Mục lục
Tục Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cái ấm sinh bệnh cũng được coi là đồ tốt nha, xem ai không vừa mắt liền cho một ấm, hành hạ gã ba ngày ba đêm, suy nghĩ một chút liền thấy thoải mái.

Chu Bát Lạp tự nhủ trong lòng, trở về phải đi vào trong trò chơi tìm, nhìn thử xem có con đường nào nhập hàng hay không, thu nhiều thêm mấy cái, về sau góp lại, loại sáu ngày, loại chín ngày, loại tháng, loại năm.

"Ngươi vừa rồi đi làm gì vậy?"

Nhiễm Thu Nhiên nhìn Chu Bát Lạp vừa biến mất một hồi, bây giờ lại nhanh nhặn thông suốt trở về, nghi ngờ hỏi.

"Đi WC a."

Chu Bát Lạp thuận miệng nói, hắn không nói với Nhiễm Thu Nhiên là cha nàng vừa tới trường học tìm, dù sao lão cũng đã rời đi.

Nhiễm Thu Nhiên cũng không suy nghĩ nhiều, nói với Chu Bát Lạp: "Ngươi giúp chúng ta giám sát lắp đặt sân khấu, ta muốn dẫn Yến Nhi tỷ đi phòng ngủ của ta xem mèo."

Chu Bát Lạp chuyển một ổ mèo nhỏ cho nàng, mỗi ngày nàng đều chụp với quay video mèo chia sẻ với Yến Nhi tỷ, Yến Nhi tỷ đã sớm trông mà thèm, đáng tiếc không thể nuôi trong nhà, bây giờ có cơ hội tới đây, liền nhanh chóng đi sờ mèo.

Hai người đi về phòng ngủ sờ mèo, Chu Bát Lạp ở lại trông coi hiện trường lắp đặt sân khấu, trong lúc nhàm chán, dùng Vọng Khí Thuật nhìn chung quanh, người đến người đi, xem khói bốc trên đầu.

Vị đồng học trên đầu đầy lục khí còn đang không ngừng ho khan, có thể đeo khẩu trang vào hay không vậy, không biết cảm cúm là bệnh lây hả?

Hả? Hứa Tĩnh năm hai khoa điện tại sao lại mắt đi mày lại cùng Vương Siêu thế kia, nàng không phải là người yêu của quản viện Trương Nam sao, ài? Trương Nam tại sao lại hiện lên khói hồng cùng với đoàn ủy Diêu Tinh Mạo rồi, hai người bọn họ vậy mà còn có một chân? Diêu Tinh Mạo không phải là người yêu của Vương Siêu sao? Cái quan hệ tứ giác gì đây, hazz, một vòng tròn thật loạn, loại quan hệ nam nữ này đối với đứa bé như ta mà nói, còn gắn liền với thời gian còn sớm.

Ài ôi!!! Bành lão sư ban chiêu sinh, vận rủi màu xám đầu đầy không tiêu tan nha, nghe nói nàng vừa ly hôn, phải chăng năm nay nàng bị nghịch thủy, xui xẻo tới đầy đầu.

Chu Bát Lạp mở ra Vọng Khí Thuật xem trái ngó phải, có thể thấy không ít việc vụn vặt của mọi người, không hề thấy nhàm chán.

Nhìn một chút, hả? Chu Bát Lạp đột nhiên chấn động tinh thần, hắc khí? Vọng Khí Thuật nhìn thấy hắc khí, biểu tượng tử vong.

Hắn nhìn lại phía hắc khí, điềm chẳng lành cùng dấu hiệu chết chốc nồng đậm bay thẳng vào đầu, nguồn gốc của hắc khí là từ một vị trợ lý năm nhất, bọn họ còn gặp qua vài lần, cũng đã từng nói qua mấy câu.

Tiểu trợ lý mới vừa rồi giúp ban đồng ca chuyển nhạc khí, một đầu đầy mồ hôi, hiện giờ đang ngồi ở trên mặt đất bên cạnh sân khấu để nghỉ ngơi, mà sân khấu ở ngay phía sau gã, đang để một cái âm-li vừa lớn vừa nặng, còn lớn hơn so với người nàng.

Không biết là ai tạm thời để quên cái âm-li này mà không để vững, có một nửa lệch ra khoảng không, đồ vật nặng như vậy mà không cân bằng một cái liền sẽ có nguy hiểm, ví dụ như hiện tại, Chu Bát Lạp thấy bên cạnh âm-li hơi nghiêng, không cần 10 giây, có khi không đến 5 giây nữa cái âm-li kia sẽ rơi từ trên sân khấu xuống dưới.

Mà phía dưới cái âm-li, chính là vị tiểu trợ lý đang ngồi nghỉ ngơi, căn bản gã không chú ý tới nguy hiểm sau lưng, một cái âm-li nặng như vậy rơi từ trên sân khấu xuống, góc độ đúng lúc nện ở trên gáy của gã thì toàn bộ xương sống đều sẽ bị thương đầu tiên, nhẹ cũng sẽ bị liệt người, khi Chu Bát Lạp nhìn lên thì trên đầu của gã đã có tử khí bay tới rồi!

"YAA.A.A..! Cẩn thận!"

Chung quanh có nữ sinh phát ra tiếng thét, hiển nhiên có người đã phát hiện cái âm-li sắp rớt xuống, nhưng mà đã không phản ứng kịp nữa rồi, sự việc ngoài ý muốn phát sinh quá nhanh, mắt thấy cái âm-li lớn sẽ rơi đập vào trên cái cổ của tiểu trợ lý.

Đùnggg…, tiếng trống trước mặt âm-li phát ra một tiếng trầm đục, Chu Bát Lạp không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở bên cạnh, đang dùng nửa người giữ vững âm-li, chân kia đạp vào cái trống bên cạnh để chịu lực, hắn nhe răng nhếch miệng, vãi… nặng thật.

Cũng may là hắn có Vọng Khí Thuật, đã thấy được hắc khí tử vong tử sớm, cho nên hắn mới sớm phản ứng kịp để đi qua cứu người, nếu không sợ là hôm nay sẽ xảy ra đại sự.

Tiểu trợ lý bị thanh âm làm cho hoảng sợ, còn tự nhủ chuyện gì xảy ra trong lòng, vừa nhìn lại, mồ hôi lạnh liền chảy đầy đầu, xém chút nữa bị hù chết, cái âm-li vừa lớn vừa nặng như vậy, nếu như không có Chu Bát Lạp ra tay kịp thời, gã cũng không dám nghĩ tới kết quả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK