Thuộc tính tăng tỷ lệ khởi động sự kiện có bao nhiêu nghịch thiên, Chu Bát Lạp có dây chuyền Táo Vương Gia, cho nên hắn đã được thể nghiệm qua rất sâu sắc.
Trên người hắn có vô cùng nhiều những thứ tốt, Vọng Khí Thuật, cái nhọt của Sinh Tử Gia, bảo tàng ẩn của người chết ở Thiêu Hương Trấn, bao gồm cái gì túi dạ dày của Thao Thiết, tàn dư của cấm kỵ gia, hạt giống Thực Cốc Giả. . .
Những thứ này hầu như đều là vì thiên phú của Táo Vương Gia phát lực, Chu Bát Lạp mới có thể lấy được vào tay.
Nếu như loại trừ những thứ thu hoạch này ra, chỉ nhìn xem tiến trình của một người chơi bình thường trong trò chơi này, xem hắn đến bây giờ có thể thu được cái gì, liền sẽ phát hiện hắn vô cùng nghèo khó, tỉ lệ rơi đồ của trò chơi này không hề cao.
Chu Bát Lạp đã tự mình trải nghiệm qua nên có kinh nghiệm, cho nên đã quá hiểu thuộc tính khởi động sự kiện mạnh cỡ nào.
Hắn không nghĩ đến Thắp Hương Nữ nhận lời mời của mình, nhìn như gà mờ ngốc ngốc lại chỉ có thể cường hóa hai cái phân nhánh, trong hai cái lại có một cái phân nhánh là cường hóa tỉ lệ kích hoạt sự kiện tương quan.
Hơn nữa, đây chẳng phải là cường hóa thuộc tính cố định mà là cường hóa con đường tương lai, về sau nếu được cường hóa lên, thậm chí còn nghịch thiên hơn cả thiên phú Táo Vương Gia của hắn.
Chu Bát Lạp tự nhủ trong lòng, nguyên lai ta mới là người cùi bắp a.
Hơn nữa, càng kỳ quái hơn chính là, cô nương này có vẻ hơi ngốc, hình như không ý thức được mình đáng giá cỡ nào.
Ngược lại cũng không phải là quá khó hiểu, nội dung trò chơi giai đoạn đầu của Thắp Hương Nữ và Thực Cốc Giả hình như không quá giống nhau, Thần Công Bách Tượng Đạo Nhân đã từng nói qua, các nàng hình như là trải qua "Thí luyện Táo Quân".
Huống chi, coi như là Thực Cốc Giả, nếu như chưa từng gặp qua loại thuộc tính hoặc đạo cụ gia tăng tỷ lệ xuất hiện sự kiện, thì cũng rất có khả năng không biết cái này là một thuộc tính nghịch thiên.
Dù sao nói tóm lại, Chu Bát Lạp cho rằng, hai phân nhánh thì cường hóa hai phân nhánh đi, cái này có chọn mười hay hai mươi lựa chọn đều không dừng lại được, còn có cái gì mà xe đạp, ta cũng từ bỏ!
Chu Bát Lạp lập chí rồi, ta muốn làm một thiểm cẩu, ta muốn làm cho Thắp Hương Nữ của ta thư thái và sung sướng, ai dám giành giật với ta, ta cắn chết kẻ đó!
Thắp Hương Nữ: A, ta rất yếu, chỉ có hai cái. . .
Người vô dụng: Không, ta không phải người nông cạn như vậy, các nàng đều xem thường ta, chỉ có ngươi chọn ta, ta muốn báo đáp ngươi.
Thắp Hương Nữ: Không. . .
Thắp Hương Nữ: Hay cứ để ta giúp ngươi hỏi những Thắp Hương Nữ khác xem sao.
Người vô dụng: Ta không cần, ta chỉ muốn ngươi, phải chăng ngươi ghét bỏ ta nên không muốn tổ đội với ta?
Thắp Hương Nữ: Không phải nha.
Người vô dụng: Ngươi đúng, được, để ta khóc chết ở bên ngoài đi.
Thắp Hương Nữ: Ngươi đừng khóc nha. . .
Chu Bát Lạp không biết xấu hổ, vô lại đùa bỡn cô nương ngốc, ức hiếp một tiểu cô nương không có nội tâm.
Sau khi khuyên can mãi, Chu Bát Lạp rút cuộc lừa dối được đối phương, làm cho đối phương trở thành Thắp Hương Nữ của mình.
(Tựa như lừa cưới lão bà a!)
"Thắp Hương Nữ cầm thệ hương đại biểu lời thề, giao phó cho ngươi, ngươi có muốn lựa chọn nàng làm Thắp Hương Nữ của ngươi, cùng làm bạn với ngươi trên khắp Thế Tục, cung cấp dẫn dắt vì ngươi, thẳng đến khi ngươi trở thành chủ nhân của Thế Tục hay không?"
Chu Bát Lạp đương nhiên đồng ý, không thể để cho người ta đổi ý rồi chạy nha.
"Ngươi lựa chọn Thắp Hương Nữ trước mắt trở thành ngươi dẫn dắt."
"Ngươi cầm lấy thệ hương đốt lên, khói của thệ hương giống như chiếc nhẫn, ngươi cầm lấy ngón tay của Thắp Hương Nữ. Đeo nhẫn lên cho nàng, vết phỏng ở trên hai ngón tay vô danh của Thực Cốc Giả cùng Thắp Hương Nữ, đại biểu các ngươi đã hoàn thành lời thề dẫn dắt, các ngươi sẽ vĩnh viễn làm bạn với nhau ở trên con đường trở thành chủ nhân Thế Tục."
Lời thề của Thực Cốc Giả cùng Thắp Hương Nữ hoàn thành, vận mệnh của tổ đội hai người đã trở thành một, quan hệ hai người đã được trói chặt.
Chu Bát Lạp lúc này liền yên tâm, rút cuộc đã lừa gạt được cô nàng Thắp Hương Nữ hơi ngốc này vào tay.
Hắn cầm điện thoại, ngồi trong túc xá cười ngây ngô.
Trương Tao Linh từ bên cạnh đi qua, cả người nổi đầy da gà, cầm lấy một rổ cà chua vừa rửa, nhìn bộ dáng kia của Chu Bát Lạp liền nhếch miệng, vừa ăn cà chua vừa nói:
"Lão Chu hôm nay đột nhiên thần kinh hay gì mà cười si ngốc như vậy, theo hiểu biết của ta về hắn, đây chắc chắn là lừa gạt được một tiểu khuê nữ nào đó rồi a."
Đồng thời bên trên còn truyền đến lời Thụ Bảo nói.
"Lão Chu. . . Buông tha cô bé kia ra . . ."