Lúc anh nghe thấy câu nói kia, lúc ấy anh không biết mình bị làm sao, trong đầu liền hiện lên thân ảnh của Tống Tương Tư, anh chần chờ một lúc lâu, mới trả lời có lệ với Lâm Thiên Thiên một câu, chờ cô ta tốt nghiệp rồi nói sau.
Sau đó Lâm Thiên Thiên còn lải nhải nói về chuyện hôn lễ, càng nói trong lòng anh càng mạc danh kỳ diệu áp lực, cuối cùng liền mạnh đẩy cô ta ra, xuống giường đi vào toilet.
Đại khái bắt đầu từ tối hôm qua, trong lòng anh bắt đầu có điểm dao động.
Hôn nhân thật là một cái mấu chốt lợi thế trên thương trường sao?
Nhưng mà ba mẹ của anh không phải là một hồi bi kịch sao?
Mà Lục Cẩn Niên cùng Kiều An Hảo đâu? Bọn họ không có khắc khẩu, mỗi ngày trôi qua đều rất vui vẻ, cho dù là cãi nhau, cũng rất hạnh phúc.
Đừng nói là bọn họ, liền ngay cả anh là người ngoài cuộc, nhìn thấy đều cảm giác muốn hướng tới......
“Hứa tiên sinh? Ngài ở trong này làm cái gì?” Trợ lý đẩy cửa toilet ra, liền thấy Hứa Gia Mộc đứng ở một bên, sửng sốt một chút mở miệng hỏi.
Hứa Gia Mộc dụi điếu thuốc ở trong tay, không nói chuyện, rửa sạch tay, liền ly khai toilet, vừa đến cửa phòng thử quần áo, anh liền thấy cửa phòng thay quần áo nữ mở ra, Tống Tương Tư một chiếc váy lụa màu trắng, tóc dài được vén lên thật cao, từ bên trong đi ra.
Bước chân Hứa Gia Mộc mạnh ngừng lại, nhìn chằm chằm Tống Tương Tư bị Kiều An Hảo và Triệu Manh vây quanh chậc chậc không ngừng khen, dừng hình ảnh trong tầm mắt.
Tuy rằng này chỉ là trang phục của phù dâu, nhưng mà, lại mĩ rung động đến sau trong nội tâm của anh.
Thậm chí trong đầu anh đều kìm lòng không đậu bắt đầu vẽ phác thảo, nếu Tống Tương Tư làm cô dâu, lại sẽ mi so với hiện tại bao nhiêu?
Tống Tương Tư làm cô dâu...... Chú rể sẽ là ai?
Tâm Hứa Gia Mộc mạnh lộp bộp một chút.
7 năm trước, thẳng thắn mà nói, anh cũng không biết chính mình vì sao tốt rồi tâm cứu Tống Tương Tư, sau đó còn có ý xấu giữ cô ở bên người nhiều năm như vậy không chịu buông tha cô.
Bởi vì anh vẫn cảm thấy bản thân sẽ phải kết hôn, cho nên trong bảy năm đó, mặc kệ anh và Tống Tương Tư từng có bao nhiêu thời gian vui vẻ cùng khó quên, anh căn bản không có nghĩ qua cùng cô kết hôn, cũng căn bản không nghĩ tới cô phải gả cho người khác.
Nhưng mà hiện tại, anh vừa nghĩ tới nếu anh không cưới cô, có lẽ cô sẽ làm cô dâu xinh đẹp của người khác, anh liền cảm thấy tâm của mình giống như bị người ta lấy đi rồi, càng không ngừng thổi vào gió lạnh.
“Anh Gia Mộc, anh ở trong này làm gì?” Am thanh thanh thúy của Kiều An Hảo đột nhiên truyền đến, Hứa Gia Mộc đang thất thần nhìn chằm chằm Tống Tương Tư giật mình tỉnh lại.
Hứa Gia Mộc gian nan rời đi tầm mắt trên người Tống Tương Tư: “Làm sao vậy?”
Lục Cẩn Niên chỉ vào nhà thiết kế đẩy lên đến vài bộ đồ nam, nhắc nhở anh: “Thử quần áo.”
Hứa Gia Mộc “A” một tiếng, vào phòng thay quần áo nam.
-
Kiều An Hạ biết hôm nay là ngày thử lễ phục của Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo ở “Trăm năm hảo hợp”, hai ngày này cô cũng nhận được điện thoại của mẹ mình, nói với cô đặt mấy bộ quần áo, cố ý nhắc nhở cô hôm nay đến đây thử mặc một chút.
Kiều An Hạ khóc hơn nửa đêm, hôm sau lúc tỉnh lại, ánh mắt thũng có điểm không thể gặp người, chính mình không nghĩ đi, cuối cùng do dự một chút, vẫn là lái xe tới đây .