Cố Ngạo muốn đi mà hơi lo lắng khi bỏ cậu ở đây một mình, anh ôm eo cậu, nói ra dự định của mình:
" Bà xã, anh chắc ngày mai phải đi Mỹ điều tra một chút chuyện đó. Em có muốn đi theo anh không? "
Cậu lấy sấp tài liệu của anh xem thử, rồi mời ngẩn đầu lên nhìn anh.
" Anh qua đó tính điều tra việc của tiểu Kỳ? "
" Ừm! "
" Vậy anh đi đi, em ở nhà không đi đâu. Em ở đây để chờ tin tức của Đông Đông, không biết bây giờ thằng bé có được ăn no hay không, có lạnh không, có bị ả ta đánh hay không. Với lại em bây giờ đi máy bay không có tiện. Em lo cho con quá anh! "
Anh gật gật đầu, nghe cậu nói vậy cũng có lý. Ở đây còn có ba mẹ, anh em có thể giúp mình trông vợ được. Còn ả kia, sớm muộn anh cũng lần ra mà bắt hết trọn ổ. Lúc anh về cũng là lúc ả sẽ nhận quả báo.
" Được, em ở nhà phải cẩn thận đó. Anh đi lâu nhất là một tuần rồi anh về với em. Chuyện Đông Đông em đừng quá lo lắng, ả sẽ không dám làm quá mạnh tay với thằng bé đâu. Anh nhất định sẽ cứu con ra trong thời gian nhanh nhất. "
" Ân, em giúp anh thu xếp đồ. "
" Khoang đã, anh chợt nhớ ra một chuyện. Tại sao cô ta lại có kết quả khám thai của em? Chẳng lẽ cô ta từng lẻn qua phòng mình? Anh mở camera xem thử mới được. "
Hai vợ chồng chụm đầu vào điện thoại xem, cuối cùng phát hiện ngày anh và cậu dẫn Đông Đông đi chơi cũng là ngày ả lén vào phòng trộm đi của anh một cái thẻ atm và biết được chuyện kia. Hai vợ chồng nhìn nhau không nói nỗi thành lời. Bởi tiền nhiều quá mất số lẽ không biết là phải. Anh tức tốc gọi điện thoại khóa thẻ lại, tạo mật khẩu ngay lập tức.
" Cô ta đúng chất một người có nhân cách đáng khinh mà. Việc trộm cắp vậy cũng làm cho được. Mà anh đó, em nói rồi tiền bạc đừng có để lung tung. Thẻ atm mà anh làm như gạo vậy cả trăm thẻ, xài đường nào hết. "
" Ờ... cái đó là tại em không chịu quản lí tiền của anh nha. Anh đã nói tài sản giao em bảo quản hết mà, tiền giao vợ giữ thì còn tiền để chồng giữ, lai rai xài hết mấy hồi. Hắc hắc! "
Cố Ngạo mà nói thì Trang Dụ chỉ có nước mà nghẹn họng, cậu hừ hừ, nhéo nhéo lỗ tai anh.
" Thấy ghét, kể từ hôm nay anh làm bao nhiêu tiền thống kê cho em, em giữ hết. "
" Ok, bà xã đại nhân. Hắc hắc!"
Ngồi nói chuyện một lúc, anh cùng cậu soạn đồ để mai lên đường. Trong thời gian này anh và cậu cũng không có tâm trạng để làm ba cái chuyện yêu đương nên đêm đó hai người ôm nhau ngủ cực kỳ trong sáng. Sáng hôm sau anh kéo vali bắt xe đi chuyến bay sớm nhất. Cậu ra tiễn, có chút không nỡ khi xa anh nhưng vì con vì bắt ả ta phải trả giá cậu sẽ chấp nhận hết. Tiểu Minh, tiểu Tinh hiểu tâm tình baba nên đi tới mỗi đứa nắm một tay cậu, chu chu cái mỏ an ủi.
" Baba đừng buồn nha! Cha không có ở đây tụi con sẽ thay cha chăm sóc baba. Hì hì, dù gì thời gian này cha cũng không cho tụi con đi học sợ bị bà điên bắt cóc a. Vợ của tụi con cũng về nhà chăm con em rồi nên tụi con cũng cô đơn lẽ loi như baba vậy đó. Đồng cảnh ngộ, chia sẻ với nhau sẽ vui hơn. "
" Cám ơn hai ông cụ non. Đi vào trong thôi! "
Cậu cười cười, nắm tay hai nhóc đi vào nhà. Không có chồng cũng còn có con, cậu còn gì phải than thở chứ.
Ả tiểu Kỳ hối thúc đăng thêm tin tức xấu về cậu nhưng tất cả vừa đăng lên đều bị dập tắt. Bây giờ chẳng những không đạt được mục đích mà ả còn bị quật ngược lại, người bị cộng đồng ném đá là mình. Hiện tại trong người không còn nhiều tiền mặt, ả đem hai cái thẻ của Cố Ngạo đi rút tiền. Ra ngoài, vì sợ bị người ta phát hiện ả phải bịt kín từ trên xuống dưới, lén la lén lút như ăn trộm. Tới hồi rút mãi mà không được, ả tức tối đá đá cây ATM, miệng mắng chửi những câu tục tiểu.
Mấy người đứng ngoài chờ tới lượt mình cũng bực bội không kém, có người hối thúc ả:
" Nè nè, rút lẹ lẹ để người khác còn rút nữa chứ. Cô đứng đó làm trò có biết bap nhiêu người ở đây phải chờ cô không hả? "
" Tôi thích đứng đây đấy thì sao? Máy bị hư rồi, các người đi qua chỗ khác rút đi. "
" Ơ hay con nhỏ này láo! "
Đụng ai chứ đụng chị này cũng không phải hiền, chị ta sắn tay áo vào túm đầu cô ta ra, vô tình làm rớt khẩu tran gcuar ả. Mọi người nhìn thấy cái mặt này liền nhận ra cô là con ả tiểu tam trơ trẽn, nổi rần rần đây mà.
" Ê con nhỏ trà xanh nè mọi người. Đập chết nó đi mọi người. Dù tôi không là hủ nhưng tôi cực kì ghét loại tiểu Tam trơ trẽn này. "
Mọi người đồng tình, đặc biệt là mấy chị em phụ nữ xúm xụm lại đánh ả liên hồi. Phải vất vả lắm ả mới thoát ra được cấm đầu cấm cổ chạy, cuối cùng phải trốn trong một đống rác mới thoát khỏi sự truy đuổi của mấy chị em phụ nữ. Về đến nhà thì người ả đã bốc mùi đến không chịu được. Người đàn ông bịt mũi, mặt mày nhăn nhó:
" Cô đi cái xó nào mà thối như ống cống vậy? Mau biếm vào tắ sạch sẽ đi. "
" Anh còn nói, đều là cái tên khốn đó hại tôi. Bây giờ tôi ra đường bị chúng đánh muốn chết này. "
" Đáng đời, cô ngu thì cô tự chịu. Tôi đây cũng chẳng giúp được gì. "
Ả giậm giậm chân, tức tối vào nhà tắm.
..........................:>
Nghiệp quật từ từ rồi đó. Haha!
Hic, tui kể cho nghe chuyện này đau mè lắm nè. Hồi mấy năm truóc mấy bạn có biết vụ giết 6 người ở Bình Phước hem? Tội phạm tên NHD í. Thằng em tui cùng họ cùng tên với tên tội phạm đó luôn. Cái thằng em tui nó hỏi cha tui:
" Cha sao tự nhiên đặt tên con là tội phạm giết người vậy? Giờ đi học bạn chọc quá trời! "
Cha tui cười quá trời, mới ngồi giải thích cho nó nghe.
Hu hu, bây giờ lại tới tui. Cũng con mụ cùng họ cùng tên cùng thằng chồng sau hành hạ chết con gái NTLA. Tui mới nói cha tui:
" Cha đặt tên tụi con toàn tội phạm thứ dữ không. Giờ nghe mấy người chửi ta mà tưởng chửi mình không. Nhột muốn chết! "