ lại rất nhiều chuyện trước đây. Khi còn bé, huynh và muội chơi trốn tìm ở hậu hoa viên phủ Tĩnh Vương, hái danh hoa Vương phi nương nương yêu thích, bỏ bột hoàng liên vào trong nước trà của hai ca ca huynh… Vương phi nương ngương cũng nói tình cảm giữa chúng ta còn thân hơn cả tình cảm huynh muội nữa. Muội không biết có phải có người nói gì đó trước mặt huynh không nhưng muội vẫn luôn coi huynh là ca ca! Biểu ca, huynh nói những lời đó quá tổn thương người khác…”

Chu Tuấn Dương không hề cảm nhận được tâm trạng của Ngô Quân Linh, điều này khiến đáy lòng hắn cảm thấy lo lắng không yên. Cảm giác biểu muội này mang lại cho hắn khác một trời một vực với Tiểu Thảo. Ở chung với Tiểu Thảo hắn luôn cảm thấy yên tâm một cách kỳ lạ, tinh thần cũng thả lỏng rất nhiều. Mà biểu muội mặt buồn man mác, trông như lê hoa dưới mưa trước mặt lại khiến hắn cảm thấy buồn phiền vô cớ. Ác ý ở đáy lòng đang rục rịch, tâm ma đã lâu không cảm giác được giống như đang chờ đợi cơ hội vùng lên…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PH
Phương Hoàng03 Tháng tư, 2023 04:19
đọc mấy chương đầu thấy dù nu9 đã 29 tuổi rồi chưa kể trước đây từng bươn chải, kinh doanh các thứ nuôi các em mà xuyên xong lại nhiều khi ngây thơ thế nhỉ
TT
Thảo Trang28 Tháng một, 2023 11:54
kiểu ban đầu ngầu,giỏi bao nhiêu thì khúc sau ghen tuông,tào lao bấy nhiêu á bạn,mjh đọc lướt lướt biết nội dung thôi chứ khúc nào có namnu chih là bỏ qua
D
Ducle24 Tháng một, 2023 14:33
Nội dung qus rõ ràng sự thật dù có thông minh tài năng thế nào cũng thua cấp bậc phong kiến..k ohair muốn là dc.. như thằng tiểu quận vương chả ra gì...tại vì nó là vương nên n9 phải ép buộc mình chịu đựng..k phải muốn là có thể làm theo ý mình dc..thích tiểu thợ săn triệu với n9 hơn..chân thành và gần gũi..k như thằng quận vương.. tưởng mình là cha..ép này ép nọ.. thấy phát bực
TT
Thảo Trang23 Tháng một, 2023 10:43
Khúc đầu thấy ổn,dù nu9 thảo mai hơn mjh tưởng,mà nôi dung hay nên ráng,tới ch300 nu9 biến thành teenfic,uổn nội dung truyện ghê
TT
Thảo Trang23 Tháng một, 2023 10:43
Khúc đầu tháng ổn,dù nu9 thảo mai hơn mjh tưởng,mà nôi dung hay nên ráng,tới ch300 nu9 biến thành teenfic,uổn nội dung truyện ghê
D
Ducle22 Tháng một, 2023 01:53
Dịch giả dịch mấy cái đơn vị tiền sai bét...1000 văn là 1 lượng bạc..lúc thì 100 văn là 1 lượng...chú ý kĩ dùm..lộn xộn
TT
Tp thảo11 Tháng một, 2023 14:13
Cảm ơn bạn HaTa đã ủng hộ 20lt nhé ❤️❤️
TL4
Thiên Long 4/201 Tháng một, 2023 10:43
Hết chương 724....724
TL4
Thiên Long 4/201 Tháng một, 2023 10:43
Hết chương 724
TL4
Thiên Long 4/231 Tháng mười hai, 2022 13:24
Hết chương 717......717
TL4
Thiên Long 4/231 Tháng mười hai, 2022 13:24
Hết chương 717
TL4
Thiên Long 4/230 Tháng mười hai, 2022 02:11
Hết chương 714.....714.....714
TL4
Thiên Long 4/230 Tháng mười hai, 2022 02:11
Hết chương 714.....714.....
TL4
Thiên Long 4/230 Tháng mười hai, 2022 02:11
Hết chương 714.....714
TL4
Thiên Long 4/230 Tháng mười hai, 2022 02:11
Hết chương 714.....
TL4
Thiên Long 4/230 Tháng mười hai, 2022 02:11
Hết chương 714
TL4
Thiên Long 4/228 Tháng mười hai, 2022 11:18
Hết chương 703.......703
TL4
Thiên Long 4/228 Tháng mười hai, 2022 11:18
Hết chương 703.......
TL4
Thiên Long 4/228 Tháng mười hai, 2022 11:18
Hết chương 703
TL4
Thiên Long 4/227 Tháng mười hai, 2022 12:09
Hết chương 695.....695......
TL4
Thiên Long 4/227 Tháng mười hai, 2022 12:09
Hết chương 695.....695
TL4
Thiên Long 4/227 Tháng mười hai, 2022 12:09
Hết chương 695.....
TL4
Thiên Long 4/227 Tháng mười hai, 2022 12:09
Hết chương 695
TL4
Thiên Long 4/225 Tháng mười hai, 2022 01:19
Hết chương 680..,.
TL4
Thiên Long 4/225 Tháng mười hai, 2022 01:19
Hết chương 680
BÌNH LUẬN FACEBOOK