Mục lục
Nông Viên Tự Cẩm Lâm Tiểu Uyển
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn nhìn lướt qua văn võ bá quan, thở dài một tiếng nói: “Chỉ có hôn quân mới có thể cả ngày nghi thần nghi quỷ, đẩy tướng lĩnh giỏi dùng binh như thần về phe đối lập mình, ép đối phương đến bước đường tạo phản! Trẫm, chẳng lẽ nhìn giống loại người ngu ngốc vô đạo đức này ư?” Vị lão đại thần kia vô cùng sợ hãi, vội quỳ xuống thỉnh tội.

Dư Tiểu Thảo thiếu chút nữa giơ tay lên, hoan hô một tiếng: “Hoàng Thượng uy vũ, Hoàng Thượng anh minh, Hoàng Thượng điểu sinh ngư thang*...”(*) Điểu sinh ngư thang: dùng để ca ngợi Hoàng để khôn ngoan, xuất chúng.

Chức vị Hoàng Thượng cao cao tại thượng này ai cũng muốn cướp ư? Vừa lao tâm lại lao lực, ai thích làm thì làm, Tuấn Dương Dương nhà nàng mới không thèm đếm xỉa đến phần công việc tốn công vô ích kia! Có người rất xem trọng quyền thế, có người lại vứt đi như giày rách, người nhân từ thấy nhân nghĩa! Anh hùng cái thế trong lòng nàng đâu phải loại người nắm quyền ủ binh này, mưu phản phản nghịch kia! Nàng dám cam đoan, chỉ cần Hoàng Thượng vĩnh viễn tin hắn như vậy, tất nhiên hắn sẽ báo đáp trung thành trăm phần trăm!

Kế tiếp, toàn bộ tướng lĩnh đều được phong thưởng. Cha con Triệu gia, một người được phong làm tướng quân Kiến Uy nhất phẩm, một người phong làm tướng quân Long Hổ nhị phẩm, cộng thêm tước vị “Trấn Viễn công”, ba đời không đổi!

Hoàng Thượng cũng ban ân điển để cho hai cha con Triệu thị ở lại Kinh thành nghỉ ngơi một thời gian. Trong phủ Trấn Vẫn công không thể không có nam nhân nào làm chủ gia đình được, cho nên để tướng quân Long Hổ ở lại kinh nhậm chức; sau khi tĩnh dưỡng nửa năm, tướng quân Kiến Uy và Triệu lão tướng quân sẽ tiếp tục viễn phó Tây Bắc, phát huy năng lực vì Đại Minh. Ngoài ra, đồng hành còn có đồ đệ của ông Trung cần bá Phòng Tử Trấn- Phòng tướng quân.

Sau khi “Chơi bời lêu lổng” ở Kinh thành nhiều năm, cuối cùng Phòng Tử Trấn cũng có cơ hội thể hiện hoài bão. Cho dù biên cương không có chiến sự để đánh nhưng vẫn còn sảng khoái hơn ở Kinh thành quản chút chuyện nhỏ nhặt không đáng nói như lông gà, vỏ tỏi. Hơn nữa, lại có cơ hội cùng sư phụ rong ruổi sa trường, điều này càng khiến ông vui vẻ đến không phân biệt nổi phương hướng!

Tiếc nuối duy nhất là sau này phải xa cách phu nhân và con trai. Không biết lần sau ông trở về, tên tiểu tử vô lương tâm Phòng Hạo Lân kia còn có nhận ra người làm cha này nữa hay không. Phu nhân cưng chiều con trai quá mức, xem ra cần dặn dò con gái trở về mấy lần một tháng, giúp đỡ trông chừng không để bà chiều con đến hư đi...

Sau khi Chu Tuấn Dương được phong Húc Vương, chuyện phủ Tĩnh Vương một cửa lại có hai Vương gia được truyền thành giai thoại. Sau khi trở lại trong phủ, Tĩnh Vương vui tươi hớn hở ôm Vương phi của mình một chút, không khỏi có chút tự hào nói: “Tước hiệu của Bản vương cùng lắm cũng chỉ là dựa vào việc mình là con trai của phụ hoàng mà có được. Còn đứa con trai nhỏ kia của nhà ta, khi còn nhỏ nhìn không đàng hoàng, không ngờ càng lớn càng có tiền đồ, dựa vào năng lực và quân công của mình giành được tước vị trở về! Quả nhiên không hổ là con trai của bản vương!”

“Nói gì vậy! Chàng lão già không biết xấu hổ này!! Vương gia không cần tự coi nhẹ mình, chàng cũng là rường cột nước nhà, là cánh tay đắc lực của Hoàng thượng. Tước vị Tĩnh Vương này của chàng hoàn toàn xứng đáng!” Trong lòng Tĩnh Vương phi cũng tự hào không thôi, nhưng bà vẫn quan tâm đến tôn nghiêm nhỏ của nam nhân nhà mình, dỗ ông vài câu dễ nghe một chút.

“Ha ha ha ha!” Tĩnh Vương cười vô cùng vui sướng, thật lâu sau mới dừng cười nói, “Chẳng những Hoàng thượng chia đất phong cho Dương Nhi một lần nữa, mà còn thưởng cho nó một phủ đệ lớn, nghe nói là phủ đệ của một tên đại tham quan tiền triều. Phủ đệ kia ta đã xem qua, còn khí phái hơn cả phủ Tĩnh Vương của chúng ta. Vốn dĩ, viện tử kia là nơi Hoàng thượng để lại cho đại ca dưỡng lão, nhưng đại ca lại nói huynh ấy đã sống quen trong căn nhà đang ở bây giờ, không muốn bỏ đi vậy nên cứ để trống phủ đệ này như vậy. Tuy nói là nhà của tiền triều nhưng mấy năm nay vẫn luôn tu sửa, còn giữ lại người quét dọn, lúc nào cũng có thể chuyển vào ở...”

Trên mặt Tĩnh vương phi lộ ra cảm xúc cô đơn, bà khẽ thở dài, nói: “Chẳng lẽ Dương Nhi nhất định phải dọn ra ngoài ở? Vậy sau này cơ hội nó trở về thỉnh an chúng ta lại ít đi... Thiếp còn nghĩ, chờ nó có con sẽ trông con giúp nó. Lúc ở thôn Đông Sơn, thiếp nhìn thấy nhà người ta đều là bà nội giúp chăm cháu...”

“Nha đầu ma ma trong nhà nhiều như vậy, nào cần đến Vương phi nàng tự mình chăm con cho chúng chứ? Đến lúc đó đưa cho vợ chồng son bọn chúng thêm mấy ma ma quản sự đắc lực là được rồi. Cây lớn chia cành, Dương Nhi được phong vương, nếu cứ ở trong phủ tiếp cũng không thích hợp. Khác không nói, chỉ nói đại ca của nó thôi, gặp nó không hành lễ không được mà hành lễ cũng không ổn?"Đừng khổ sở nữa, phủ đệ kia cũng không cách nhà chúng ta bao xa, ngồi xe ngựa đi cũng không tới một khắc đồng hồ. Đứa nhỏ Tiểu Thảo kia lại là người hiếu thuận, nhất định sẽ đốc thúc con trai về đây thỉnh an nàng. Hơn nữa, nếu nàng nhớ bọn nhỏ, vậy cứ qua đó ở hai ngày. Lúc ta bận rộn, không có thời gian ở bên nàng, nàng cũng có thể qua đó ở. Có Tiểu Thảo tâm sự cùng nàng, ta ở bên ngoài làm việc cũng yên tâm.”

Tĩnh Vương kéo tay Vương phi, cẩn thận an ủi bà. Dưới ánh nến, cặp mắt phượng rung động lòng người kia lấp lánh những đợt sóng ánh sáng, lóe lên màu sắc mê muội lòng người. Lúc trước, cũng chính là đôi mắt động lòng người này đã nắm giữ trái tim ông ngay khoảnh khắc đầu tiên, một lần nắm giữ đã gần ba mươi năm...

Kể từ khi nha đầu Tiểu Thảo kia đưa mỹ phẩm chống nhăn và trẻ hóa tới đây, Vương phi dùng không đến nửa năm, cả người đã có vẻ trẻ trung ra nhiều. Làn da non mịn không nói, những nếp nhăn nơi khóe mắt cũng biến mất không thấy một cách thần kỳ. Cũng đã là người bốn lăm bốn sáu tuổi, vậy mà nhìn qua bà chẳng khác thiếu phụ ngoài ba mươi là bao. Nếu Vương phi đứng chung một chỗ cùng con dâu thật giống như bàn bè bè cùng lứa tuổi.

Tĩnh Vương sờ sờ gương mặt già của mình, vốn dĩ ông đã lớn hơn Vương phi ba tuổi, ngày thường lại bận bịu công việc, cho dù kiên trì ăn dược thiện nha đầu Tiểu Thảo phối cho, thân thể khỏe mạnh như thiếu niên. Nhưng gương mặt này... Đứng trước mặt Vương phi, ông sẽ không trông giống cha bà chứ?

“Vương phi, nàng đã từng hỏi xem những thứ mỹ phẩm chống nhăn và trẻ hóa nàng dùng kia, đàn ông có thể dùng hay không chưa?” Tĩnh Vương tưởng tượng đến lúc bản thân tóc trắng xoá mặt đầy nếp nhăn, còn phu nhân vẫn xinh đẹp yêu kiều như đào thủy mật chín đỏ, bà có thể ghét bỏ gương mặt già này của mình hay không? Vừa tưởng tượng như vậy, ông đã buột miệng thốt ra câu hỏi trên.

Tĩnh vương phi vốn đang đắm chìm trong nỗi u sầu phải xa con trai, vừa nghe xong câu hỏi phản ứng đầu tiên là sửng sốt. Chờ sau khi bà phục hồi tinh thần, hiểu rõ ý của Tĩnh Vương thì gần như không nhịn nổi mà cười ra tiếng. Dẫu sao bà cũng biết nam nhân nhà mình trọng sĩ diện, nỗ lực khống chế biểu cảm trên mặt, làm bộ rất bình tĩnh nói:

“Thiếp cũng không rõ nam nhân có thể dùng hay không lắm. Tiểu Thảo nói, bộ mỹ phẩm dưỡng da này là dựa trên thể trạng da của thiếp để điều chế, là đặc biệt làm cho thiếp, không bán ra ngoài. Nếu không... Ta gặp con bé, sẽ thử hỏi giúp chàng một chút?”

Tĩnh vương phi ngước mắt lên nhìn vào đôi mắt của nam nhân nhà mình, tuy khóe mắt của nam nhân đã có vài vết chân chim mờ nhạt, nhưng lại càng gia tăng hương vị nam nhân của ông. Nam nhân nhà mình cũng thuộc loại ưa nhìn, càng ngắm lại càng có hương vị!

“Ừ thì nàng cũng không thể nói là bản vương hỏi, cứ nói một người bạn tốt nhờ nàng hỏi giúp phu quân bà ta. Khụ khụ... ta, bản vương còn có công việc chưa làm xong, muốn ra ngoài thư phòng một chuyến. Nàng... nếu không đợi được, vậy cứ ngủ trước đi?” Dưới ánh mắt của Vương phi, Tĩnh Vương bước nhanh rời đi giống như sau mông có chó sói đang truy đuổi không bằng.

“Phụt!” Cuối cùng Tĩnh vương phi không nhịn nổi nữa cười ra tiếng. Vương gia ông ấy thật sự quá đáng yêu, dáng vẻ đỏ mặt đó đã rất nhiều năm bà chưa thấy qua. Còn nói bảo bà nghỉ ngơi sớm một chút, bây giờ còn chưa đến giờ cơm chiều, ngủ cái gì mà ngủ?Ở bên cạnh hầu hạ, Mai Hương đang chải tóc cho phu nhân cố gắng hết sức nén suy nghĩ muốn cười của bản thân. Nhìn một chút, nàng ta rót cho chủ tử một chén trà hoa. Từ hai năm trước, Mai Hương đã được thăng chức trở thành quản sự trẻ tuổi nhất ở ngoại viện nhưng nàng ta vẫn lựa chọn ở lại hầu hạ bên người chủ tử như cũ.

Lan Hương, Cúc Hương bên người Vương phi một trước một sau đều nhận chức quản sự ở thôn trang, phu xướng phụ tùy rời khỏi phủ. Trúc Hương và Mai Hương thì tiếp tục ở lại trong vương phủ, một người quản viện của Vương phi, một người phụ trách dạy dỗ tiểu nha đầu trong viện.

Lúc này tứ đại nha hoàn bên người Vương phi đã đổi thành Xuân Hương, Hạ Hương, Thu Hương và Đông Hương mười lăm mười sáu tuổi. Sau khi nghe qua tên của bốn nha hoàn thay thế, Dư Tiểu Thảo thiếu chút nữa cười phun, nhịn không được nhìn chằm chằm vị tiểu nha đầu xinh đẹp tên Thu Hương kia nửa ngày, nhìn đến mức trong lòng Thu Hương lo sợ bất an, liều mạng nghĩ xem bản thân có phải từng phạm sai lầm gì hay chiêu đãi không chu toàn trước mặt ở phu nhân tương lai của Quận vương gia, chọc giận nàng hay không? Nàng ta nào biết trong đầu vị Dương Quận vương phi tương lai này lại đang nghĩ đến đoạn phim [Đường Bá Hổ điểm thu hương] và hình ảnh khi Thu Hương bị đá đến mặt mũi sưng to như đầu heo chứ?

Mai Hương, bởi vì Dư Tiểu Thảo đối với nàng ta thân thiết hơn một chút, là kiện tướng đắc lực Tĩnh vương phi đặc biệt chuẩn bị cho phu nhân của con trai. Ý của Tĩnh vương phi là chờ sau khi Tiểu Thảo vào cửa, có viện độc lập của mình sẽ ban thưởng Mai Hương cho nàng làm quản sự cho phu nhân. Bây giờ con trai nhỏ nhờ có quân công mà được ban thưởng một phủ đệ to lớn, quản sự cho phu nhân, ma ma quản sự lại càng cần thiết!

“Mai Hương, nửa năm tới, ngươi quan sát nha đầu ma ma trong phủ nhiều hơn, người nào có thể sử dụng, tính tình như thế nào, năng lực như thế nào, đều tỉ mỉ nhớ kĩ. Nha đầu Tiểu Thảo kia, ngày thường đều bận bịu công việc của triều đình, còn phải quản chuyện làm ăn của mình. Ta nghĩ nên đưa qua đó thêm mấy quản sự tháo vát biết quản chuyện trong ngoài, tận lực giúp đỡ con bé phải xử lý ít chuyện nhất có thể, tránh cho nó phải mệt chết.” Tĩnh vương phi lật xem danh sách nhân viên trong phủ, thỉnh thoảng dò hỏi nàng ta một hai câu.

Mai Hương muốn nói lại thôi, cuối cùng nhẹ giọng cười nói: “Dư cô nương có thể tìm được một người mẹ chồng chuyện gì đều lo nghĩ thay cho nàng như vậy, đúng là có phúc ba đời! Nhưng mà... nô tỳ nghe nói, không phải tất cả con dâu đều hy vọng mẹ chồng nhét người vào trong viện của bọn họ...”

Tĩnh vương phi dừng bàn tay đang lật xem danh sách nhân viên, cúi đầu trầm ngâm một lát, mới chậm rãi nói: “Nha đầu Tiểu Thảo kia cũng không phải loại người không biết tốt xấu! Hơn nữa, bản vương phi tặng người cho con bé, chẳng qua cũng chỉ sợ nó còn trẻ, thuộc hạ không có mấy người có khả năng. Đến lúc chuyển tới cái viện lớn như vậy, nó đều phải tự tay xử lý, sẽ phải chịu nhiều mệt mỏi thôi! Cũng không có tâm tư không tốt gì khác, nha đầu Tiểu Thảo hẳn là sẽ không nghĩ nhiều chứ? Nhưng mà lo lắng của ngươi cũng không phải dư thừa. Hôm nào, bản vương phi gặp Tiểu Thảo, hỏi ý nó một chút vậy?”

“Vương phi nương nương, nếu ngài chính miệng hỏi, chỉ sợ Dư cô nương trong lòng không muốn lại ngại nói ra. Hay là... người để Tam công tử hỏi ý nàng một chút?” Mai Hương cũng sợ bản thân bị đưa qua đó, rồi lại bị ném sang một bên không được trọng dụng. Đến lúc đó, địa vị ở trong phủ lúng ta lúng túng, rất khó xử.

Tĩnh vương phi gật gật đầu, nói: “Vẫn là ngươi thận trọng, suy nghĩ chu đáo. Bản vương phi quả nhiên không chọn sai người, bên người Tiểu Thảo có ngươi, ta yên tâm hơn nhiều!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
TT
Tp thảo24 Tháng mười hai, 2022 11:24
Hôm nay mình up bù hôm qua và tặng bạn Dung Vu 4c ủng hộ 50lt nha ❤️❤️❤️❤️
TL4
Thiên Long 4/224 Tháng mười hai, 2022 09:07
Hết chương 670.....670
TL4
Thiên Long 4/224 Tháng mười hai, 2022 09:07
Hết chương 670.....
TL4
Thiên Long 4/224 Tháng mười hai, 2022 09:07
Hết chương 670
TL4
Thiên Long 4/223 Tháng mười hai, 2022 05:22
Hết chương 659.....
TL4
Thiên Long 4/223 Tháng mười hai, 2022 05:22
Hết chương 659
TL4
Thiên Long 4/222 Tháng mười hai, 2022 05:55
Hết chương 646....
TL4
Thiên Long 4/222 Tháng mười hai, 2022 05:55
Hết chương 646
TL4
Thiên Long 4/221 Tháng mười hai, 2022 12:58
Hết chương 640....640
TL4
Thiên Long 4/221 Tháng mười hai, 2022 12:58
Hết chương 640....
TL4
Thiên Long 4/221 Tháng mười hai, 2022 12:58
Hết chương 640
TT
Tp thảo20 Tháng mười hai, 2022 14:57
Mai up bù nha mn hôm nay mình có việc nên ko up đk ❤️❤️
TL4
Thiên Long 4/219 Tháng mười hai, 2022 05:24
Hết chương 625.....
TL4
Thiên Long 4/219 Tháng mười hai, 2022 05:24
Hết chương 625
TL4
Thiên Long 4/218 Tháng mười hai, 2022 04:11
Hết chương 611....611
TL4
Thiên Long 4/218 Tháng mười hai, 2022 04:11
Hết chương 611....
TL4
Thiên Long 4/218 Tháng mười hai, 2022 04:11
Hết chương 611
TT
Tp thảo17 Tháng mười hai, 2022 03:29
Mình tặng thêm bạn Võ Trúc Thuỳ Trang 10c đã ủng hộ 100lt nha ❤️❤️
TT
Tp thảo17 Tháng mười hai, 2022 03:08
Mình tặng bạn Dung Vu 10c đã ủng hộ 50lt nha ❤️❤️
TT
Tp thảo16 Tháng mười hai, 2022 14:27
Tặng bạn Bang Anh đã ủng hộ 10lt 10c nè ❤️❤️❤️
TL4
Thiên Long 4/216 Tháng mười hai, 2022 05:58
Hết chương 540...
TL4
Thiên Long 4/216 Tháng mười hai, 2022 05:58
Hết chương 540
TL4
Thiên Long 4/216 Tháng mười hai, 2022 01:18
Hết chương 520....520
TL4
Thiên Long 4/216 Tháng mười hai, 2022 01:18
Hết chương 520....
TL4
Thiên Long 4/216 Tháng mười hai, 2022 01:18
Hết chương 520
BÌNH LUẬN FACEBOOK