Mục lục
Tân hôn không tình yêu, thế tội vợ trước Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay khi Tống Uyển chân trước vừa đi, lại gặp phải một người đàn ông, anh mặc áo sơ mi trắng, tay áo tùy ý xắn lên, nhưng lại không mang đến cho người ta cảm giác lôi thôi, ngược lại lại có vài phần tiêu sái, vài phần tùy ý ở bên trong, một tay anh đút túi quần, mắt nhìn thẳng về phía trước, bước chân ổn trọng, ánh mắt vô cùng bình tĩnh, mặc dù có chút mỏi mệt, nhưng quanh thân lại tản ra hơi thở sạch sẽ thoải mái.

Tống Uyển thấy lạ, nhìn anh, đương nhiên không phải bà háo sắc, để ý gì đến người ta, chỉ thầm so sánh người này với con trai mình.

Tuy rằng lớn lên không bằng A Luật nhà bà, nhưng cái khí độ ôn hoà, so với đứa con lạnh lùng cục súc nhà bà, người ta sẽ muốn tiếp xúc nhiều hơn, nếu, bà nói là nếu, A Luật và người này trở thành tình địch, ai thua ai thắng, rất khó nói, mà bà vốn không biết, cái suy nghĩ vẩn vơ phút chốc ấy lại trở thành sự thật, cuối cùng ai thắng ai thua, hiện tại vẫn chưa rõ ràng.

Bà vốn dĩ phải đi, kết quả lại đứng ngơ ra đó, lại qua một lúc, kết quả liền thấy cách đó không xa, người đàn ông kia gõ cửa, chính là ngôi nhà ban nãy bà mới bước vào.

Tống Uyển sửng sốt, trong lòng bắt đầu nghĩ ra vô số khả năng

Người đàn ông này quen Hạ Nhược Tâm, hay là, anh ta chỉ đơn thuần là gõ sai cửa, nếu không thì chính là bán bảo hiểm, bà vẫn không nhịn được lòng hiếu kỳ, nấp vào một bên.

Hạ Nhược Tâm mở cửa cho Cao Dật, sau đó lấy cho anh đôi dép lê, đặt trên mặt đất, đây đều là thói quen.

Cao Dật cảm thấy vô cùng ấm áp.

Kỳ thật anh muốn một cái nhà, vẫn luôn như thế.

Một người vợ hiền lành lương thiện, sẽ pha cho anh ly trà khi anh mệt, lúc anh làm sai cũng không lải nhải, sẽ chia sẻ niềm vui thành công với anh.

Sẽ lấy dép lê cho anh đi, sẽ nấu mì cho anh ăn, sẽ thay anh giặt sạch quần áo, không hơn.

"Hôm nay ăn cái gì?" Anh chỉnh lại mái tóc hơi rối của Hạ Nhược Tâm,. Còn có, anh thật đúng là đói bụng, phẫu thuật mấy tiếng liền, rất tốn thể lực, anh cần bổ sung dinh dưỡng, cũng cần ngủ đủ giấc, nghỉ ngơi cho đỡ mệt.

"Ăn?" Hạ Nhược Tâm chớp mắt, sau đó đột nhiên nhớ ra chuyện gì.

Xong rồi, cô vỗ bộp lên trán, "Em quên mua đồ ăn rồi, trong nhà vừa có khách, mải nói chuyện nên quên mất." không phải còn chưa có mua, cô đã bị người ta kéo đi, giờ người đi rồi, kết quả Cao Dật lại là về, cho nên Cao Dật không có cơm ăn.

"Hiện tại đi mua đi." Cao Dật đi giày lại, kéo tay Hạ Nhược Tâm, "Chúng ta cùng đi mua, vừa lúc, anh sẽ làm phụ xe miễn phí cho em."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK