• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn hai chữ Tống Trăn’ hiện lên trên màn hình, Tân Phong vô cùng ngạc nhiên.


Từ sau khi xảy ra chuyện đó, ngoại trừ việc nhờ anh thuê g3iúp một căn hộ ở thành phố G ra, Tống Trăn chưa từng
liên hệ lại, sao giờ đột nhiên lại gọi điện cho mình chứ?


Anh cầm lấy điện thoại, 1quay người hướng ra phía ngoài hội trường, Nhan Hựu còn tưởng rằng anh biết Quý
Thiến đi đâu nên cũng chạy theo sau.


“Alo?”


“Tần9 Phong, tôi cần sự giúp đỡ của cậu!” Từ trong loa truyền đến giọng nói vô cùng trịnh trọng của Tống Trăn.


Giọng nói ấy giống y như cuộc3 điện thoại khi xảy ra chuyện vào mấy tháng trước, Tần Phong lập tức chau mày,
nghiêm túc hỏi: “Làm sao thế?”


Nhan Hựu đi theo phía sau,8 nhận thấy rõ toàn thân Tần Phong bắt đầu toát ra hơi thở nguy hiểm mà sắc bén.


“Gì cơ!”


Sau đó cậu nghe thấy Tần Phong hạ thấp giọng, nhưng vẫn không nên được sự kinh ngạc và phẫn nộ. Tiếp theo lại
thấy Tần Phong đáp “Biết rồi!”, sau cùng thì trông thấy anh vội vội vàng vàng bước ra phía cửa.


“ y, anh rể, chờ em với? Anh định đi đâu đấy?” Nhan Hựu bám dính như kẹo cao su, đuổi sát phía sau. Tần Phong
dừng bước, quay người lại túm lấy cổ áo câu hỏi: “Đánh đấm thế nào?” “Dạ?” Nhan Hựu bất giác nuốt khan, đánh
đấm? Sau đó cậu tỏ vẻ đáng thương hít sâu một hơi: “Anh rể, em làm sao mà đánh lại anh được chứ!”


Trong giới ai mà chẳng biết Tần Phong tốt nghiệp trường quân đội, sau này không biết vì nguyên do gì lại gia nhập
giới giải trí, lúc diễn anh ấy chưa bao giờ dùng đến thế thân, bởi vì kỹ năng của anh ấy có thể sánh ngang với lính
đặc chủng.


“Không phải đánh cậu, mà chỉ hỏi cậu từng học võ bao giờ chưa?”


Nhan Hựu lơ ngơ gật đầu: “Taekwondo đai xanh, có tính không ạ?”


“Đi!” Tần Phong đáp gọn gàng dứt khoát, dẫn cậu đi thẳng đến phía đầu thuyền.


Ngay sau đó, tiếng chuông tin nhắn vang lên, Tần Phong nhanh chóng gọi vào số điện thoại mà Tống Trăn nhắn
đến. “Tôi là Tần Phong, tìm thấy Quý Thiến chưa?” Anh hỏi thẳng.


“Ảnh… ảnh để Tần!” Người nghe điện có phần kích động, sau đó lại lập tức ý thức được đây là chuyện lớn liên
quan đến mạng người bèn kìm chế giọng nói vui mừng trả lời: “Sau khi ra khỏi phòng vệ sinh Quý Thiến cùng
với một người đàn ông đã đi lên tầng hai, còn cụ thể đi vào chỗ nào thì vẫn đang tua để xem lại.”


Nhan Hựu nghe thấy hai chữ Quý Thiến, lập tức dỏng tại chủ ý, “Chị Thiến Thiển làm sao thế? Chị ấy gặp nguy
hiểm gì à?”


Tần Phong liếc cậu ta một cái, Nhan Hựu tức khắc im bặt, không nói nữa, nhưng trong lòng bắt đầu cảm thấy bất
an, chẳng lẽ chị Thiển Thiển xảy ra chuyện gì thật rồi?


Hai người đang lúc lo lắng đều không phát hiện ra, phía sau bọn họ đã có thêm một cái đuôi.


Và người này chẳng phải ai khác, mà chính là kẻ thù không đội trời chung của Quý Thiến – Tiêu Hạ.


Tiêu Hạ bị lời nói của Lục Giác cuốn vào giữa tâm bão, hơn nữa còn là hoàn cảnh cực kỳ xấu hổ. Trong lòng cô ta
uất hận, định bụng lườm Quý Thiến mấy bận cho hạ hỏa, nhưng lại phát hiện cô không có mặt. Sau đó, thấy Tần
Phong và Nhan Hựu cùng rời khỏi chỗ ngồi với vẻ mặt lo lắng, xuất phát từ trực giác của phụ nữ, cô ta giả vờ vào
phòng vệ sinh rồi bám theo.


Không ngờ hai người họ lại vội vàng đi lên cabin?


Con tàu du lịch Ngọc Vũ Hiệu thực chất là một khách sạn năm sao di động, bao gồm những phòng ăn đặc sắc,
boong tàu lướt sóng, bể bơi vô cực, sòng bạc quy mô lớn và các hạng mục du ngoạn đặc sắc khác. Thân tàu được
chia thành bốn tầng, trong đó tầng hai ngoài phòng ăn đặc biệt ra còn có rất nhiều phòng riêng.


Do tổ chức đêm từ thiện, nên trên tàu không đón tiếp những hành khách khác, ban tổ chức đã chuẩn bị cho mỗi vị khách quý một phòng nghỉ. Nhưng với đại đa số những người bận rộn chạy show như Quý Thiến, khi ban tổ chức hỏi có cần sắp xếp phòng nghỉ ngơi không, họ đều đã khéo léo từ chối rồi, thế nên những người thật sự ở lại nghỉ ngơi cũng không nhiều lắm.


Những người có thể đến tham dự dịp này, không giàu thì cũng quý, có thú vui gì mà họ chưa từng thử qua? Hơn nữa, họ cũng chẳng có thời gian, Thế nên những người ở lại đa phần là tình nguyện viên, đương nhiên cũng không loại trừ mấy nhân vật cấp cao nổi tiếng có mục đích đặc biệt cần lấy phòng.


Giống như người phục vụ hoài nghi, biết đâu, có người muốn mượn cơ hội này để gần gũi với đại minh tình thì sao?


Tiêu Hạ vừa nghi ngờ vừa hưng phấn, trực giác mách bảo, cô ta sẽ phát hiện ra bí mật lớn! Ôm một bụng căm hận với Quý Thiến, cô ta dứt khoát lặng lẽ tháo giày cao gót ra cầm trên tay, rồi tiếp tục đi theo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK