Mục lục
Nông Viên Tự Cẩm Lâm Tiểu Uyển
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Tuấn Dương không ngờ rằng vì vợ mình quá biết kiếm tiền mà hắn bị cha hắn tính kế đuổi ra khỏi nhà. Lúc này hắn thừa dịp các nữ quyến xuống lầu lặng lẽ lẻn vào phòng đông.

Tiểu nha đầu nhà hắn đang ngồi cạnh cửa sổ, ánh sáng chiếu vào từ ngoài cửa sổ tạo thành một tầng hào quang mỏng nhẹ ôm lấy người thiếu nữ đang mỉm cười dịu dàng. Đôi mắt lúc thì linh động, gian xảo, lúc thì hờn dỗi kia như phát ra ánh sáng rực rỡ. Giống như ánh sáng sâu thẳm trong bầu trời đêm đầy sao sáng, có thể hút đi linh hồn người khác vậy, khiến người khác mê muội.

Không biết Tiểu Liên cũng ở trong phòng nói gì với Tiểu Thảo mà nàng thôi không nhìn ra ngoài cửa sổ nữa, khuôn mặt xinh đẹp có hơi tức giận, làn da được đánh một lớp trang điểm nhẹ trên khuôn mặt nhỏ nhắn giống như ngọc thạch tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ, như ngọc ấm được quỷ phủ thần công mài giũa ra.

Trong đầu Chu Tuấn Dương đột nhiên hiện ra một câu nói không biết đã thấy ở đâu: “Người được coi là mỹ nhân, lấy hoa làm mạo, lấy nguyệt làm thần, lấy liễu làm thái, lấy ngọc làm cốt, lấy băng tuyết làm phu, lấy thu thủy làm tư…” Tiểu nha đầu nhà hắn vậy mà đã lớn thành một giai nhân yêu kiều động lòng người rồi!

Có lẽ là vì ánh nhìn nóng bỏng của hắn, hoặc là hai người tâm linh tương thông, Tiểu Thảo chuyển tầm mắt về chỗ hắn ẩn thân, mỉm cười rạng rỡ với hắn. Chu Tuấn Dương thấy nụ cười rạng rỡ của nàng còn xán lạn hơn cả phồn hoa tháng Ba, nhất thời hắn có xúc động muốn tiến lên ôm tiểu nha đầu đáng yêu của hắn. Tiểu Liên và hai nha hoàn ở trong phòng đột nhiên trở nên chướng mắt hơn rất nhiều.

Hắn cau mày suy nghĩ, ra hiệu “Chờ một lát” với Tiểu Thảo, lặng lẽ lẻn ra ngoài. Không lâu sau nha đầu đắc lực bên cạnh Tĩnh Vương phi - Mai Hương vẻ mặt không được tự nhiên đi vào phòng đông, nói với Tiểu Liên: “Tiểu Liên cô nương, Vương phi nhà chúng ta muốn nói chuyện với cô.”

“Ta? Mai Hương tỷ, tỷ chắc chắn người Vương phi nương nương muốn gặp là ta?” Tiểu Liên rất ngạc nhiên. Tuy rằng Tĩnh Vương phi một năm thì ở trên biệt viện trên núi cả nửa năm nhưng nàng ấy cũng chẳng gặp được Vương phi bao giờ. Hơn nữa, nàng ấy cũng không giỏi ăn nói như em gái, sao Vương phi lại tìm nàng nói chuyện?

Mai Hương khẽ liếc nhìn một xó nào đó trong phòng, gật đầu nói: “Nô tỳ không nhầm, nương nương tìm cô nương thật.”

Trong lòng Tiểu Thảo mơ hồ dâng lên cảm giác khác thường, trừng mắt nhìn người nào đó đang núp trong bóng tối, nàng an ủi Tiểu Liên đang thấp thỏm: “Đừng lo lắng, cứ coi Vương phi như một trưởng bối hiền lành là được.”

Tiểu Liên khá lo lắng rời khỏi phòng đông, nha hoàn của nàng ấy đương nhiên cũng đi theo. Nhưng mà Ngô Đồng vẫn kiên trì thủ vững cương vị của nàng ta. Mai Hương suy nghĩ một lát rồi mỉm cười nói: “Dư cô nương, nô tỳ có chút việc muốn nhờ Ngô Đồng muội muội giúp đỡ, không biết...”

Tiểu Thảo thở dài trong lòng, cười cười nhìn Mai Hương rồi quay lại nói với Ngô Đồng: “Nếu Mai Hương tỷ đã nói vậy thì dù ta có thương nha hoàn đến đâu cũng sẽ không thể không nể mặt tỷ. Ngô Đồng, ngươi đi theo tỷ ấy đi.”

Ngô Đồng hơi cúi chào nói: “Tiểu thư người chờ trong chốc lát, ta sẽ gọi Dương Liễu đến nói chuyện với người.” Ở trong lòng nàng ta, làm hết phận sự của một nha hoàn là không để bên cạnh chủ tử thiếu người phục vụ. Nàng ta đi xuống rồi tiểu thư không có ai phục vụ trà nước, không có ai để sai vặt, chuyện này không thể được.

Mai Hương cười nói: “Sẽ tốn một ít thời gian của ngươi đó, tiểu thư nhà ngươi cũng không bị chó sói tha đi đâu mà lo!” Vừa nói vừa liếc mắt nhìn con sói lớn nào đó đang núp trong bóng tối, có chút buồn cười.

Năng lực của Chu Tuấn Dương đương nhiên cho hắn biết cảm xúc trong lòng nha hoàn này có phần giễu cợt hắn. Nhưng mà hắn không có thời gian so đo với nha hoàn này, bây giờ trong lòng hắn đều là bóng dáng của tiểu cô nương yêu kiều đáng yêu trước mắt.

“Huynh điều hết người trong phòng ra ngoài là muốn nói gì với ta?” Dư Tiểu Thảo thong thả đi đến chỗ hắn ẩn thân, tóm lấy vạt áo trước ngực hắn thẳng tay lôi hắn ra ngoài.

Bởi vì nàng đến gần hắn nên nhất thời trong mũi hắn đều là mùi hương truyền đến từ trên người nàng, ánh mắt hắn đột nhiên u ám thêm vài phần.

“Hôm nay là sinh nhật nàng, chẳng lẽ gia không thể ở riêng với nàng một lúc sao?” Chu Tuấn Dương kéo nhẹ cổ tay nàng, kéo nàng vào trong ngực. Hắn tựa cằm lên đầu nàng, mùi hương mê người kia càng là gần trong khoảnh khắc. Đặc biệt là cơ thể nhỏ bé không biết từ lúc nào đã trở nên mềm mại này cách mấy lớp vải mỏng dán lên người hắn, hai cái bánh bao nhỏ phía trước dán chặt vào tám khối cơ bụng của hắn khiến miệng lưỡi hắn khô khan khó chịu.

Dư Tiểu Thảo lớn dần nên thỉnh thoảng bị kéo tay sờ mặt cũng đã quen, mà lúc này khuôn mặt cũng nóng như lửa. Đều nói đàn ông là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới. Ngoài miệng thì hắn nói chờ nàng mười tám tuổi sẽ thành thân, nhưng mà nàng đã thành niên, có lẽ hắn không kiềm chế được tình cảm bản thân nên mới ôm nàng chặt như vậy. Lồng ngực người này cứng rắn như đá khiến cằm nàng hơi đau. Bàn tay nhỏ bé tò mò lướt qua cơ bắp rắn chắc rồi nhẹ nhàng bóp...

“Đủ khiến nàng hài lòng không? Vóc người của gia không tệ nhỉ?” Gương mặt nàng dán vào lồng ngực đang đập mạnh của hắn, giọng nói có vẻ kềm nén hơn ngày thường truyền từ trên đỉnh đầu xuống mang theo cảm giác gợi cảm quanh quẩn bên tai nàng.

“Cũng... cũng không tệ lắm!” Dư Tiểu Thảo vùi khuôn mặt nóng rực vào trong lồng ngực rắn chắc của hắn, khóe miệng lại cong lên thành nụ cười nhẹ.

Chu Tuấn Dương chỉ hơi cúi đầu đã nhìn thấy cái gáy trắng nõn, xương quai xanh tinh xảo động lòng người, vì cổ áo của nàng hơi kéo ra nên để lộ một phần da thịt trắng như tuyết, còn có rãnh ngực ẩn hiện đầy dụ hoặc kia nữa. Chu Tuấn Dương chỉ cảm thấy đầu hắn nổ tung một tiếng, nhiệt lượng toàn thân hầu như đều dồn về một vị trí.

Cảm giác hai tay đang ôm mình lại siết chặt hơn, Dư Tiểu Thảo mềm nhũn người, hóa ra cảm giác dán sát người vào một người khác là như vậy. Nhất là phần ngực đã trổ mã, bị đè ép có hơi đau. Nàng nhẹ nhàng nhúc nhích một chút lại bị hai cánh tay siết lại càng chặt hơn.

“Đừng cử động! Để gia ôm nàng một lát...” Chu Tuấn Dương vừa khó chịu vừa vui vẻ. Cơ thể mềm mại trong ngực khiến hắn có ý nghĩ muốn khảm nàng vào trong người hắn, dung nhập vào trong máu thịt hắn.Ánh mắt liếc thấy tiểu cô nương mình yêu khẽ nhếch đôi môi anh đào đỏ thắm, biểu cảm ngây thơ mơ màng hoàn toàn khơi gợi lên ngọn lửa từ đáy lòng hắn. Hắn nắm vai nàng, nhẹ nhàng đẩy ra một chút rồi hơi nghiêng người, hai tay nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của nàng.Đôi môi anh đào hồng hòa mềm mại ẩm ướt kia giống như mùi hương trí mạng khiến sự kiềm chế mà hắn luôn tự hào kia mơ hồ có cảm giác vỡ nát. Yết hầu hắn giật giật, hắn nghe thấy giọng nói khàn khàn của bản thân: “Lễ trưởng thành của nàng, gia muốn tặng cho nàng lễ vật đặc biệt nhất...”

“Lễ vật? Không phải huynh đã tặng ta trâm cài đầu có đính kim cương kia sao? Thoa quan cũng là huynh tìm thợ thủ công giỏi nhất chế tạo...” Dư Tiểu Thảo mơ hồ hỏi, người nào đó nhìn thấy vẻ mặt này cảm thấy nàng vô cùng đáng yêu.

“Vậy cũng chưa tính, thứ gia muốn tặng nhất - là bản thân gia!” Vừa nói hắn vừa cúi đầu xuống, chính xác hôn lên đôi môi mềm mại ướt át hơn cả cánh hoa kia. Chu Tuấn Dương vốn chỉ định chạm môi một chút, ai dè đôi môi ấm áp kia quá mức ngọt ngào, quá mức hấp dẫn khiến hắn muốn dừng cũng không dừng được.

Chu Tuấn Dương giống như bị ma nhập vậy, nhẹ nhàng gặm cắn đôi môi đỏ mọng của nàng, đầu lưỡi tinh tế linh hoạt miêu tả đôi môi hoàn mỹ kia, liếm nhẹ... hút lấy mật ngọt trong miệng nàng. Tiểu Thảo bị tập kích bất ngờ đầu óc hoàn toàn trống rỗng, không phản ứng kịp.

Tuy kiếp trước nàng đã là bà cô ba mươi tuổi nhưng phần lớn thời gian trong đời nàng đều làm việc, yêu đương trở thành một thứ vô cùng xa xỉ với nàng. Mấy đối tượng xem mắt kia còn chẳng thèm nắm tay nàng, chứ đừng nói đến hôn môi.

Nàng vốn cho rằng miệng lưỡi quấn quít, trao đổi nước miếng là một chuyện rất buồn nôn, nhưng ngay lúc này, trái tim nàng lại đập rộn ràng, tận sâu trong linh hồn sao lại truyền đến cảm giác thích thú nhỉ?

Trên môi truyền đến cảm giác dịu dàng quý trọng mà cũng rất bá đạo mạnh mẽ, cảm giác tê dại khó mà nói rõ. Dư Tiểu Thảo hoàn toàn không nghĩ được gì, cũng không biết làm gì. Nhưng mà cơ thể nàng lại phản ứng rất thành thật. Đôi môi anh đào mềm mại hấp dẫn chết người kia khẽ hé mở, lộ ra cái lưỡi đinh hương hồng phấn đáng yêu.

Mùi thơm nhàn nhạt trên người thiếu nữ là một loại dụ dỗ trí mạng... Hoặc là, đầu lưỡi đinh hương mềm mại kia dụ dỗ... khiến hắn càng nhiệt tình hơn. Lồng ngực Chu Tuấn Dương nóng như lửa đốt, giống như mãnh hổ muốn xổ lồng. Bàn tay Chu Tuấn Dương không đàng hoàng trượt xuống từ đầu vai nàng, dừng lại ở vòng eo thon gọn như dương liễu hắn có thể ôm trọn chỉ bằng một cánh tay.

Không thầy dạy cũng hiểu, miệng nhỏ bị hắn tàn phá bừa bãi, đầu lưỡi không đứng đắn nhẹ nhàng tách hàm răng trắng tinh của nàng ra, trượt vào dò xét khoang miệng nàng, tỉ mỉ thưởng thức hương vị ngọt ngào của cái miệng nhỏ nhắn này.

Khi hắn chạm đến cái lưỡi đinh hương đang ngơ ngác không biết làm sao kia thì càng trở nên hưng phấn, ra sức hút cắn, quấn lấy lưỡi nàng. Khi nàng xấu hổ muốn né tránh thì hắn lại càng mạnh bạo tiến lên, hai cái lưỡi dây dưa cùng một chỗ.

Miệng lưỡi giao nhau truyền đến tiếng vang khác lạ gợi lên một cảm giác hoàn toàn mới cho Tiểu Thảo, nàng không biết phải làm sao, cả người không có chút sức lực nào, xụi lơ dựa vào cơ thể cao lớn cường tráng của hắn, để mặc hắn muốn làm gì thì làm. Đột nhiên một vật thể cứng rắn chạm vào nàng khiến nàng giật mình, vươn cổ tay trắng ngần muốn đẩy cái tên đã động dục này ra.

Kiếp trước nàng từng đọc mấy quyển truyện người lớn, đương nhiên rõ ràng thứ này rốt cuộc là cái gì... Nam nhân động dục không nói lý trí. Tuy rằng trải qua mấy năm khảo nghiệm và quan sát, nàng đã nhận định người trước mặt này là chồng mình. Nhưng mà ở thời cổ đại ngủ với nhau trước khi cưới sẽ bị phỉ nhổ và xem thường. Nàng không muốn trong lễ trưởng thành của mình lại gây ra tai tiếng xấu!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PH
Phương Hoàng03 Tháng tư, 2023 04:19
đọc mấy chương đầu thấy dù nu9 đã 29 tuổi rồi chưa kể trước đây từng bươn chải, kinh doanh các thứ nuôi các em mà xuyên xong lại nhiều khi ngây thơ thế nhỉ
TT
Thảo Trang28 Tháng một, 2023 11:54
kiểu ban đầu ngầu,giỏi bao nhiêu thì khúc sau ghen tuông,tào lao bấy nhiêu á bạn,mjh đọc lướt lướt biết nội dung thôi chứ khúc nào có namnu chih là bỏ qua
D
Ducle24 Tháng một, 2023 14:33
Nội dung qus rõ ràng sự thật dù có thông minh tài năng thế nào cũng thua cấp bậc phong kiến..k ohair muốn là dc.. như thằng tiểu quận vương chả ra gì...tại vì nó là vương nên n9 phải ép buộc mình chịu đựng..k phải muốn là có thể làm theo ý mình dc..thích tiểu thợ săn triệu với n9 hơn..chân thành và gần gũi..k như thằng quận vương.. tưởng mình là cha..ép này ép nọ.. thấy phát bực
TT
Thảo Trang23 Tháng một, 2023 10:43
Khúc đầu thấy ổn,dù nu9 thảo mai hơn mjh tưởng,mà nôi dung hay nên ráng,tới ch300 nu9 biến thành teenfic,uổn nội dung truyện ghê
TT
Thảo Trang23 Tháng một, 2023 10:43
Khúc đầu tháng ổn,dù nu9 thảo mai hơn mjh tưởng,mà nôi dung hay nên ráng,tới ch300 nu9 biến thành teenfic,uổn nội dung truyện ghê
D
Ducle22 Tháng một, 2023 01:53
Dịch giả dịch mấy cái đơn vị tiền sai bét...1000 văn là 1 lượng bạc..lúc thì 100 văn là 1 lượng...chú ý kĩ dùm..lộn xộn
TT
Tp thảo11 Tháng một, 2023 14:13
Cảm ơn bạn HaTa đã ủng hộ 20lt nhé ❤️❤️
TL4
Thiên Long 4/201 Tháng một, 2023 10:43
Hết chương 724....724
TL4
Thiên Long 4/201 Tháng một, 2023 10:43
Hết chương 724
TL4
Thiên Long 4/231 Tháng mười hai, 2022 13:24
Hết chương 717......717
TL4
Thiên Long 4/231 Tháng mười hai, 2022 13:24
Hết chương 717
TL4
Thiên Long 4/230 Tháng mười hai, 2022 02:11
Hết chương 714.....714.....714
TL4
Thiên Long 4/230 Tháng mười hai, 2022 02:11
Hết chương 714.....714.....
TL4
Thiên Long 4/230 Tháng mười hai, 2022 02:11
Hết chương 714.....714
TL4
Thiên Long 4/230 Tháng mười hai, 2022 02:11
Hết chương 714.....
TL4
Thiên Long 4/230 Tháng mười hai, 2022 02:11
Hết chương 714
TL4
Thiên Long 4/228 Tháng mười hai, 2022 11:18
Hết chương 703.......703
TL4
Thiên Long 4/228 Tháng mười hai, 2022 11:18
Hết chương 703.......
TL4
Thiên Long 4/228 Tháng mười hai, 2022 11:18
Hết chương 703
TL4
Thiên Long 4/227 Tháng mười hai, 2022 12:09
Hết chương 695.....695......
TL4
Thiên Long 4/227 Tháng mười hai, 2022 12:09
Hết chương 695.....695
TL4
Thiên Long 4/227 Tháng mười hai, 2022 12:09
Hết chương 695.....
TL4
Thiên Long 4/227 Tháng mười hai, 2022 12:09
Hết chương 695
TL4
Thiên Long 4/225 Tháng mười hai, 2022 01:19
Hết chương 680..,.
TL4
Thiên Long 4/225 Tháng mười hai, 2022 01:19
Hết chương 680
BÌNH LUẬN FACEBOOK