Biên: argetlam7420
Mạc Vấn quay đầu nhìn sang phía tây, chỉ thấy mặt trời đã bắt đầu xuống núi. Lúc trước vây giết đã mất không ít thời gian, hiện giờ đã sắp hết giờ Thân, sắc trời càng ngày càng mờ. Cửu Anh sẽ thích ứng với ánh sáng ngoại giới rất nhanh, không bao lâu nữa sẽ ra khỏi huyệt động làm khó mọi người.
"Ta đi dò xét một phen. Các ngươi ở đây chờ một chút." Mạc Vấn xoay người muốn đi.
"Đợi đã." Lưu Thiếu Khanh hô Mạc Vấn dừng lại. "Nơi này nhiều cây cối, hay chúng ta lôi đám cây cối này lấp kín địa động, thiêu chết yêu vật kia."
"Cửu Anh không sợ lửa." Ngao Nhu ở một bên nói xen vào.
"Vậy đem đồ vật chung quanh lấp kín địa động, không thể chỉ ngồi một chỗ đợi chết." Lưu Thiếu Khanh vội vàng nói.
Mạc Vấn trầm ngâm một lát rồi nói: "Nơi này vốn là chỗ vây khốn Cửu Anh. Phía dưới địa động nhất định không có thông đạo, phương pháp lấp kín chưa chắc đã không thể. Nhưng quá trình lấp kín nhất định sẽ kinh động Cửu Anh. Để tránh việc nó nổi giận xông lên, trong lúc ném đá cần dấy lên đại hỏa xung quanh, khiến Cửu Anh không cách nào thích ứng với ánh sáng mãnh liệt."
Mạc Vấn nói xong, mọi người gật đầu đồng ý, rồi bắt đầu chia nhau làm việc. Mạc Vấn tiến về chỗ thạch tháp bị Cửu Anh lật đổ, men theo lối vào mà bước.
Trên thạch tháp này toàn bộ là bệ đá, không có đỉnh nhọn. Vì vậy chiều cao thạch tháp chỉ có năm trượng. Nhưng diện tích dưới đáy rất rộng, ước chừng năm sáu dặm, bởi vì bị Cửu Anh lật tung sau đó đổ sang một bên. Vì vậy, sau khi tiến vào, Mạc Vấn dùng hai chân bám chặt vào thạch bích, nghiêng người tiến vào thạch động, bằng cách này đảm bảo có thể xác định chuẩn xác tình huống nội bộ thạch tháp.
Sau khi tiến vào thạch tháp, Mạc Vấn kinh ngạc phát hiện thông đạo dưới mặt đất cùng với thạch bích hai bên không có dấu vết xây sửa. Tình huống này cho thấy khu thạch tháp này rất có thể được kiến tạo nên từ một khối đá lớn hoàn chỉnh. Điều này cũng giải thích vì sao trước đây khu thạch tháp có thể bảo trì nguyên vẹn trước sự vùng vẫy của Cửu Anh.
Mạc Vấn tiến vào thạch tháp với ba mục đích. Một là kiểm tra xem lúc trước Xi Vưu lấy đi vật gì khỏi chỗ này. Tuy vật này đã bị Xi Vưu mang đi, nhưng chung quy vẫn lưu lại ít nhiều dấu vết. Hai là tìm phương pháp khắc chế Cửu Anh. Rất có thể vị tiền bối phong ấn Cửu Anh trước đây có lưu lại trong thạch tháp này phương pháp phong ấn Cửu Anh. Cổ nhân có thói quen lưu lại nhưng đại sự phát sinh trên thạch bích. Ba là xem xét thạch tháp này có thể biến thành nơi ẩn thân tạm thời hay không. Nếu như Cửu Anh rời khỏi địa động, nơi đây so với bên ngoài còn an toàn hơn chút ít.
Đã suy tính kỹ càng nên trong lúc hành tẩu, Mạc Vấn luôn chú ý quan sát hai bên thạch bích. Sau khi xâm nhập được vài chục trượng, quả nhiên phát hiện thạch bích bên phải có điêu khắc bích hoạ. Nội dung bức bích hoạ chính là cảnh tượng giết chóc năm xưa của Cửu Anh. Một đám thổ dân mặc Ma Y da thú đang bỏ trốn tứ tán, Cửu Anh ở phía sau phóng độc thủy và độc hỏa, phá hủy hoàn toàn nơi sinh sống của những người thổ dân kia. Căn cứ và địa hình trên bích hoạ, những chuyện này trước kia đã phát sinh tại Man Hoang. Đám thổ dân mặc Ma Y da thú trông cũng chẳng giống nhân sĩ Trung Nguyên.
Càng tiến vào sâu, bích hoạ trên tường chuyển qua khắc họa khung cảnh một đám thổ dân đang vây công Cửu Anh. Thân hình Cửu Anh cao lớn dị thường, mà đám thổ dân xung quanh tựa như con sâu cái kiến, cầm trong tay các loại vũ khí thô lậu, ý đồ ngăn cản nó. Kết quả, dưới sự phản kích của Cửu Anh mà tử thương trầm trọng.
Tiếp tục đi về phía trước, trên thạch bích lúc này xuất hiện một đám Cự Nhân rất cao lớn. Những Cự Nhân này sử dụng binh khí khác với đám gậy gộc thô sơ của thổ dân, đều là binh khí được chế tác từ kim loại vô cùng sắc bén. Thủ lĩnh của đám Cự Nhân có hình thể so với đồng loại càng thêm cao lớn. Đầu có hai sừng, sau lưng lại mọc thêm hai cánh, cầm trong tay một thanh đại đao có kiểu dáng cổ quái, suất lĩnh mọi người vây công Cửu Anh.
Bích hoạ dừng ở đây. Vài chục trượng kế tiếp, bích hoạ trên thông đạo thạch bích bị hoàn toàn bị lột bỏ. Đến khi bích hoạ xuất hiện trở lại, gã Cự Nhân trên đầu có hai sừng và cặp cánh trên lưng đã đứng trên bệ đá. Kiểu dáng của bệ đá này so với bệ đá trước mắt Mạc Vấn lúc này giống nhau như đúc. Xung quanh bệ đá là đại lượng thổ dân đang vây quanh, vừa múa hát vừa chúc mừng.
Nhìn tới đây, trong lòng Mạc Vấn đã sáng tỏ. Kẻ trước kia vây khốn Cửu Anh, không phải ai khác, chính là Xi Vưu. Kẻ kiến tạo nên bệ đá này cũng là gã. Phát hiện này khiến trong lòng hắn ngộ ra một điều. Kì thực Xi Vưu không phải là kẻ xấu tội ác tày trời như người xưa mô tả. Gã đã từng hàng phục yêu ma, vì dân tạo phúc, nhưng về sau lại bại trong tay Viêm Hoàng nhị đế, rơi vào kết cục chết trận tha hương, ngũ mã phanh thây. Đáng hận nhất chính là những đám hậu bối ngu muội, mù quáng, chẳng những phủi sạch chiến công của Xi Vưu mà còn bôi nhọ đủ đường. Sau khi thần thức khôi phục, Xi Vưu biết được việc này ắt sẽ nổi giận lôi đình, khát vọng trả thù hậu duệ Viêm Hoàng lại càng thêm mãnh liệt.
Thở dài một hơi, Mạc Vấn tĩnh tâm quan sát mảnh bích hoạ một lần nữa. Đoạn bích hoạ bị phá hư rất triệt để, căn bản không thể nào xác định trước đây Xi Vưu hàng phục Cửu Anh như thế nào.
Có đôi khi không có manh mối chính là có manh mối. Xi Vưu phá hư thạch bích với mục đích rõ ràng, chính là không muốn để lộ quá trình hàng phục Cửu Anh. Điều này đã nói lên quá trình hàng phục Cửu Anh có khả năng sẽ bị hắn tham khảo. Nói cách khác, trước kia Xi Vưu hàng phục được Cửu Anh nhất định liên quan đến thực lực bản thân gã. Nhưng trọng yếu chính là Xi Vưu có vận dụng phương pháp nào đó. Chỉ cần hắn có thể tìm ra phương pháp này, đồng dạng cũng có thể hàng phục Cửu Anh. Nếu như dùng phương pháp trên thạch bích mà không hàng phục được Cửu Anh, thì Xi Vưu cũng đã chẳng cần tốn công phá hư bức bích họa này.
Tĩnh tâm nghĩ ngợi một lúc, Mạc Vấn rút ra kết luận. Chỉ cần tìm được phương pháp hàng phục Cửu Anh, là có thể hàng phục Cửu Anh. (Dịch: trời đất, có thế mà cũng phải nói:v) . Hơn nữa, phương pháp hàng phục Cửu Anh nằm ngay trong phạm vi năm mươi dặm. Nếu như phương pháp khắc chế Cửu Anh cần phải tìm kiếm từ ngoài trận, mà hiện giờ bọn hắn bị vây trong trận, thì việc Xi Vưu phá hư bức bích hoạ liền không có ý nghĩa. Bởi lẽ ngay cả khi bọn họ đã biết cách khắc chế Cửu Anh thì cũng chẳng thể thoát ra được.
