CHƯƠNG 1006: ĐẠI TÀ NHƯ ĐANG ĐẠI ÁC NHƯ THIỆN Tiêu Ngự lạnh lùng nhìn Vu Niên trước mặt. Nhìn gương mặt thanh niên trước mặt từng đầy tội ác mà giờ lại thấy hối hận và tuyệt vọng. Vu Niên ngồi phịch xuống đất, thân thể không ngừng run rẩy vì xúc động. “Là hắn ta?” Một lúc lâu sau, ánh mắt Vu Niên phức tạp nhìn Tiêu Ngự “Tôi thật sự là giúp kẻ thù giết người sao?” Tiêu Ngự không nói. Anh luôn biết rằng trên đời này không có vô duyên vô cớ yêu, huống chi là vô duyên vô cớ hận. Có
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.