Kiều An Hảo không học tiếng Pháp, nghe không hiểu lắm hai người kia đang nói chuyện gì, nhưng nhìn vẻ tươi cười trên mặt, cùng biểu hiện thân mật hôn môi, cũng có thể suy đoán chắc chắn đang nói những lời ngon ngọt tình cảm.
Dọc theo đường đi, Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo không nói gì, Kiều An Hảo vụng trộm nhìn Lục Cẩn Niên vài lần, vẻ mặt anh vẫn xem cô như không khí.
Thang máy đến lầu một, cửa mở ra, di động Lục Cẩn Niên vang lên, anh nhận nghe, vừa đi ra ngoài, Kiều An Hảo ở phía sau anh, nghe anh dùng tiếng Anh nói một câu:“Tôi lập tức ra.”
Kiều An Hảo đi theo phía sau Lục Cẩn Niên ra khách sạn, Lục Cẩn Niên giơ di động nhìn quanh bốn phía, sau đó nhìn thấy một vị mỹ nữ tóc vàng đứng trước chiếc Ferrari đỏ, cúp điện thoại rồi đi về phía cô gái đó.
Người phụ nữ kia vừa nhìn thấy Lục Cẩn Niên, dường như rất vui vẻ, thậm chí còn đi tới ôm Lục Cẩn Niên, hai người đứng ở ven đường không biết nói nhỏ chuyện gì, sau đó lên xe.
Kiều An Hảo nhìn một màn kia, đầu óc có chút trì hoãn, mãi cho đến khi chiếc xe kia chậm rãi đi, Kiều An Hảo mới trừng mắt nhìn, phục hồi tinh thần lại, vội vội vàng vàng chạy đến ngã tư đường thấy một chiếc taxi đang không có khách, mở cửa xe, nói người lái đuổi kịp chiếc xe của Lục Cẩn Niên.
Cuối cùng chiếc xe Ferrari đỏ dừng trước một nhà hàng, Lục Cẩn Niên cùng vị mỹ nữ kia xuống xe, cùng đi vào nhà hàng, Kiều An Hảo trả tiền xe, lúc đi vào, hai người đã ngồi xuống chỗ ngồi bên cửa sổ, mỹ nữ kia cầm thực đơn, gọi tên món với người phục vụ, dường như còn hỏi ý kiến của Lục Cẩn Niên, còn cười tươi như hoa nói gì đó với Lục Cẩn Niên, vẻ mặt Lục Cẩn Niên rất lạnh gật gật đầu, vô tình trong lúc đó nghiêng đầu, vừa vặn thấy cô đến nhà hàng, chỉ trong nháy mắt, anh dời tầm mắt đi chỗ khác.
bạn nào muốn đọc trước full thì có thể mua trước giá rẻ để ủng hộ dịch giả thêm đường sữa nhé ai mua có thể liên hệ qua gmail này : [email protected] nhé
Kiều An Hảo tìm một khoảng cách tương đối gần Lục Cẩn Niên và người phụ nữ kia ngồi xuống, một ngày cô chưa ăn, cũng không đói, nhưng vẫn gọi một phần bò bít tết.
Lục Cẩn Niên cùng người phụ nữ tóc vàng kia nói gì đó, không biết là nói chuyện gì vui vẻ, thỉnh thoảng người đó sang sảng cười vài tiếng.
Tuy rằng Kiều An Hảo ngồi cách bọn họ, nhưng vẫn mơ hồ nghe được tiếng cười của người đó, chẳng qua cảm thấy rất chói tai.
Tuy rằng từ đầu đến cuối, trên mặt Lục Cẩn Niên không có cảm xúc gì, nhưng với Kiều An Hảo mà nói, dựa trên sự quen biết hiểu rõ anh, cô có thể nhìn ra được, quan hệ của Lục Cẩn Niên và người phụ nữ kia khá thân.
Người phụ nữ tóc vàng và Kiều An Hảo gọi món ăn giống nhau, được phục vụ viên bưng lên.
Kiều An Hảo cầm dĩa ăn đi cắt thịt bò, vừa vặn thấy cảnh tượng Lục Cẩn Niên ưu nhã cầm dao nĩa, cắt thịt bò giùm người phụ nữ kia.
Kiều An Hảo nhìn chằm chằm Lục Cẩn Niên trong chốc lát, nhịn không được bĩu môi, cầm dao dùng sức cắt miệng thịt bò trong dĩa, đáy lòng nổi lên một cỗ căm giận ghen tuông.
Rốt cuộc người phụ nữ kia và Lục Cẩn Niên có quan hệ gì?
Ngay cả Lục Cẩn Niên cũng không tin tưởng cô, còn nói về sau không bao giờ muốn gặp cô, chẳng lẽ nguyên nhân thật sự liên quan đến người phụ nữ này?