“Nhắc nhở cái gì?” Lục Cẩn Niên không chút để ý nói một câu, thuận tay lấy biên bản hội nghị mà trợ lý có ghi về việc theo đuổi phụ nữ, lật ra xem.
Trợ lý thật cẩn thận mở miệng: “Lục tổng, trước khi tôi nhắc nhở anh, có thể hỏi anh một vấn đề riêng tư được không?
Lục Cẩn Niên nâng mí mắt nói: “Có thể.”
“Lục tổng, trong cuộc họp hôm qua, anh nói muốn theo đuổi con gái, là cô Kiều sao?”
“Ngoài cô ấy ra, cậu cảm thấy tôi còn có ai khác?” Lục Cẩn Niên nhìn lướt qua trợ lý, ánh mắt giống như là cảnh cáo trợ lý không có gì thì không nên sỉ nhục sự trung trinh của anh.
Trợ lý bị ánh mắt đó làm cho sợ đến mức vội vàng lắc đầu: “Không có, không có người khác.”
Trợ lý sợ Lục Cẩn Niên muốn đối phó mình, vì thế liền đi vào vấn đề chính: “Lục tổng, anh đừng quên, lúc trước cô Kiều sinh non, anh đã lừa gạt cô ấy? Mà cô ấy còn có giao tình với nhà họ Hứa nhiều năm như vậy, Hứa Vạn Lý và Hàn Như Sơ đều đã nhìn cô lớn lên từ lúc còn tấm bé, nếu cô ấy biết anh là người muốn đối phó với Hứa gia, nhỡ đâu muốn trở mặt với anh thì làm sao?”
Lục Cẩn Niên vừa nghe đến chuyện Kiều An Hảo sinh non, đã nghĩ đến sự cố lúc quay Thần kiếm, Kiều An Hảo đã biết chuyện sinh non, sắc mặt của anh liền trầm xuống, trợ lý sợ đến mức run rẩy, cho rằng vì câu nói của mình mà anh muốn trở mặt, muốn tìm mình tính sổ, vội vàng chữa lại nói: “Lục tổng, tôi tin tưởng cô Kiều chắc sẽ tin anh, tuyệt đối tin anh, khẳng định sẽ không trở mặt với anh!”
Dường như Lục Cẩn Niên đã quen với trợ lý như thế nào, sau khi nói vài lời khó nghe, lại lập tức phủ định lại, chỉ là tự nhiên mở miệng nói: “Cô ấy đã biết chuyện sinh non rồi.”
“Á? Cô Kiều biết rồi sao?” Ánh mắt của trợ lý rơi xuống, vẻ mặt không hiểu ra sao nhìn chằm chằm Lục Cẩn Niên: “Sao cô ấy biết được?”
Trợ lý nghĩ đến chuyện mình đã làm việc với các bác sĩ để giấu nhẹm sự việc đi, liền vội vàng thanh minh nói: “Lục tổng, tôi thề, không phải là tôi nói cho cô ấy biết.”
“Là Hàn Như Sơ làm.” Lục Cẩn Niên bình tĩnh vach trần đáp án.
Trợ lý liền thở dài nhẹ nhõm một hơi, Lục Cẩn Niên khôn nghi ngờ lòng trung thành của anh.
Khuôn mặt của anh mang theo chết chóc: “Nếu không phải Kiều Kiều gặp sự cố lúc quay phim, tôi nhảy xuống theo cô ấy, chắc cả đời cô ấy đều hiểu nhầm tôi rồi!”
“Hàn Như Sơ thật sự quá đáng giận!” trợ lý vốn cực kỳ tức giận, muốn biểu đạt tâm trạng của mình, sau đó lại lập lại nhắc nhở của mình: “Lục tổng, cho dù là cô Kiều biết mình sinh non, cùng không phải chúng ta có chứng cứ thuyết phục, chỉ dựa vào chuyện trong tổ yến có thuốc ngủ thôi, sức thuyết phục cũng không chắc chắn, nhỡ đầu cô ấy không tin là Hàn Như Sơ làm, đến lúc đó lại…”
Lần này trợ lý thông minh, biết đâu là điểm dừng.
“Chuyện này tôi sẽ xử lý.” Lục Cẩn Niên đã sớm nghĩ ra sách lược, lúc anh và cô gặp nguy, anh không nói với cô, là bởi vì đó là mẹ của vị hôn phu của cô, anh không muốn phá hỏng hình tượng hoàn mỹ của bà ta.
Nhưng khác với hiện tại, bây giờ anh là người có cơ hội với cô.