Kết luận, Mạc Vấn lại quan sát bức thạch bích bị phá hư một lần nữa, tiến hành so sánh với trước sau. Đoạn thạch bích bị phá hư hẳn là có ba phần. Nói cách khác, trước đây Xi Vưu hàng phục Cửu Anh cũng không mấy thuận lợi. Rất có thể phải thử nghiệm một vài lần mới thành công.
Bởi vì tình huống trước mắt vô cùng nguy cấp, Mạc Vấn không dám ở lại đây lâu, mà cất bước đi thẳng về phía trước. Hắn vừa hành tẩu, đồng thời tiếp tục đào sâu suy nghĩ. Hắn vốn là người tu hành. Trong mắt người tu hành, cái chết không phải là vấn đề. Chỉ cần không thẹn với lòng, mọi chuyện đều không thành vấn đề.
Xi Vưu có địa vị tương đương Viêm Hoàng nhị đế, từng là thủ lĩnh phong vân một cõi Cửu Lê. Bất luận là năng lực nào cũng siêu việt quần hùng. Bề ngoài gã tỏ ra cuồng vọng, chắc hẳn nội tâm cũng rất kiêu ngạo. Sự cuồng vọng là bản tính thật sự, ít nhiều sẽ không ủng hộ những thủ đoạn dối trá. Tuy hiện giờ Xi Vưu chưa khôi phục toàn lực, nhưng tâm khí cuồng ngạo của gã nhất định không giảm. Một kẻ tự cao như thế có thể phi thường hung tàn, nhưng tuyệt đối không làm những việc hèn mọn, bỉ ổi ti tiện. Bởi vì gã rất để ý thân phận và thanh danh bản thân. Điều này có thể lấy một vài sự tình đã xảy ra trước đây làm bằng chứng. Khi Xi Vưu thống lĩnh đại quân hung thú tại đông bắc đã nhiều lần chạm trán hai người Lưu Dạ cùng với quân Tần. Phần lớn thời gian, Xi Vưu chỉ đứng một bên bên đốc quân quan chiến, gã chỉ đích thân xuất thủ một lần ở trận chiến Lô Vi Câu. Gã triệu hoán hơn một vạn Thượng Cổ âm binh, đã tạo nên lần thảm bại lớn nhất của quân Tần từ trước đến nay.
Không động thủ thì thôi, một khi động thủ ắt trời long đất lở. Đây là bản tính của Xi Vưu.
Ngoài ra, sau khi vây khốn mọi người, Xi Vưu cũng không biểu hiện càn rỡ giống một tên tiểu nhân đắc chí, cũng không đứng ở ngoài xem trò vui, chỉ là lạnh lẽo liếc mắt nhìn hắn một cái rồi dứt khoát quay đi. Điều này chứng tỏ Xi Vưu sở hữu tâm tư trầm ổn, không hề nông cạn.
Đại khái xác định được tâm tính của Xi Vưu, kế tiếp phải liên hệ đến bức thạch bích bị phá hư. Hành động phá hư thạch bích là một hành động bất đắc dĩ, bộc lộ sự kiêng kị. Điểm hoàn toàn trái ngược với tính tình của Xi Vưu. Cũng không thể nói rằng thạch bích không phải do Xi Vưu hủy. Xi Vưu thống lĩnh binh sĩ nghiêm khắc dị thường, không có mệnh lệnh của gã, đám thuộc hạ kia dù chết cũng không dám rời khỏi sơn cốc. Vì vậy, nếu không có ý chỉ của Xi Vưu, đám bộ hạ tuyệt đối sẽ không dám tự tiện phá hủy bức bích hoạ.
Một kẻ vô cùng tự cao nếu đã làm ra hành động bất đắc dĩ thì chỉ có một khả năng, chính là gã bắt buộc phải làm như vậy. Cho dù đánh mất mặt mũi cũng nhất định phải làm. Như vậy lại dẫn tới một kết luận trọng yếu: “Phương pháp khắc chế Cửu Anh vô cùng đơn giản. Đơn giản đến nỗi Xi Vưu cho dù mất mặt cũng phải hủy nó đi.”
Thông đạo bên trong thạch tháp được xây theo hình dạng bậc thang. Cứ hơn trăm bước sẽ xuất hiện chín bậc thang hướng xuống, cứ như thế dẫn vào trung tâm Thạch tháp. Ngoài ra, trong thông đạo không có bất kỳ lối rẽ hay phòng ốc gì.
Trung tâm Thạch tháp là một khu vực hình vuông. Bởi vì thạch tháp đã bị Cửu Anh lật đổ, tượng đồng nguyên bản đứng thẳng ở chỗ này đã bị đổ ngã. Pho tượng này mang dáng dấp của Xi Vưu. Ngoại trừ tượng đồng Xi Vưu, trong thạch thất còn có một pho tượng đồng khác và rất nhiều vũ khí bằng đồng.
Trên mặt đất còn có một cái hố tròn. Xuyên qua hố tròn, người ta có thể nhìn thấy ánh lửa bên ngoài. Căn cứ vị trí mà nói, nơi này vốn dĩ thông với nơi cầm tù Cửu Anh. Xung quanh hố tròn rõ ràng có dấu vết đào bới rất mới. Điều này cho thấy hố tròn này vốn dĩ không lớn đến vậy. Đó là do Xi Vưu sai thủ hạ mở rộng ra.
Cách hố tròn chừng ba trượng có năm chiếc giường đá hình tròn, hai lớn ba nhỏ. Kiểu dáng và kích thước giống như bồ đoàn mà đạo nhân thường nằm. Ở trung tâm đều có điêu khắc hoa văn tựa như lỗ mũi trâu, hai cái lỗ mũi thông với hố tròn phía dưới.
Chứng kiến những thứ này, trong lòng Mạc Vấn chợt có tính toán. Xi Vưu sau khi hàng phục Cửu Anh mới kiến tạo nên tế đàn này. Hẳn là để lợi dụng khí tức của Cửu Anh mà đề thăng tu vi và thực lực cho thuộc hạ tâm phúc. Bởi lẽ khí tức của Cửu Anh quá mức bá đạo, vì thế phải thông qua những lỗ mũi trâu này để làm cho yếu bớt, để đám thuộc hạ tránh khỏi cảm nhiễm quá nhiều khí tức Cửu Anh dẫn đến tổn thương bản thân.
Xác định tác dụng tế đàn, Mạc Vấn liền đỡ pho tượng Xi Vưu dậy. Đây là tượng đồng toàn thân của Xi Vưu, với thế đứng ngạo nghễ, tay trái nắm thành quyền nhỏ thu bên hông, tay phải nắm hờ, đưa ra ngoài một chút. Căn cứ góc độ uốn cong to nhỏ của tay phải tượng đồng, dường như lúc trước còn có cầm nắm đao kiếm gì đây. Mạc Vấn kiểm tra lòng bàn tay của tượng đồng, phát hiện trong lòng bàn tay có một lỗ nhỏ chừng hơn tấc. Không nghi ngờ gì nữa, đồ vật trấn áp Cửu Anh chính là thứ vũ khí từng nằm trong tay bức tượng này.
Trong số tất cả binh khí, kiếm được xưng là Vua, đao được xưng là Vương. Khả năng Xi Vưu dùng kiếm không lớn. Ngoài ra, lúc Xi Vưu rời đi còn nắm trong tay một thanh đại đao kiểu dáng quái dị. Thứ vũ khí này rất giống với hình ảnh điêu khắc trên thạch bích, có khả năng rất lớn chính là pháp khí trấn áp Cửu Anh.
Xác định xong tình huống nội bộ tế đàn thạch tháp, Mạc Vấn lập tức xoay người bỏ đi. Nội bộ thạch tháp không có phòng ốc gì, loại kết cấu liên thông nội bộ này không thích hợp làm chỗ lánh nạn. Nếu bọn hắn trốn vào đây, Cửu Anh chỉ cần phun ra ác thủy và hung hỏa liền có thể xua cả đám ra ngoài. Việc cấp bách hiện giờ là phải mau chóng nghĩ ra phương pháp khắc chế Cửu Anh.
Ngay khi Mạc Vấn vừa mới xoay người, ánh lửa mãnh liệt bùng lên bên ngoài thạch tháp. Đồng thời có tiếng trẻ con khóc chói tai vang vọng khắp không gian.
"Mau ngăn nó lại. Chớ để nó lại gần đầm nước." Ngọc Linh Lung lớn tiếng hô.
"Lão gia, mau ra đây, yêu quái xuất hiện rồi…"