Tay cô lặng yên nắm chặt lại, móng tay đâm vào lòng bàn tay đến phát đau, nhưng mặt cô vẫn cố gắng duy trì nụ cười.
Trình Dạng ôm vai cô, dường như cảm giác được, lập tức mở miệng, ngắt lời người kia: “Được, trước kết cậu thử nói về cậu với vợ câu xem? Sao lúc trước lại ầm ĩ nói không tiếp tục được nữa?”
Người bạn học kia nghe nói thế, lập tức lắc đầu, thở dài một hơi: “Có thể sao? Sau bảy năm ngứa ngáy, hai người đụng tới là cãi nhau, không hiểu sao muốn cãi nhau, lúc ra đi lại thấy trong lòng trống rỗng...”
Những người đang ngồi đều đã kết hôn, người kết hôn sớm nhất, con đã học tiểu học, nhắc đến đề tài này luôn có tiếng nói chung, Kiều An Hạ như tránh được một kiếp, âm thầm thở dài một hơi nhẹ nhõm, nhưng cúi đầu, ánh amwts nhìn ly rượu lại có chút hoảng hốt.
Lúc trước Trình Dạng vì không muốn người khác nhìn cô bằng con mắt khác thường, vẫn luôn nói là anh không muốn sinh con, mà không nói là cô không thể sinh, thời gian trôi qua, cô thử vô số biện pháp, cũng không thể có thai, trong lòng từng có hy vọng, giờ dần dần biến thành tuyệt vọng, sau đó lúc tụ hội như thế này, nghe thấy mọi người hỏi sao còn chưa có con, cô giống như chịu kích thích, không hiểu sao bắt đầu thấy khẩn trương, chột dạ vô cùng.
-
Tiệc trăm ngày đến bốn giờ chiều là kết thúc, Trình Dạng uống hơi nhiều, Kiều An HẠ là người lái xe.
Dường như tâm tình của anh không tệ, trở lại phòng ngủ còn luôn miệng kêu cô” Vợ, Hạ Hạ”, kêu mãi, bắt đầu hôn cô, sau đó hai người thuận tiện làm chuyện tối qua chưa làm xong.
Kết thúc, Trình Dạng ngủ, Kiều An Hạ biết tỷ lệ mang thai của mình rất nhỏ, lại vẫn học trên mạng, nằm tư thế dễ mang thai nhất.
Qua nửa giờ, di động của anh vang lên, là điện thoại, do Lâm Vi gọi.
Kiều An Hạ biết Lâm Vi, là người mới ký hợp đồng với Hoàn Ảnh truyền thông khóa này, đã từng hợp tác với Trình Dạng chụp một bộ ảnh, tuy chỉ nói một hai câu, nhưng cực kỳ nhớ kỹ.
Kiều An Hạ cũng biết, Lâm Vi rất thích anh, luôn nghĩ mọi biện pháp tiếp cận anh.
Cũng không phải cô tự tin thái quá, Trình Dạng không thể bị cướp, mà là cô cực kỳ tin tưởng, Trình Dạng sẽ không phản bội mình.
Cho nên cô chỉ chỉnh điện thoại về im lặng, không để ý đến.
Có thể là bị lây buồn ngủ của anh, cô cũng ngủ một lát, lúc tỉnh lại, là chạng vạng sáu giờ, Trình Dạng còn đang ngủ say, cô xuống phòng bếp chuẩn bị bữa tối, nhận được một cuộc điện thoại.