“Bệnh viện trung ương? Ha ha... hay cho một cái bệnh viện trung ương!”
Có điều, ông cụ Hoàng nhanh chóng nhận ra được các mối liên quan bên trong.
Một khi loại thuốc như thuốc thần xuất hiện, không chỉ có động đến lợi ích của dược phẩm tây y, mà dược phẩm trung y cũng sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.
Huống chỉ, thuốc thần còn nằm trong phạm vi trung y, sự xuất hiện của nó sẽ gây ra một sự ảnh hưởng lớn đến mức chưa từng có đối với trung y hiện nay.
Bệnh viện trung ương gần như là chơi một mình, lũng đoạn hơn phân nửa thị trường trung y, sao có thể trơ mắt ra mà nhìn thuốc thần gia nhập cuộc chơi, đập vỡ bát cơm của mình?
“Nhân tâm đấy mài” Ông Hoàng thở dài, đổi lại là ông, chắc là ông cũng sẽ làm như thế thôi.
Nếu không đoạt được thì phải phá hủy, nhất quyết không thể để nó xuất hiện đánh vỡ quy tắc hiện có.
“Ông nội Hoàng, ông có thể giúp sư phụ cháu không?” Liễu Thành Đài nói thêm: “Dù không vì sư phụ cháu, thì cũng vì những người bệnh nặng trên toàn thế giới này? Một khi thuốc thần xuất hiện, nó sẽ cứu được vô số mạng sống của người bệnh. Đây chính là một chuyện mang công đức lớn lao!”
“Ừ” Ông cụ Hoàng gật đầu đồng ý. Cứu một mạng người còn hơn xây bảy tầng tháp.
Sự ra đời của thuốc thần có thể cứu được bao nhiêu người, hoàn toàn phụ thuộc vào việc có thể sản xuất ra bao nhiêu viên thuốc.
“Ông sẽ đại biểu cho thành viên hoàng thất, miễn phí làm đại sứ!” Ông Hoàng lập tức quyết định: “Nói với sư phụ cháu là cứ việc yên tâm mà làm. Cậu ta chỉ cần làm tốt một chuyện là dốc sức sản xuất đan dược, còn lại cứ giao cho ông là được.”
“Lúc đan dược ra đời, ông sẽ tự mình ra mặt tuyên truyền, miễn phí làm đại sứ đan dược. Để ông xem thế lực nào dám ra mặt ngăn cản? Bệnh viện trung ương muốn phá hủy đan dược, cũng phải hỏi xem ông có đồng ý hay không!”
Nghe ông Hoàng nói vậy, Liễu Thành Đài cực kì vui vẻ. Ông Hoàng là một trong chín trưởng lão của hoàng thất, vốn dĩ đức cao vọng trọng, hiểu biết rộng rãi, đồng thời có được sự ảnh hưởng nhất định ở trong nước
và quốc tế.
Ông Hoàng tự mình làm đại sứ cho đan dược, chắc chắn đan dược sẽ nổi tiếng khắp cả nước chỉ trong một đêm.
€ó những lời của ông Hoàng, Liễu Thành Đài cuối cùng cũng thấy yên lòng.
Anh ta liên tục cảm ơn ông Hoàng thay cho sư phụ mình.
“Người nên cảm ơn là ông mới đúng.” Ông Hoàng cười nói: “Hôm nào mời sư phụ cháu ra gặp mặt, ông cũng muốn nhìn xem sư phụ thần y trong miệng cháu rốt cuộc là thần thánh phương nào!”
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, ông Liễu đứng bên cạnh với vẻ mặt tràn đầy chấn động.
Tạm thời không nói tới chuyện thuốc thần có thể chữa khỏi bệnh nan y cho ông Hoàng, chỉ nói tới chuyện ông Hoàng hứa hẹn miễn phí làm đại sứ cho đan dược thôi, cũng đủ để gây chấn động khắp cả nước.
Ông Hoàng là ai cơ chứ? Ông ấy chính là người mà có dùng bao nhiêu tiền cũng không thể mời được!
Có thể khiến cho ông Hoàng chủ động nói miễn phí làm đại sứ, vị sư phụ kia của con trai mình đúng là rất có bản lĩnh!
*Ơ, phải rồi...” Ông Liễu khó hiểu hỏi: “Thành Đài, con có sư phụ khi nào vậy? Sao cha không biết? Rốt cuộc chuyện là sao hả?”
“Mới bái sư hôm nay thôi ạ!” Liễu Thành Đài cười kể lại chuyện bái sư của mình.
“Con chỉ là muốn chơi theo bọn Hoa Quốc Đống thôi, nào ngờ thật sự bái được một vị cao nhân làm thầy!”
Bây giờ nhớ lại, Liễu Thành Đài cảm thấy rất là vui mừng.
“Ha ha..” Ông Liễu nghe đầu đuôi câu chuyện, cũng không nhịn được bật cười: “Đám ăn chơi trác táng phá trời phá đất các con cuối cùng cũng làm được một chuyện đứng đắn! Có thể bái được loại cao nhân kia làm thầy, chính là cơ duyên của con. Sau này con cần phải ngoan ngoãn đi theo sư phụ con làm lớn một trận!”
“Cha có linh cảm, Yến Kinh trong tương lai sẽ có một sự thay đổi lớn về thế cục, và dù có thay đổi thế nào, thì cũng sẽ có một vị trí dành cho sư phụ con!”
Danh Sách Chương: