Chương giới thiệu: Tượng Thần và Trang Tạng
Một lần Trang Tạng, mời một vị thần tiên.
(Trang Tạng = Đặt Tạng)
Trang Tạng, là một trong những loại tập tục lễ đồ cúng truyền thống của Trung Quốc, ý là lúc tạc tượng mời Thần, trang trí hoặc nhét nội tạng vào bên trong Tượng Thần.
Trong lịch sử có rất nhiều dân tộc truyền thống cùng tín ngưỡng tôn giáo các nơi, đều có loại tượng Thần tượng Phật. Như cung đình trong hoàng gia thì có lễ nhạc, điển nghi tế thiên tế tổ. Trong đạo quán chùa miểu thì có tượng Phật hoặc Tiên Quân Kim Thân, gia đình mời Thần Ích Tà để chiêu tiền tài cầu người giữ của, người sau khi chết thì chôn cùng để trấn mộ....
Cách làm ra tượng Thần phức tạp, nghi thức mời thần khai quang cũng rườm rà, là một nghề đòi hỏi phải có kỹ thuật. Trước kia, mời Thần là một cái nghề có thể mưu sinh.
Tạc tượng Thần thường lấy các loại vật liệu bằng đá, đất thó, đồng thau, gỗ là chủ yếu, dựa theo thợ điêu khắc chế tạo thành hình, dựa theo tập tục kiến giải, tượng Thần lúc này chỉ có thể coi là là một cái chế phẩm công nghệ, một cái xác không hồn, đưa lên cung phụng cũng mất linh. Phải trải qua nghi thức khai quang, bao gồm chuyển tượng, Đặt Tạng, mặc áo tô màu, mời cao tăng lão đạo tới làm phép mời Thần, mời Thần Tiên hiển linh nhập vào tượng Thần, mới xem như có linh.
Trong đó bước Đặt Tạng (Trang Tạng), chính là dùng tay đặt đồ vật vào bên trong Tượng Thần trống rỗng, lắp các loại như pháp khí, kinh quyển, dược liệu, danh sách bảo vật, bùa chú, đồ vật... Trong quá trình giao phó nội tạng cùng linh khí cho tượng Thần, môn đạo trong đó có rất nhiều, căn cứ khác biệt tôn giáo, mà mời các loại thần tiên khác nhau, mời ai thì nhìn người làm, sử dụng vật phẩm làm nội tạng bên trong là gì, mỗi người đều có các loại đồ cúng khác nhau.
Như Đạo giáo thì thường xếp các loại vàng bạc đồng thiết, ngũ cốc lương thực cùng dây thừng, vàng ẩn tàng lá bùa bề ngoài, vật liệu trên núi, thuốc Đông y, gương đồng, kinh quyển vào bên trong.
Phật giáo thì có pháp thân Xá Lợi, năm bộ phận lớn Đà La Ni, 12 loại thảo dược, còn có tác phẩm Phật môn chuyên môn 《 Phật Thuyết Tạo Tượng Lượng Độ Kinh》 cái này là nội quy của Phật môn, trừ cái này còn có rất nhiều dân tộc phong kiến mê tín làm ra muôn vạn văn hóa Đặt Tạng.
Bởi vì ít nhiều cũng liên quan đến bọn đầu trâu mặt ngựa (yêu ma quỷ quái) mà nói, cho nên ở trên dân gian cũng không thiếu chuyện xưa liên quan tới cái này.
Trong 《 Tống Bái Loại Ký》 có ghi, trong thời kỳ Tống Huy Tông, vùng đất Lưỡng Hoài trong lúc khởi công đào đất khám phá lăng tẩm tiền triều, trong mộ khai quật không ít đồ đồng và vàng mã, trong đó có một nhóm tượng mãnh thú cực kỳ bắt mắt "Hữu Nhất Nhãn".
Theo lịch sử khảo chứng, tượng mãnh thú ấy lấy vật liệu là thanh đồng, thủ công tinh xảo tỉ lệ cực tốt, khai quật một nhóm đầy đủ hết 12 đầu, theo thiên văn thì trong này đầy đủ 12 con giáp, đều là đầu thú thân người, áo mũ thần thái đều không giống nhau, quan sát từ chạm trổ đến đường vân con ấn, ít nhất là đồ dùng cúng tế trước thời Hán, triều đại cụ thể thì không rõ.
Lúc ấy, chính trị Bắc Tống đang ở trong thời kỳ chiến tranh, Tống Huy Tông xa hoa dâm đãng, xuất chinh đánh thiên hạ kiếm kỳ thú dị vật, sau khi biết có những đầu thú được khai quật này, lập tức đại hỉ, kêu Tô Châu tiếp nhận vận chuyển dâng lên thánh thượng, nhưng không ngờ trên đường vận chuyển gặp phải thổ phỉ cướp bóc, ngựa cũng đều mất trộm, đầu thú cũng bị mất, tung tích không rõ.
Huy Tông tức giận, liền tiêu diệt hết người trong tiêu cục và không ít người liên quan, nhưng những thứ này đều là chuyện cũ, không liên quan nhiều lắm với chuyện này, cho nên không nói nhiều nữa, chỉ nói những đầu thú bị mất trộm kia, trong sử sách đều đã nói bị mất, qua loa kết thúc công việc, không còn ghi chép nào khác.
Nhưng mà lịch sử dài đằng đẵng rộng lớn, sách sử ghi chép không rõ ràng là chuyện bình thường, chỉ như vài sợi lông của chín con trâu, thêm nữa là chuyện này phát sinh ở thời đại Trung Quốc còn toàn là nông thôn thành thị hẻo lánh, muốn chứng minh còn phải tìm về địa phương đó tìm tòi.
Những đầu thú bị mất trộm mặc dù không có ghi chép ở trong lịch sử, nhưng ngay tại Hà Nam có một khu vực vẫn luôn truyền lưu cái cố sự này, thời Minh Thanh, dường như những bộ phận tàn phiến của những tượng thú này chảy ra thị trường đồ cổ, tục truyền trên thị trường xuất hiện một đầu Hổ thanh đồng, bị một cái thương nhân buôn muối lấy giá cao mua về cất chứa.
Thiệt giả không biết, nhưng trên phố có rất nhiều lời đồn chỉ về một phía, kể rằng xưa kia bên trong 12 đầu thú được Đặt Tạng rất nhiều đồ đáng giá, chôn cùng đều là vàng bạc tài bảo, sau khi rơi vào trong tay thổ phỉ thì bị chúng nện vỡ để lấy vàng bạc bên trong, sau khi phân tiền tài xong thì thủ tiêu tang vật, mới có mảnh vỡ đầu thú chảy vào thị trường đồ cổ, mà đám thổ phỉ kiếm được món tài bảo này đã sớm biến hóa nhanh chóng, rửa tay chậu vàng, bằng vào khoản tiền của phi nghĩa này tẩy trắng đã thành phú hào.
Thậm chí, có một chút truyền lưu càng thêm đáng sợ, nói những đầu thú kia là đồ vật khai quật từ trong mộ ra, là dụng cụ để tế tự cổ đại, không rõ phía trên dính thứ đồ dơ bẩn gì, những tên thổ phỉ tham lam đập tượng Thần đánh cắp đồ Đặt Tạng, liền thả tai họa ra ngoài.
Cũng không thiếu các truyền lưu thần ma mê tín, cái gì mà Thái Tuế ăn thịt tiểu hài tử đái dầm trong đêm, con lừa chết nửa năm bò ra kéo cối xay, trong bụng khuê nữ có lão thái thái khóc tang... Đều dính lên liên quan với chuyện này, các lão bách tính phong kiến thích nói nhảm, rất thích khoác lác thổi phòng, sau vài lần liền thành truyền thuyết, bởi vậy thúc đẩy sinh trưởng không ít phong tục cùng mê tín khắp nơi.
Những địa phương lưu truyền những lời đồn này, khẳng định có chỗ không đúng, nhưng cũng chưa chắc tất cả đều là giả, không có gió thì nước không nổi sóng, không có đất thì cây không mọc rể, câu chuyện về 12 đầu thú bằng đồng được Đặt Tạng, có giống như lời đồn hay không, nhưng nghĩ đến cũng có chút kiến giải.
Cho nên, sau khi trải qua tra cứu nghiên cứu sách sử cùng lời đồn đãi ở các địa phương, người viết đã tiến hành biên soạn tổng hợp, sửa sang trau chuốt lại, tăng thêm vũ đài, viết xuống cuốn truyện, 《 Tục Chủ》.
Cuốn chuyện 《 Tục Chủ》 này lấy 12 đầu thú 'Đặt Tạng' (Trang Tạng) bị mất tích làm dẫn truyện, kết hợp người viết sửa sang lại các chuyện xưa của các dân tộc, biến sách sử thành hiện thực, có phần phát sinh chân thật đúng trong lịch sử, cũng có phần chỉ là lời truyền miệng, có phần đúng là chuyện xưa đặc sắc thêm chút nghệ thuật gia công. Nói chơi chứ không có thật, nói vậy thôi, chớ cần tò mò chi tiết, mà chỉ coi nó vui vẻ thôi là được, giải trí ấy mà!
Niên đại chuyện xưa cùng con người, không thể nào khảo cứu, cũng không cần tra cứu tỉ mỉ, tất cả đều chỉ là hư cấu, ừm…cứ xem là vậy đi!
...