Đêm đó, Mặc Thời Đình có việc ra nước ngoài, sau khi Cố Lê về đến nhà, liền nhận được kế hoạch thi đấu tập thứ hai của tổ chương trình ‘Một nghìn mỹ nữ nổi tiếng’ gửi tới.
Chương trình bắt đầu vào chiều thứ bảy, sẽ chiếu trực tiếp trên mạng trước, sau đó mới phát sóng trên truyền hình.
Đạo diễn Tiết Hoài Mạch bởi vì có việc nên rút lui, nhóm huấn luyện viên chỉ còn lại bốn người cô, Trình Dĩnh, Giang Thành và Hứa Tiến.
Qui định thi đấu có nhiều thay đổi lớn, không còn là hai thí sinh pk bị loại nữa, mà là bốn huấn luyện viên làm nhóm trưởng mỗi nhóm đối kháng với nhau.
Đọc từng qui định, Cố Lê mím môi, đăm chiêu như có điều suy nghĩ.
Mấy ngày sau đó, Cố Lê dọn ra khách sạn ở cùng Mộ Dung Thiên.
"Lần này chị đến Trung Quốc rốt cuộc là có chuyện quan trọng gì? Chị đừng nói đơn giản chỉ vì thăm em, em không tin đâu."
Cố Lê không nhịn được nói.
Ở trong mắt cô, Mộ Dung Thiên là một người cuồng công việc, không thể vô duyên vô cớ nghỉ dài hạn như vậy, còn ngàn dặm xa xôi chạy tới đây.
Mộ Dung Thiên rót đầy rượu, đôi mắt đẹp phong tình nhìn cô: “Đúng là cái gì cũng không giấu được em, lần này chị đến Trung Quốc, là vì lấy về bảo vật gia truyền của nhà họ Mộ Dung."
"Bảo vật gia truyền? Chị biết nó ở đâu sao? Dự định khi nào lấy về?"
Cố Lê nổi lòng hiếu kỳ.
Nhưng Mộ Dung Thiên không có ý định nói với cô quá nhiều: "Cũng chỉ là cái ngọc bội, đại khái chị biết nó ở trong tay ai. Được rồi, không nói chuyện phiền lòng này nữa. Em nói chị nghe một chút về Mặc Thời Đình đi."
"Anh ta? Anh ta có cái gì để nói chứ."
Vừa nhắc tới người trong lòng, đương nhiên các cô gái nhỏ đều lập tức trở nên ngượng ngùng, Cố Lê cũng không ngoại lệ.
Thấy mặt cô ửng đỏ, Mộ Dung Thiên nhếch môi cười, trêu ghẹo cô: "Vậy hai nguời cùng phòng, không có phát sinh gì sao?"
Cố Lê lắc đầu : "Không có."
Dứt lời, bỗng nhiên nhớ tới ngày đó mình thành chim cưu chiếm giường chim khách, liền kể với Mộ Dung Thiên, vừa nói vừa chế nhạo Mặc Thời Đình : "Chị nói xem, một cô gái quốc sắc thiên hương vô cùng xinh đẹp nằm trên giường anh ta, mà anh ta lại không có chút động lòng là sao chứ? Có đôi khi em thật sự nghi ngờ, anh ta có phải là đàn ông hay không? Tức chết em mà."
"Ha ha."
Mộ Dung Thiên ôm bụng cười to, đến mức nước mắt sắp chảy.
Cố Lê tức giận đẩy cô ấy: "Chị đừng có cười."
"Được, chị không cười."
Mộ Dung Thiên ngừng cười, nghiêm nghị nóiL "Có thể trong mắt anh ta, em vẫn còn là con nít."
“Hả?”
Đáp án này Cố Lê hoàn toàn không nghĩ tới.
Cô đánh giá bản thân mình một vòng, dáng người cô hoàn mỹ, nào giống con nít chứ?
Thấy vẻ mặt cô đầy nghi vấn, Mộ Dung Thiên nói: "Có phải em luôn mặc đồ bình thường, đồ ngủ thì in hình hoạt hình không?"
"Đúng vậy."
"Đấy chính là chỗ mấu chốt."
Mộ Dung Thiên ra vẻ người từng trải : "Em vốn đã có gương mặt nhỏ, lại mặc đồ ngủ như vậy, thoạt nhìn chỉ hơn 18 tuổi, vẫn còn nhỏ, Mặc Thời Đình không thể nào làm em trở thành người phụ nữ được."
"A."
Cố Lê bừng tỉnh : "Chị, em biết nên làm thế nào rồi. Hì hì. Cảm ơn chị họ hải vương đã chỉ giáo."
Mộ Dung Thiên: "..."
...
Thời gian thoáng qua một cái đã tới thứ bảy.
Ba giờ chiều, Cố Lê đến đài truyền hình.
Cô đã công khai là bà Mặc, nên các nhân viên công tác từng người đều đi theo sau hỗ trợ vô cùng ân cần, mà đài truyền hình còn vì nịnh bợ Mặc Thời Đình, mà sắp xếp cho cô một phòng nghỉ ngơi riêng.
Cố Lê không biết tổ chương trình cho mình đãi ngộ tốt như vậy, đến lúc bắt đầu phát sóng trực tiếp, thấy những nữ ngôi sao châu đầu ghé tai chỉ chỏ cô, cô mới hiểu ra.
“Xin chào! Chào mừng mọi người đến với buổi ghi hình tập thứ hai của ‘Một nghìn mỹ nữ nổi tiếng’. Bây giờ cho mời bốn vị huấn luyện viên lên sân khấu, theo thứ tự là…”
Mc chương trình phấn khích nói lời dạo đầu thuận lợi mở màn chương trình, sau đó bốn vị huấn luyện viên và mười tám nghệ sĩ nữ xuất hiện, bắt đầu vào phần đầu tiên: Tự do lập đội.