Hàn Như Sơ liếc mắt nhìn Hứa Gia Mộc, nói: "Kiều Kiều, con đừng rời khỏi mọi người, bằng không để cho Gia Mộc đi với con."
"Không cần, con biết chỗ ghi danh ở đâu." Kiều An Hảo đáp một tiếng, chỉ sợ Hứa Gia Mộc đuổi theo mình, khoát tay áo một cái với bọn họ, đi về phòng vệ sinh mà Lục Cẩn Niên đi vào, sau lưng còn truyền đến tiếng Kiều An Hạ nhắc nhở: "Ba mươi phút nữa phải lên máy bay."
-
Kiều An Hảo chạy vào phòng vệ sinh, ngẩn người một chút, liền ló đầu, thấy nhóm người Hứa Gia Mộc đi xa, sau đó đi ra ngoài, đứng ở đối diện phòng vệ sinh nam chờ.
Kiều An Hảo sợ Hàn Như Sơ và Kiều An Hạ cũng chờ không nhịn được tới phòng vệ sinh tìm mình, đến lúc Lục Cẩn Niên đi ra.
Lục Cẩn Niên cũng không nhìn thấy Kiều An Hảo, trực tiếp đi tới bồn rửa mặt, anh tắt vòi nước, chuẩn bị rút ra khăn giấy, lại có giấy đưa đến trước mặt mình, Lục Cẩn Niên sửng sốt một chút, nghiêng đầu thấy Kiều An Hảo oán giận nhìn anh nói: "Anh làm gì trong toilet lâu vậy?"
Lục Cẩn Niên bật cười, giải thích một câu: "Hơi đông."
Sau đó nhận lấy khăn giấy trong tay Kiều An Hảo, động tác ưu nhã lau sạch sẻ ngón tay, sau đó giơ tay lên sờ sờ trán Kiều An Hảo, phát hiện không nóng, mới mở miệng hỏi: "Thân thể khá hơn chút nào không?"
"Tốt hơn nhiều." Kiều An Hảo lúc này mới nhe răng một cái, sau đó nhìn ra ngoài phòng vệ sinh, thấy khoảng cách của Hàn Như Sơ và Kiều An Hạ chỉ còn tầm 20, 30m, sau đó liền vội vã nói một câu: "Bác gái và An Hạ đến, tôi đi trước, bái bai."
Kiều An Hảo vừa nói, xoay người đi về phía cửa phòng vệ sinh, đi hai bước, giống như cô nhớ ra điều gì, quay đầu hỏi:”Anh ngồi ghế số mấy?"
"32f." Giọng Lục Cẩn Niên vừa dứt, Kiều An Hảo gật đầu, xoay người đi ra khỏi cửa phòng vệ sinh.
Trên máy bay, nhóm Kiều An Hảo ngồi ở phía trước, Lục Cẩn Niên cùng trợ lý ở phía sau, bay đi Bắc Kinh chỉ có ngắn ngủn hai giờ, Kiều An Hảo đi năm chuyến đến phòng vệ sinh.
Kiều An Hạ để cô ở bên ngoài, bị cô liên tục quấy rầy có chút không nhịn được, cuối cùng dứt khoát đổi chỗ ngồi.
Kiều An Hảo đi qua chỗ của Lục Cẩn Niên, cũng không có nói gì nhiều với anh, đại đa số là gọi này hoặc vẫy tay.
Mặc dù chỉ là như thế, Lục Cẩn Niên vẫn cảm thấy tâm trạng cực kỳ vui vẻ thoải mái.
Thậm chí lần cuối Kiều An Hảo đến phòng vệ sinh, còn vỗ một cái lên bờ vai của anh, kết quả vừa vặn lúc ấy Hàn Như Sơ đứng dậy, cũng tới phòng vệ sinh, dọa Kiều An Hảo sợ lùi về, cúi đầu, vội vã đi nhanh qua anh, ngồi trở lại chỗ ngồi của mình, mà Lục Cẩn Niên cầm lên tờ báo, chặn lại mặt của mình, sau đó lúc Hàn Như Sơ đi qua, Lục Cẩn Niên bất chợt cảm giác mình và Kiều An Hảo giống như tình yêu vụng trộm.
Hừm, không, đúng ra phải nói là tình bạn.
Rõ ràng tình bạn trên thế giới này là quang minh chính đại gì đó, nhưng hết lần này tới lần khác anh và cô làm bằng hữu, đều phải làm lén lén lút lút như vậy, không thể công khai.
Thật ra thì nếu như có thể cùng Kiều An Hảo vững vàng chung sống, Lục Cẩn Niên thật sự không ngại cùng cô làm bạn bè cả đời, chỉ tiếc, tình bạn của anh và Kiều An Hảo chưa đến mấy ngày nữa đã bị công khai.