Buổi chiều, phòng ngủ ký túc xá nữ năm ba.
Nhiễm Thu Nhiên đang nằm tập yo-ga trên nệm, vừa dùng di động trả lời các tin nhắn về học tập, vừa giơ hai cái chân lên không trung đạp xe rèn luyện bụng và lưng.
Dáng người có tốt hay không phải xem ở việc tự giác và giữ gìn thân thể của mình, công việc cùng học tập vĩnh viễn là trạng thái sinh hoạt bình thường, cái này là Nhiễm Thu Nhiên học bên trong cuốn Vương Phấn Đấu Bức, lúc nào cũng không ngừng tăng lên chính mình.
Khuê mật cầm cái ghế ra ngồi ngược xuống, dùng khuỷu tay khoác lên ghế, cầm lấy túi khoai tây chiên vừa ăn vừa nhìn Nhiễm Thu Nhiên rèn luyện thể hình nói:
"Tỷ muội, còn luyện hử, nghỉ một lát đi, buổi sáng không phải vừa mới luyện qua sao, một bữa cơm không béo được hai cân thịt đâu."
Nhiễm Thu Nhiên liếc mắt nhìn nàng, thực tế nhìn khoai tây chiên trong tay nàng, yết hầu giật giật, ráng nhịn xuống.
Nàng dùng di động phân tán lực chú ý, nhìn xem video ngày hôm qua phối âm thông qua xét duyệt chưa, nhìn xem tiền lời video tháng này như thế nào, sau đó nói:
"Đầu tuần mũi ai nổi mụn vậy, đêm hôm khuya khoắt còn ở trong WC khóc lóc thề thốt trong hai tháng tuyệt đối không đụng thực phẩm chiên rán."
Cánh tay cầm khoai tây chiên của khuê mật run lên, liếm liếm mẩu vụn khoai tây chiên bên khóe miệng, không tự tin xạo xạo nói: "Phù... Cái này gọi là thực phẩm tiêu hóa."
"A, nữ nhân lừa mình dối người."
"Tây nại! Thu Thu ngươi thật độc mồm độc miệng!"
Khuê mật thẹn quá hoá giận, đưa tay đầy dầu muốn bôi vào trên mặt Nhiễm Thu Nhiên, nhưng bị bất tay lại, hậm hực thu hồi mèo cào, đánh tay không lại chỉ có thể dùng miệng lưỡi, quắt bỉu môi nói:
"Luyện! Luyện! Mỗi ngày luyện! Luyện xong cũng tiện nghi cho người khác đi!"
"Ngươi quản được sao, dù sao cũng không tiện nghi cho ngươi."
"Buổi tối đừng ngủ quá say, chờ ta chui vào chăn của ngươi."
"Nữ yêu quái, tránh ra."
Nữ sinh ở ký túc xá cãi nhau là chuyện thường ngày, đang lúc trêu đùa lẫn nhau, bỗng nhiên khuê mật nhớ tới gì đó, hỏi:
"Ài, buổi trưa hôm nay ở nhà ăn, gặp cái gì học đệ là trợ lý trong bộ phận của các ngươi, gọi là. . . Chu Bát Lạp."
Nhiễm Thu Nhiên vốn đang nằm trên tấm lót yo-ga giơ điện thoại xử lý công việc, nghe khuê mật đột nhiên nhắc tới Chu Bát Lạp, động tác trên tay dừng lại, ánh mắt lập tức cảnh giác lên.
"Ngươi tính làm gì?"
"Chỉ thuận miệng hỏi một chút thôi, thấy hắn khá là đáng yêu, có Wechat của hắn không?"
"Quắc nữ kiềm chế một chút, như ngươi thật dọa người."
"Ta chính là ưa thích cún con, không được sao."
"Ôi, ngươi xem trọng hắn làm gì, người nọ rất nhàm chán, bình thường rất khó chịu, cũng không thích nói chuyện, vừa không thú vị lại không có tí sức lực nào."
Nhiễm Thu Nhiên tả Chu Bát Lạp thành tồi tệ vô cùng.
"Người không có tý tinh thần nào như thế cũng có thể tiến vào bộ đối ngoại của các ngươi? Loại người trong mắt không được dính hạt cát như ngươi cũng cho hắn vào sao?"
Khuê mật tò mò trừng to mắt, một câu bắt được chỗ hiểm, làm cho Nhiễm Thu Nhiên phải trầm mặc.
"..."
"Hảo tỷ muội, ngươi nói chuyện đi nha."
"Năng lực làm việc của hắn cũng rất khá."
"Vậy không phải được rồi sao, ta chính là thích loại người thành thật như thế này, rất có cảm giác an toàn, ngươi càng nói ta càng cảm thấy hứng thú, ngươi mau đưa Wechat của hắn cho ta đi."
Cao thủ so chiêu, từng bước ép sát.
Nhiễm Thu Nhiên tức giận.
"Làm sao, dạo gần đây tự dưng biến thành lẳng lơ, muốn có nam nhân rồi, nếu ngươi muốn tìm bạn trai, hệ thảo trường thảo, nhị đại học bá, người ở trường học chúng ta, người trường cao đẳng, ngươi nói xem ngươi nhìn trúng người nào, trong các mối quan hệ của Nhiễm Thu Nhiên ta, không thiếu người ngươi muốn."
"Ta muốn những tên đó làm gì, ta chỉ muốn hỏi một chút Wechat của học đệ kia thôi, cũng không phiền phức, ngươi cho ta thì xong rồi."
"Không được!"
"Vì sao không được?"
"Ta đây là vì muốn tốt cho ngươi."
"A..."
Thanh âm trong miệng khuê mật kéo thật dài ra, nhíu mày, liếc mắt giả vờ nhìn điện thoại, nhưng trên thực tế đến gần Nhiễm Thu Nhiên, đưa màn hình điện thoại của mình tới mặt Nhiễm Thu Nhiên nói:
"Nhưng hắn vừa thêm Wechat của ta rồi, ối?"
Bịch! Thanh âm điện thoại rơi.
Nhiễm Thu Nhiên vốn đang nằm, điện thoại giơ lên trước mặt, lời khuê mật vừa ra khỏi miệng, nàng khẽ run rẩy, điện thoại không cầm chắc trực tiếp rơi xuống, hung hăng rơi vào trên mặt mình.
Cái mũi đau xót, máu mũi liền chảy rồi.
"Tỷ tỷ, lổ mũi của ngươi chảy máu..."
"Hắn thêm ngươi làm gì thế?!"
Nhiễm Thu Nhiên căn bản bất chấp máu mũi, giống như mèo bị dẫm phải đuôi vậy, mãnh liệt ngồi thẳng dậy.
Khuê mật lại càng hoảng sợ, nàng vốn chỉ muốn trêu chọc Nhiễm Thu Nhiên chơi, kết quả không ngờ dọa người như vậy, nhanh chóng chỉ vào trên điện thoại di động, Chu Bát Lạp gửi tới được một câu.
"Hắn nói ta dạo gần đây chú ý tới ngươi một chút, cẩn thận..."
Khuê mật lại nói một nửa, đột nhiên kinh ngạc trừng to mắt, chỉ về phía Nhiễm Thu Nhiên đang chảy máu mũi.
"Cẩn thận, tai họa đổ máu."
...