Anh dứt khoát quay mặt đi : "Trước sáng mai không được phép đứng dậy."
Lạnh lùng quẳng câu nói này xong, anh không thèm nhìn cô một cái, trầm mặt sải bước rời đi.
Người đàn ông vừa đi, Từ Đường rộng lớn lập tức trở nên quạnh quẽ.
Cố Lê khịt khịt mũi, dùng mu bàn tay lau khô nước mắt.
Trước đây, cô không phải chưa từng bị sư phụ phạt quỳ, thế nhưng mỗi lần chỉ cần sư phụ hơi không chú ý, cô sẽ liền nhân cơ hội lười biếng.
Song lần này, có lẽ là thật sự đau lòng, đến cả lười biếng cô cũng không muốn, cứ quỳ thẳng sống lưng, nhìn xa xa, như một bức điêu khắc không có cảm xúc.
...
Rời khỏi cửa lớn Từ Đường, Mặc Thời Đình lại càng phiền lòng nóng nảy.
Lúc này, dẫn đầu vệ sĩ Dung Hồ, cung kính báo cáo: "Cậu chủ, ông cụ đã tới, thuộc hạ không cho ông ấy đi vào."
"Biết rồi."
Mặc Thời Đình gật đầu: “Ông ấy có nói gì không?"
"Chuyện này..."
Dung Hồ có chút chần chừ, chọn cái quan trọng nhất nói với anh: "Ông ấy nói ngài cứ làm đi, ngày nào không còn vợ, cho độc thân cả đời!"
Mặc Thời Đình nghe vậy, gương mặt tuấn tú hoàn toàn lạnh xuống: "Canh gác cho kỹ, xảy ra chuyện gì, tôi hỏi tội các người."
"Vâng ạ!"
...
Mặc Thời Đình không đi tìm ông cụ Mặc, mà trở về chỗ anh ở trong nhà cũ.
Đó là một căn biệt thự, cách nhà chính của ông cụ một đoạn.
Tắm xong, khó chịu trong lòng vẫn không tan đi.
Ánh mắt Mặc Thời Đình chợt hiện lên vẻ u ám, gọi điện thoại cho Hạ Hướng Hoài đã trở về nước M, kêu ông ta thông báo các quản lý cấp cao trong công ty ở nước M chuẩn bị họp trực tuyến.
Hội nghị kết thúc, đã là 1 giờ sáng.
Bên ngoài mưa to gió lớn, khiến lòng người không yên.
Mặc Thời Đình cầm lấy điện thoại di động ở trên bàn, thấy có một cuộc gọi nhỡ, là Tống Vân Khuyết gọi lúc mười một giờ hơn.
Còn có một tin nhắn chưa đọc: "Anh tư, tức chết em rồi! Khâu Du Tâm kia dám bắt nạt trên đầu chị tư, rõ ràng là không coi anh ra gì mà."
Mặc Thời Đình nhíu mày, gọi lại.
Điện thoại vang lên hai tiếng liền có người nhận : "Anh tư, anh thấy tin em nhắn chưa? Thật không nghĩ tới, đại thần Môt Viên Lê Ngọt em yêu thích nhất lại là chị tư, đúng là có duyên mà."
"Cái gì Môt Viên Lê Ngọt?"
Vẻ mặt cán bộ kỳ cựu Mặc Thời Đình ngơ ngác.
"Là tài khoản ID của chị tư ở trạm C, em đã nói với anh rồi.."
Biết anh là mạng 2G, Tống Vân Khuyết lập tức phổ cập kiến thức cho anh về "thành tích vĩ đại" của Cố Lê, rồi kể cả chuyện chương kết thúc của bộ truyện tranh bị đẩy lên hotsearch vì cho độc giả leo cây, nói hết toàn bộ.
Một hồi sau, lại nghe Mặc Thời Đình nói: "Nói trọng điểm."
"Hả? Những cái này không phải trọng điểm sao?"
Tống Vân Khuyết có chút lơ mơ, vừa phản ứng lại, không khỏi vỗ một cái trán : "Ai u, nhìn em này, tức đến chập mạch rồi, quên mất chính sự. Là như thế này, chị dâu đại thần được mời làm huấn luyện viên trong chương trình “Một nghìn mỹ nữ nổi tiếng”, ai ngờ trước nửa giờ ghi hình, Khâu Du Tâm kêu đổi người. A a a! Tức quá đi mà! Vì sao đêm nay tiểu gia mới nhận được tin chứ, nếu như sớm biết, em nhất định sẽ…"
"Được, tôi hiểu rồi."
Không có nhẫn nại nghe cậu ta tiếp tục líu ra líu ríu, Mặc Thời Đình lạnh lùng cúp điện thoại, nắm chặt điện thoại di động.
Hoá ra, cô không phải đi tham gia, mà là lấy thân phận đại thần truyện tranh đi làm huấn luyện viên, hơn nữa là vẫn chưa tham gia ghi hình...
"Ầm ầm —— ."
Giữa bầu trời đột nhiên vang lên một tiếng gầm lớn, ý thức được chuyện chỉ có như vậy, Mặc Thời Đình liền đứng dậy, sải bước chân dài nhanh chóng đi ra ngoài.
Đi tới Từ Đường dưới trời mưa lớn, Dung Hồ đứng canh gác ở cửa nhìn thấy anh, hơi có chút kinh ngạc : "Cậu chủ?"