"Lựa chọn thứ hai, là Thần sông sẽ tặng cho ngươi một kiện bảo vật làm quà cảm tạ, cũng sẽ mở cửa hàng của Thần sông ra cho ngươi chọn lựa."
Chu Bát Lạp chọn lựa chọn thứ hai, cho dù tặng cho hắn đồ vô dụng, hắn cũng không muốn gia nhập cái thế lực thoạt nhìn không quá đáng tin cậy này.
"Thần sông Tân Bình đã mở cửa hàng."
"Cửa hàng của Thần sông Tân Bình hôm nay bán (thỉnh thoảng sẽ có hàng bổ sung)"
"Lưới vớt thi, đám vớt thi nhân thường xuyên sử dụng lưới vớt thi trên Thủy Quỷ Hà, có thể dùng nó để vớt thi thể từ dưới nước sông, thi thể nằm trong sông có khả năng mang theo bảo vật đáng giá, lưới vớt thi có chất lượng thông thường, rất dễ dàng hư hỏng, là vật phẩm tiêu hao, giá bán: 100 tàn hương."
"Loa Thủy Quỷ Hà, ốc đồng sống trong bùn cát ở Thủy Quỷ Hà, sinh trưởng ở trên đáy sông chồng chất thi thể, rất giàu protein, là một loại thuốc bắc trân quý, giá bán: 20 tàn hương."
"Cá khô tiểu quỳ, là cá trên Thủy Quỷ Hà phơi khô chế biến mà thành, bởi vì quanh năm ăn tóc của thi thể, cho nên ẩn chứa âm khí nhiều chết người, là đồ ăn mà hắc miêu trừ tà và mèo trấn mộ thích ăn nhất, giá bán: 10 tàn hương."
Đây là loại mèo nào vậy, thức ăn cho mèo mà quý giá như vậy, ta phải tiêu tốn bao nhiêu thời gian mới có thể giết được một con nghiện Phúc Thọ, kiếm được 10 tàn hương, một con cá khô mà cũng có giá tận 10 tàn hương.
Chu Bát Lạp nhìn cửa hàng của Thần sông Tân Bình một chút, cái này cũng có tác dụng giống như là cửa hàng của khu vực riêng hoặc là thương nhân của khu vực riêng, hắn có thể mua được đạo cụ đặc thù của đội vớt thi ở cái cửa hàng này.
Tiền để mua bán chính là, tàn hương.
Tàn hương, không chỉ là điểm kinh nghiệm để thăng cấp thuộc tính, còn là thứ lưu thông mạnh nhất trên Thế Tục.
Khó trách Thực Cốc Giả sẽ bị lưu đày, Chu Bát Lạp đột nhiên có chút hiểu, cái này không khác gì máy in tiền hình người, phá hư trật tự thế giới nghiêm trọng a.
Nhưng thứ phá hư trật tự thị trường chính là Thực Cốc Giả, liên quan gì tới Chu Bát Lạp hắn, trên người hắn một chút tàn hương cũng không đập ra được, đồ vật bên trong cửa hàng của Thần sông nơi đây hắn cũng không mua nổi.
A, nghèo tới rớt nước mắt a, Chu Bát Lạp tự nhủ trò chơi này không chỉ tràn đầy ác ý, còn biết vùi dập người khác.
Cửa hàng mới mở của Thần sông nơi này quả thật không có liên quan gì với Chu Bát Lạp, bây giờ tâm tư của hắn đều đặt ở trên cái bảo vật mà đối phương đã nói, nhưng mà...
"Thần sông Tân Bình cần chút thời gian để chuẩn bị ban thưởng cho ngươi, ngươi ngày mai hãy tới nơi này nhận thưởng."
Ặc, đây là thừa nước đục thả câu đúng không, tung mồi để nhử ta chứ gì.
Chu Bát Lạp như con mèo hiếu kỳ, nhưng không có biện pháp, sau mục này đội trưởng đội vớt thi liền không đối thoại nữa rồi, hắn chỉ có thể đi tới địa phương khác chơi, đợi ngày mai lại đến.
"Ngươi lựa chọn đi đến bến đò Trúc Bài dạo chơi."
"Ngươi ở bến cảng thấy vài người xăm đầy hình Thần sông quỷ dị trên người, chúng nó đang ở trên Thủy Quỷ Hà, dựa vào việc vớt thi để kiếm kế sinh nhai."
"Trên Thủy Quỷ Hà thường xuyên có thi thể người chết, phú quý bần tiện dạng gì đều có, nhưng người vớt thi ở đây chỉ phân ra hai loại, một loại có người nhà, một loại không có người nhà."
"Loại có người nhà, công khai ghi giá, trả thù lao vớt thi thể, vô cùng có quy củ, có cái là không thấy tiền không xuống nước, có cái thì cố định giá, không trả tiền thì thi thể không được vớt lên bờ, nhưng có một cái quy củ mà tất cả mọi người đều cam chịu, đó là không động tới đồ vật ở trên thân của người chết."
"Người sống không ly khai ngoại vật, trên người của người chết tất sẽ có tiền tài, người vớt xác cầm tiền tài của người chết, kiêng kỵ nhất là sinh tham niệm, người nhà tiêu tiền vớt thi thể, liền mua theo nhân quả của người chết này, ngươi động đồ của người này sẽ là phạm huý kiêng kị, sớm muộn gì cũng sẽ gặp chuyện không may."
"Vậy đồ vật gì của thi thể có thể động? Đó là thi thể không có người nhà, không ai tiêu tiền để vớt, những loại xác thế này, chết ở đâu thì Thần sông địa bàn đó nhận, người vớt xác là tín đồ bái Thần sông, Thần sông tự nhiên sẽ cầm những thứ này nuôi sống họ."
"Không có thi thể thì vớt thi nhân không thể sinh sống rồi, xuống nước vớt xác thì Thần sông sẽ chúc phúc cho ngươi, ngươi muốn kiếm nhiều, vậy phải xem mệnh của mình, xem ngươi thành tâm hay không, không thành tâm thì ngươi có hút khô nước sông cũng không kiếm được nửa điểm vàng bạc nào."
"Ngươi có cần vớt thi nhân giúp ngươi vớt thi thể hay không?"
"Xác định địa điểm tìm kiếm thi thể, cung cấp thân phận cụ thể, tên hoặc manh mối, vớt thi nhân sẽ căn cứ thông tin của ngươi mà xác định địa điểm mò thi thể, giá cả căn cứ theo thân phận của thi thể mà tăng hoặc giảm."
"Mò xác ngẫu nhiên, giá 500 tàn hương một cỗ thi thể, tài vật kiếm được trên người thi thể toàn bộ đều là của ngươi."
Cái này là cái gì đây? Mò xác dạng mở rương xác suất ngẫu nhiên (mở hộp mù)?
Chu Bát Lạp ngẩn người ra, 500 tàn hương là một cái giá trên trời a, mở một cái rương ngẫu nhiên có thể mở ra cái gì đây, có cái gì đảm bảo không chứ, căn cứ hiểu biết của Chu Bát Lạp đối với cái trò chơi tràn đầy ác ý này, cái này tám phần chính là cạm bẫy để người chơi tiêu tiền.
Đương nhiên, coi như là cạm bẫy tiêu tiền, lừa gạt cũng là lừa gạt người có tiền, Chu Bát Lạp trong túi quần không có cả một phần tàn hương, ngay cả cơ hội để bị lừa cũng không xứng.
Ặc, Chu Bát Lạp xám xịt lén lén rời khỏi.
"Ngươi đi lang thang, lại trở về biên giới Thủy Quỷ Hà."
"Thực Cốc Giả vĩ đại, ngươi nắm giữ hùng tâm tráng chí cùng lý tưởng cao xa có thể trở thành chủ nhân của Thế Tục, ngươi mang theo tín niệm không tầm thường bước lên hành trình, lại phát hiện..."
"Mọi người rõ ràng đều nhắc về tiền với ngươi?"
"Được rồi, anh hùng cũng có thời điểm quẫn bách, nhìn xem Thủy Quỷ Hà trước mặt, nếu như ngươi có thể có chút lưới vớt thi, cho dù không dựa vào những vớt thi nhân kia, cũng có thể có thu hoạch, chỉ là sẽ có chút nguy hiểm, Thủy Quỷ Hà thần bí khó lường, nhưng vấn đề là ngươi ngay cả lướt vớt thi cũng không mua nổi."
Lướt vớt thi, cửa hàng của Thần sông Tân Bình có bán, nhưng giá tiền đắt không hợp thói thường, bán 100 tàn hương một cái, lại còn là vật phẩm tiêu hao.
Chậc chậc, Chu Bát Lạp đi dạo một vòng, tổng cộng quanh Thủy Quỷ Hà chỉ có mấy thứ này, hoàn toàn bất đồng với Thiêu Hương Trấn.
Ngươi đi trên đường ở Thiêu Hương Trấn sẽ có nghiện Phúc Thọ tới cắt thận của ngươi, Thủy Quỷ Hà thì an toàn hơn nhiều, chỉ cần ngươi không thò tay vào trong sông, chung quanh sẽ không có cái nguy hiểm gì, nhưng mà nơi này lại luôn đòi tiền ngươi.
Tấm bản đồ Thủy Quỷ Hà này chủ yếu là tìm kiếm và vớt xác, phương thức hoạt động chính là vớt xác, bảo vật cùng phần thưởng có lẽ đều được giấu ở dưới đáy sông, cần thông qua vớt xác để lấy, mà muốn vớt xác phải có lưới hoặc là mướn vớt thi nhân, những thứ này đều cần tiền.
Mướn vớt thi nhân có vẻ đắt, 500 tàn hương một lần, nhưng cam đoan có thi thể, hơn nữa còn an toàn.
Lướt vớt thi thì tiện nghi hơn một chút, 100 tàn hương một lần, nhưng không bảo đảm sẽ có thi thể, có thể sẽ không có gì, hơn nữa tự mình đích thân vớt xác cũng sẽ có nguy hiểm, có thể sẽ giống như lần trước bị lôi vào trong nước rồi chết đuối.
Suy luận, đại khái chính là như vậy đi.
Sau khi Chu Bát Lạp suy luận rõ ràng, liền quay đầu định trở về Thiêu Hương Trấn, càn quét nghiện Phúc Thọ là được, dù gì nơi này cũng là bản đồ tiêu tiền, kẻ nào có tiền thì tới, hắn tới đây xem náo nhiệt làm gì.
Nhưng mà, trước khi hắn đi.
"Thiên phú Táo Vương Gia, khởi động."
Hai mắt Chu Bát Lạp tỏa sáng, ờ, còn nhặt được tiện nghi.
"Ngươi ở biên giới Thủy Quỷ Hà, trùng hợp phát hiện một cỗ thi thể trôi tới bên cạnh bờ, ngươi tiến lên xem xét, cách ăn mặc đặc thù, đầu trọc đã đóng vảy, đây là một trong mười hai ngưu quỷ xà thần cổ xưa, Tây Truyện Mật Tàng Chân Quân, là một tăng nhân."
"Ngươi có muốn tới lục soát thi thể hay không?"
"Ngươi tiến lên tìm tòi trên thi thể, phát hiện thi thể khô quắt, chảy hết toàn bộ huyết dịch tinh thần mà chết, ngươi ở trên thi thể kẻ này phát hiện một con cá gỗ mục nát, trong cá gỗ mơ hồ có sức mạnh Phật âm."
"Phật âm Từ Bi Gia lưu lại (nguyên liệu), Từ Bi Gia truyền thụ Phật hiệu, lúc truyền đạt ở trên Thế Tục, từng ở thiền viện cảnh thế gõ nát một con cá gỗ, trong con cá gỗ lưu lại sức mạnh hơi yếu của Từ Bi Gia, có thể dùng để thăng cấp kỹ năng tục thuật đặc biệt của ngươi."
...