Mục lục
Tục Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Cái chổi trừ tà (phế phẩm), trước thần miếu không nhiễm hạt bụi, một cái chổi trừ tà xưa cũ, cái chổi có thể quét sạch những sự tình dơ bẩn, cái này sẽ là một kiện thần binh lợi khí tiện tay."

Chu Bát Lạp ở trong phòng ngủ, lấy cái chổi cán dài ra suy nghĩ cả nửa ngày, lại ngó ra bên ngoài cửa sổ nhìn dưới lầu một chút, nhìn cái chổi trong trường học mà công nhân bảo vệ môi trường thường quét.

A! Cái chổi này có một sợi khác nhau với chổi thường!

Mình ở trong trò chơi cực khổ chế tạo ra binh khí, lăn qua lăn lại một tuần lễ, sau cùng liền làm ra cái đồ như thế này, nếu không phải vật phẩm trong trò chơi chỉ có thể đơn hướng lấy ra ngoài, vật phẩm trong hiện thực không thể mang vào trò chơi, hắn thậm chí nghĩ tới tiệm mua một cái chổi so với cái này còn mạnh hơn.

Được, dầu gì có vũ khí trong trò chơi, hắn mới có thể đánh thắng được yêu quái, sẽ không bị giết chết nữa?

"Ngươi đi vào Thiêu Hương Trấn."

"Ngươi gặp một tên nghiện Phúc Thọ định gõ vào gáy ngươi."

"Lần này không giống nhau, Thực Cốc Giả đã có binh khí, ngươi không còn là cái gà mờ bị người tùy ý nắn bóp nữa rồi, ngươi cầm lấy cái chổi trừ tà đánh nhau cùng nó."

"Đáng tiếc ngươi bị thua, bị cắt mất thận."

"Ngươi đã chết."

Chu Bát Lạp xém chút nữa trợn mắt trừng một cái rồi ngất đi, một tuần lễ của ta cuối cùng là đang làm cái gì đây, đồng thời hắn cũng có chút hiểu được tại sao cái tên Miệng Lưỡi Trào Phúng trước kia lại đợi ở Tân Thủ thôn mở pk đỏ giết người chơi, gã tám phần cũng là đánh không lại yêu quái đi.

Nguyên lai Thực Cốc Giả mới là nhân vật tầng dưới chót trong trò chơi này, tùy tiện một kẻ đến liền mạnh hơn mình, như này làm sao dám suy nghĩ muốn chinh phục thổ địa Thế Tục trở thành chủ nhân Thế Tục?

Chu Bát Lạp rời khỏi trò chơi, đi học.

Trên đường từ ký túc xá đến phòng học, dây chuyền Táo Vương Gia lung la lung lay, Chu Bát Lạp cúi đầu mở Wechat.

Thu Thiên Meow: Video đánh giá trò chơi mới khi nào gửi đấy, ta đang cần luôn.

Chu Bát Lạp: Ngày mai gửi cho ngươi.

Thu Thiên Meow: Ngày mai? Ngươi hôm nay làm gì vậy, người trẻ tuổi tốt nhất là đặt tâm tư ở trên sự nghiệp, phấn đấu nhiều chút, đừng nghĩ muốn nghỉ ngơi ra ngoài chơi, thực tế chớ cùng nữ nhân không đứng đắn ra ngoài chơi, xem những nữ sinh ưu tú bên cạnh ngươi mà học tập, ví dụ như vị nữ lãnh đạo gì đó của ngươi vậy, thân cận nhiều chút, học tập nhiều thêm chút.

Chu Bát Lạp: Đại ca, hôm nay ta có khóa học.

Thu Thiên Meow: Ờ ờ, vậy ngươi lên khóa trước đi.

Chu Bát Lạp tắt đi cuộc trò chuyện, trong lòng tự nhủ lão bản hôm nay lại giở chứng thần kinh, lão bản này của hắn trả tiền mua video rất là sảng khoái, nhưng thỉnh thoảng lại hay phát bệnh nói mấy thứ quái gở khiến cho người ta không chịu được, người cosplay phải chăng đều sẽ dính một chút bệnh nghề nghiệp sao?

Trên Wechat, Chu Bát Lạp bên này vừa tiễn đi một người, quay đầu lại có một người tới.

Muội muội oan nghiệt: Ca, ta nhín trúng mấy bộ váy, style mới của mùa thu năm nay, mã quét tiền ta gửi cho ngươi rồi đó, ngươi hiểu ý tứ của ta rồi đấy.

Chu Bát Lạp: Lại tìm ta đòi tiền? Tiền mừng tuổi của ngươi đâu?

Muội muội oan nghiệt: Tiền mừng tuổi ta đều ở trong quản lý tài chính rồi, mẹ không phải đã nói rồi sao, tích từng đồng nhỏ sẽ thành lập một quan niệm quản lý tài sản rất tốt.

Chu Bát Lạp: Tiền của ngươi liền để trong quản lý tài chính? Tiêu tiền thì dùng tiền của ta?

Chu Bát Lạp kinh ngạc, cái gì gọi tiểu thiên tài quản lý tài chính, Warren Buffett cũng không khôn khéo như ngươi.

Muội muội oan nghiệt: Ai nha, ngươi không phải hảo ca ca của ta a ~

Chu Bát Lạp: Có việc thì hảo ca ca? Không có việc liền là móng heo?

Muội muội oan nghiệt: Ahhh, Chu Bát Lạp, em gái đã cho ngươi cơ hội rồi, chớ ép hai ta đến mức huynh muội trở mặt.

Chu Bát Lạp: A, ngươi cho rằng ta bây giờ còn sợ ngươi chỉ tội? Ngươi cứ đi, ngươi bây giờ đi ta liền Screenshots cho mẹ nhìn, ngươi xem một chút xem lão nhân gia nàng có hiểu ta hay không.

Muội muội oan nghiệt: Được, vậy ngươi chờ một chút nha, ta lần này muốn Screenshots phát đến nhóm trường sơ trung cấp 3 của ngươi.

Chu Bát Lạp: Ngươi từ chỗ nào lấy được nhóm trường cấp 3 của ta? !

Chu Bát Lạp: Trả lời!

Chu Bát Lạp: Ngươi trả lời đi nha!

Chu Bát Lạp: Gửi thỉnh cầu bằng giọng nói cho ngươi.

Muội muội oan nghiệt: Đã cự tuyệt nghe.

Chu Bát Lạp: ...

Chu Bát Lạp: Một cái váy đủ mặc không? Mua hai cái.

Muội muội oan nghiệt: Giỏ mua sắm của ta trống rỗng rồi a.

Chu Bát Lạp rưng rưng giúp đỡ giỏ mua sắm trống rỗng của muội muội, oan ngiệt a! Quá oan ngiệt a!

Chu Bát Lạp từ nhỏ hoành hành ngang ngược ở tiểu khu nhà hắn, đoạt đồ chơi của tiểu hài tử nhà khác, đá mông chó, cười đùa lão đầu chơi cờ, gan lớn hầu như không biết sợ hãi, đời này duy chỉ có sợ hãi hai vị nữ nhân, một vị là mẹ, một vị là muội muội hắn.

Sợ mẹ, đó là do ký ức của cơ bắp bị côn bổng đánh ra.

Sợ hãi em gái, là bởi vì nàng luôn có thể tìm ra nhược điểm làm cho mình xấu hổ tới chết, trước khi Chu Bát Lạp lên đại học, còn ở chung một nhà, thậm chí đã từng một lần hoài nghi em gái vì lừa tiền mừng tuổi của hắn, đi tới lục thùng rác của hắn.

Không đề cập tới sinh hoạt đã từng như địa ngục, kể ra cũng toàn là nước mắt, Chu Bát Lạp vừa thanh toán cho muội muội xong, cho rằng liền không sao, không ngờ muội muội còn tìm hắn nói tới chuyện khác.

Muội muội oan nghiệt: Ngươi dạo gần đây ở trong trường học làm gì vậy?

Chu Bát Lạp: Không có làm gì, tại sao hỏi như thế.

Muội muội oan nghiệt: Ta dạo gần đây chơi game cùng Tĩnh tỷ có nói chuyện phiếm về ngươi, lúc trước các ngươi không phải thường xuyên là một đôi chơi game cùng nhau sao, nàng nói dạo gần đây ở trong nhóm cũng không gọi được ngươi.

Ặc, Chu Bát Lạp mở Wechat ra, nhóm "Triệu hoán sư hạp cốc Khai Hắc Quần", đây là nhóm các bạn bè chơi game cùng nhau ở trường cấp 3 của bọn hắn, thành phần bên trong rất hỗn tạp, có đồng học, có bằng hữu, có bạn trên mạng, nhưng đều không có quan hệ gì, mọi người đều chơi game bình thường, thiếu người liền vào nhóm hô một tiếng, liền có người chơi cùng.

Chu Bát Lạp hai năm trước còn hoạt động rất mạnh ở trong nhóm, dẫu sao hắn say mê công việc chơi game, buổi tối hoặc chủ nhật thường xuyên rủ mấy người chơi game, dạo gần đây không thấy nữa, là bởi vì trầm mê 《 Thế Tục 》, một mực không ló đầu vào trong nhóm.

Chu Bát Lạp mở cái lịch sử nói chuyện của nhóm này ra, mấy ngày nay có một người gọi là "Lâm Dục Tĩnh", @ hắn thật nhiều lần, hỏi hắn muốn đánh đôi hay không, bởi vì dây chuyền Táo Vương Gia của hắn, dạo gần đây thu được quá nhiều tin tức rác, cho nên không chú ý tới.

Lâm Dục Tĩnh, chính là Tĩnh tỷ mà muội muội oan nghiệt nhắc tới.

Chu Bát Lạp: Không chú ý tin nhắn.

Muội muội oan nghiệt: Sặc, ca nha, một cô gái tốt như Tĩnh tỷ, ngươi mỗi ngày đều đối xử với người ta như vậy, chiến tranh lạnh đúng không?

Chu Bát Lạp: Thần con mẹ nó chứ chiến tranh lạnh, ta thật sự không phát hiện.

Muội muội oan nghiệt: Ca à, gặp một cô gái tốt như vậy không dễ dàng, ngươi có biết cái gì gọi là nắm chắc cơ hội hay không hả, ngươi cũng trưởng thành rồi, ngươi có cảm thấy mình có cái điều kiện gì sao?

Chu Bát Lạp: Không phải, ngươi chờ ta một chút, ngươi nói rõ ràng cho ta đi, ta thì thế nào, điều kiện của ta làm sao, ta là thiếu cánh tay thiếu cái chân sao, hay ta là dạng không đứng đắn.

Muội muội oan nghiệt: Ai nha, không có cách nào nói ngươi, dù sao việc mẹ không quản được thì muội muội ta phải quản ngươi, nói cho ngươi nha, ta đã giúp ngươi hẹn Tĩnh tỷ rồi, buổi tối hôm nay trong phó bản triệu hoán sư.

Chu Bát Lạp: Tại sao ngươi lại thay ta đáp ứng vậy? Ta không thích.

Muội muội oan nghiệt: Ngươi tới thời kỳ phản nghịch đúng không?

Muội muội oan nghiệt: Ta đã nói với ngươi, ngươi dám không đến, ngươi đợi thấy ảnh Screenshots ở trên mạng đi, Nặc.

Ahhh, Chu Bát Lạp tức chết rồi, mở ra Wechat của mẹ.

Chu Bát Lạp: Mẹ, người quản tiểu Cửu đi nha, cũng cấp ba rồi, sắp thi tốt nghiệp trung học, còn chơi điện thoại mỗi ngày.

Mẫu thân đại nhân: Ngươi còn nhớ tìm mẹ hả? Lúc trước gửi tin nhắn xem mắt cho ngươi, ngươi giả vờ không nhìn thấy đúng không?

Chu Bát Lạp: ...

Chu Bát Lạp: Mẹ, không phải, một con ngựa quy một con ngựa a, người phải quản tiểu Cửu.

Mẫu thân đại nhân: Em ngươi làm sao? Em gái ngươi còn biết dùng tiền mừng tuổi mua mặt nạ đắp mặt trên mạng cho ta, ngươi thì sao? Ngươi có nghĩ đến người mẹ như ta sao?

Chu Bát Lạp phát điên, cái gì cũng tính cho cô nàng kia.

Mẫu thân đại nhân: Đi đi đi, cút qua một bên, ta còn phải xem kịch trên tivi, không có thì giờ nói lý với ngươi, đáng ghét, Nặc.

Khẩu âm của hai mẹ con giống nhau như đúc, đúng là thân sinh.

...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK