Mục lục
Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Dựa Vào Dị Năng Bước Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Huyện Thanh Khê quá nhỏ, ở đấy không có nhiều đồ tốt.

Ngày hôm sau, Lục Trường Chinh đi gửi điện báo cho Tô Mạt từ lúc sáng sớm, sau đó anh lại ghé xã phục vụ xem thử, mua một hộp thịt và kẹo sữa. Khi nhìn thấy sữa bột, anh mua hai túi, đợi đến lúc nhận áo khoác mới sẽ gửi cả thể về cho vợ.

Lục Trường Chinh nhìn sữa bột trong tay, tự dưng anh nghĩ đến một vấn đề. Hai ngày đó anh đã cố gắng cày cấy như vậy rồi, không biết vợ có mang thai không.

Ngày hôm sau, Tô Mạt bừng tỉnh bởi tiếng kêu gào thê thảm của anh hai.

Đại đội thôn Lục Gia giữ lại mười con heo để chia thịt, lần này họ g.i.ế.c bốn con trước để chia thịt cho mọi người ăn đỡ thèm. Còn sáu con đợi đến trước tết mới giết, chia thịt cho mọi người ăn tết.

Mấy con heo đợt này được đại đội chăm khá tốt, trước khi tới trạm thu mua, mỗi con cũng phải một trăm bốn mươi cân trở lên, thậm chí có con nặng tới hơn một trăm sáu mươi cân.

Mặc dù mười con heo còn lại có hơi gầy, nhưng từ giờ đến tết vẫn còn hơn ba tháng nữa, nuôi đến tết chúng cũng sẽ phát triển đến ngưỡng một trăm sáu mươi cân trở lên thôi.

Dù gì cũng tỉnh dậy rồi, Tô Mạt không có ý định ngủ nướng thêm nữa. Cô đứng dậy ra ruộng rau xem thử, đúng là có ít sương, xem ra sau này cô phải dùng ít cuống lúa mì che chắn cho chúng vào buổi tối.

Nhiệt độ ở miền Bắc giảm rất nhanh, một khi có không khí lạnh tràn về, nhiệt độ giảm vèo vèo. Tối qua, lúc Tô Mạt đi ngủ, cô phải lấy chăn bông ra đắp.

Tô Mạt đoán nếu thời tiết cứ phát triển theo đà này thì chậm nhất một tháng nữa sẽ có tuyết rơi.

Tô Mạt tăng lượng dị năng truyền vào mấy luống rau, cố gắng khống chế số rau để có thể thu hoạch trong vòng nửa tháng tới. Dù sao thì Tô Mạt đã trồng số rau này được nửa tháng rồi, trồng hơn một tháng có thu hoạch cũng không tính là lạ.

Cắt cải trắng lúc nó vẫn hơi mềm, còn củ cải thì bé chút vẫn nhổ được.

Nếu mọi người có hỏi tại sao rau phát triển nhanh mà tốt như vậy thì cô sẽ nói là vì đất này chưa từng được canh tác, trồng trọt nên phì nhiêu.

Có cả chục nghìn cân mẫu nông sản trước mắt, rau xanh của cô chỉ lớn nhanh hơn người khác có chút thôi, đâu phải chuyện gì lớn.

Mà rau của cô đâu có phát triển trong mười ngày nửa tháng đâu, ít cũng hơn một tháng rồi. Rau dưa trong nhà kính của đời sau nó cũng phát triển với tốc độ này, không hề vi phạm quy luật sinh trưởng của thực vật, ngay cả người của viện nghiên cứu Nông Nghiệp có tới nghiên cứu cũng không phát hiện ra vấn đề gì bất thường.

Bữa sáng, Tô Mạt chỉ nấu một ít mì trứng đơn giản, mì cô lấy sẵn từ trong không gian.

Ăn xong, Tô Mạt lại tiếp tục công việc đan áo len. Đêm qua chiến đấu hăng hái hồi lâu, cô đã đan được hai phần ba của một ống tay áo rồi.

Cô định là hôm nay sẽ đan xong, đợi đến khi thịt chia hết rồi sẽ xem còn thừa hay không. Nếu có cô sẽ mua một ít về làm nấm thịt sốt gửi đến cho Lục Trường Chinh.

Lý Nguyệt Nga xếp hàng nhận thịt chia từ lúc sáng sớm, lần này bà ấy yêu cầu bốn cân thịt trước. Hai cân thịt mỡ, hai cân thịt ba chỉ. Bà sẽ dán mỡ heo để ép ra dầu ăn, còn hai cân thịt ba chỉ sẽ để lại nhà một cân, một cân gửi cho vợ thằng ba, cô không có thịt.

Nhận thịt xong, Lý Nguyệt Nga xách giỏ tới thẳng chỗ Tô Mạt.

“Vợ thằng ba này, con không được chia thịt nên mẹ mang đến cho con một cân.” Lý Nguyệt Nga bước vào nhà.

“Không cần đâu mẹ à, lát nữa con tới đại đội mua là được rồi. Mẹ cầm về nhà mà ăn.” Bấy giờ Tô Mạt đang ngồi đan áo len trên giường trệt, nghe mẹ chồng nói vậy thì vội từ chối.

“Lần này g.i.ế.c ít lợn, chia ra cũng chẳng còn lại nhiều, con có đi cũng chỉ mua được mấy miếng xương cốt linh tinh thôi. Cầm lấy đi, người một nhà cả, không cần khách sáo.” Lý Nguyệt Nga đặt thịt lên thớt rồi xoay người rời đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-dua-vao-di-nang-buoc-len-dinh-cao-nhan-sinh/chuong-87.html.]

Tô Mạt nhìn miếng thịt trên thớt, cảm giác ấm áp len lỏi trái tim cô.

Đây liệu có phải cái gọi là đổi sự chân thành lấy chân thành không? Cô đối xử với bố mẹ chồng tốt, bố mẹ chồng cũng bắt đầu nghĩ cho cô.

Tô Mạt quyết định lúc làm nấm thịt sốt sẽ làm nhiều hơn chút rồi gửi cho nhà bố mẹ chồng một phần. Nếu không đủ thịt, cô sẽ dùng thịt trong không gian, đợi lúc nào mua thêm là được.

Đến giữa buổi sáng, Tô Mạt vác giỏ đến bộ đại đội, quả nhiên là chẳng còn thừa lại gì cả, chỉ có một ít xương.

Tô Mạt lấy hai miếng xương to để ninh canh, xong lại mua thêm mấy cái xương sườn. Xương sườn ở thời đại này không nhiều thịt được như các đời sau, dường như thịt đã bị lọc hết sạch rồi. Sau đó Tô Mạt mua thêm nửa cái đầu heo, đại khái khoảng ba đến bốn cân.

Xương sườn và xương thường giá năm hào, nửa cái đầu heo là tám hào, tổng cộng hết một tệ ba.

đầu heo rẻ mà cũng có khá nhiều thịt nên rất nhiều người muốn mua. Có điều là những thứ như vậy thường chỉ dành cho người hỗ trợ g.i.ế.c lợn.

Tô Mạt không biết nên mở miệng hỏi mua thẳng luôn. Người chịu trách nhiệm bán thịt cũng khá tâm lý, thấy Tô Mạt muốn mua, anh ta chỉ do dự một lúc xong cũng quyết định bán cho cô.

Vì thế Tô Mạt đã mượn danh cháu gái bí thư, con dâu bí thư chi bộ, vợ sĩ quan quân đội để mua nửa cái đầu heo về.

Sau khi chia thịt xong, mùi thịt bay khắp mọi ngóc ngách trong thôn. Tô Mạt về đến nhà, cô nhóm lửa ở cái bếp lò nhỏ, lấy bốn cân mỡ heo mua trước đó ra cắt thành từng miếng nhỏ, cho vào nồi hầm rồi đặt lên bếp lò nhỏ đun sôi.

Sau đó, Tô Mạt tiếp tục chiến đấu hăng hái với cái áo len của mình, mãi đến giữa buổi chiều, cô mới hoàn thành.

Mỡ heo đã sôi từ lâu, Tô Mạt đặt nồi sang một bên, để nó nguội đi rồi đông cứng lại.

Tô Mạt lấy lọ tráng men mới mua, rửa sạch sẽ xong lau khô, múc một ít mỡ heo vào lọ tráng men rồi đậy nắp lại, buộc chặt bằng cuống lúa mì, sau đó cất vào không gian.

Cô định lúc đó sẽ gửi tới chuồng bò, thỉnh thoảng ăn chút mỡ heo cũng giống như đang ăn thịt.

Còn lại hơn nửa nồi mỡ lợn, Tô Mạt cất hết vào không gian, thỉnh thoảng lấy ra xào rau cũng khá tiện. Tất nhiên, cô cũng cất luôn tóp mỡ vào không gian, khi nào làm bánh bao sẽ lấy ra sau.

Chuẩn bị xong hết mọi việc, Tô Mạt bắt đầu xử lý mấy món đồ cô vừa mua hôm nay.

Đầu tiên là rửa sạch đầu heo, sau đó Tô Mạt đặt một cái nồi đun lớn lên bếp lò nhỏ, đổ nước lạnh vào nồi, thả đầu heo vào, thêm ít nước sốt kho, định kho đầu heo.

Tô Mạt lấy mấy củ khoai tây to trong không gian ra, đợi đến khi sắp kho xong đầu heo, cô bỏ khoai vào.

Sau đó, cô bắt đầu làm nấm thịt sốt.

Dù gì cũng mất công làm rồi, Tô Mạt quyết định làm nhiều hơn chút. Trong không gian cô có năm cân thịt, cô lấy bốn cân ra. Cô sẽ gửi cho Lục Trường Chinh một ít, nhà họ Lục, chuồng bò, Canh Trường Thanh, mỗi nơi một ít.

Lần trước cô thấy bữa ăn của Canh Trường Thanh cũng không có món gì ngon bổ, lần này làm ít nấm thịt sốt gửi anh ta ăn với cơm cũng tốt.

Cán bộ tốt cần được trân trọng!

Thời điểm Tô Mạt đang làm nấm thịt sốt, người đưa thư đạp xe tới bộ đại đội.

Hôm nay, sau khi phân phát thịt xong, các cán bộ đại đội ở lại bộ đại đội hết, họ đang cùng thảo luận xem nên cử bao nhiêu người đi đào kênh nước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK