Hôm thứ hai, Trương Kính Tùng chính thức đảm nhận vị trí của mình. Sự gia nhập của anh ta đã mang lại cho tôi một động lực mạnh mẽ. Tôi cảm thấy anh ta đã gánh được một nửa gánh nặng trên vai tôi.
Với thái độ dùng người không nghi, tôi đã thuật rõ cho Trương Kính Tùng toàn bộ quá trình phát triển của Đỉnh Hâm một cách chi tiết, bao gồm cả việc nó đã bị vét sạch như thế nào.
Anh ta còn trêu chọc tôi, bảo đây là lần gây dựng sự nghiệp thứ hai của tôi.
Vào thứ ba, tôi đến Bác Duệ Thiên Vũ để họp. Ở đó tôi không gặp được Bùi Thiên Vũ, nhưng lại gặp được em họ của Bùi Thiên Vũ. Cô ấy mặc trang phục công sở trông rất giỏi giang, tư thế oai hùng hiên ngang rất xinh đẹp, dự thính cuộc họp dự án của chúng tôi.
Trong suốt cuộc họp, tần suất ánh mắt cô ấy nhìn tôi rất cao, khiến tôi có hơi khó chịu.
Cho đến khi cuộc họp kết thúc, tôi cùng Hồ Nguyệt bước ra khỏi phòng họp, phía sau có người kêu một tiếng: "Chủ tịch Lăng!"
Tôi đột ngột dừng lại, quay lại thì thấy cô em họ của Bùi Thiên Vũ cười khanh khách bước đến: "Chủ tịch Lăng đúng không?"
"Đúng! Lăng Hoa Dao!" Tôi gật đầu, hữu hảo vươn tay ra, dù gì thì đây cũng là Bác Duệ Thiên Vũ nên những lễ phép mang tính lễ tiết, tôi phải làm tốt.
“Lý Tân Nhị!” Cô ấy cũng đưa tay ra, chỉ có điều lại cầm tay tôi không buông: “Rất vui khi được gặp cô!"
Cô ấy vô cùng nhiệt tình, nắm lấy tay tôi, hai mắt nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tôi.
Nở nụ cười trên môi, tôi lớn gan hỏi: “Cô Lý có biết tôi à?”
“… Không có, chỉ là cảm thấy chủ tịch Lăng thật sự rất đẹp, có hơi cảm giác như đã từng quen biết!” Lời nói của cô ấy có chút che giấu, cho thấy cô ấy không nói thật: “Không ngờ dự án lớn như vậy của Bác Duệ Thiên Vũ, người bàn chuyện hợp tác lại là nữ! Xem ra cô rất xuất sắc! Tôi thật sự phải học hỏi từ cô rồi!"
Lời nói của cô ấy nghe có chút khen ngợi, nhưng là trên thái độ lại không nhìn ra một chút uyển ngữ nào. Tôi khiêm tốn cười nói: "Là tôi may mắn!"
"Chúng ta add WeChat đi! Tiện liên lạc!" Ánh mắt cô ấy nhìn tôi đầy chân thành, nói xong đã chuẩn bị sẵn điện thoại di động như sợ tôi từ chối vậy.
Tôi đành lấy điện thoại ra chuyển sang WeChat, quét mã cho cô ấy: "Cái này tôi ít dùng, có khi trả lời chậm một chút, cô đừng để ý!"
Tôi nói thêm, vì tôi thực sự không sử dụng WeChat nhiều.
"Được thôi, khi nào có thời gian thì đi chơi đi. Tôi mới đến Giang Thành, không có bạn bè gì cả! Đương nhiên, dưới tình huống không quấy rầy cô!"
“Không thành vấn đề!” Tôi cười chân thành đáp lại: “Vậy tôi tạm biệt trước đây.Công ty còn có việc phải làm.”
“Tạm biệt.” Cô ấy cười với tôi, rất ôn hòa.
Tôi dẫn Hồ Nguyệt ra khỏi phòng họp, đến góc hành lang, đuôi mắt tôi thấy Lý Tân Nhị vẫn còn đứng tại chỗ, nhìn bóng lưng tôi đang rời đi.
Tôi luôn có cảm giác rằng Lý Tân Nhị này hơi kỳ lạ, bởi vì cảm giác nhìn tôi rất kỳ lạ.
Trong hai ngày này, người bổ sung cương vị không ít, văn phòng dường như đã có khởi sắc, điều này khiến tôi cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Nhưng vừa mới trở lại văn phòng, Tiêu Vĩ, người hiện đang phụ trách cung ứng, bước vào: "Chủ tịch Lăng, liên tiếp mấy nhà cung ứng đã chấm dứt hợp đồng với chúng ta rồi!"
Tôi nhìn vào bản báo cáo mà anh ta đưa cho tôi, đó là những nhà cung cấp nguyên liệu chính. Tiêu Vĩ nói với vẻ mặt khổ sở: "Nhất định là bên Hân Thụy động tay động chân, anh ta..."
Tôi giơ tay ngăn anh ta tiếp tục. Tất nhiên tôi biết rằng đây là cú ngáng đường của Tân Hạo Đình dành cho tôi.
“Gọi tổng giám đốc Trương đến, chúng ta mở họp!” Tôi dặn dò anh ta: “Gọi cả tổ viên của anh tới, chúng ta cùng đi!"
Sau khi nghiên cứu và quyết định, đối với cùng một sản phẩm, chúng tôi lựa chọn sẽ phát triển khách hàng của riêng mình càng sớm càng tốt. Chỉ khi đích thân mình ra tay đàm phán thì mới có độ trung thành.
Tôi cũng không tin là tôi không thể tìm được đối tác nào tốt hơn những khách hàng mục tiêu của Tân Hạo Đình. Ví dụ như Tư Nguyên, lúc trước Tân Hạo Đình chỉ nhìn phí tổn đã từ bỏ Tư Nguyên. Đây mới là điểm khởi đầu, tôi cổ vũ mọi người, muốn làm thì phải làm phẩm chất cao.
Điều này cũng đột nhiên khiến lòng tôi nhảy dựng. Tân Hạo Đình chỉ chú trọng đến lợi nhuận, vậy chẳng phải là tôi còn có cơ hội đánh trả sao?
Tôi bỗng nắm chặt tay, một kế hoạch đột nhiên hình thành trong đầu tôi.