Mục lục
Coi Mắt Nhầm Bàn, Tôi Bị Đối Tượng Xem Mắt Bắt Cóc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 60: MÀY CHỜ LÃO TỬ, TAO ĐẾN XỬ MÀY

“Anh Vương, anh thấy thế nào?”

Trong phòng khách của biệt thự, Tiêu Ngự nhìn Vương Đông hỏi.

“Không biết, tôi cũng không có cách”.

Vương Đông lắc đầu, vẻ mặt lạnh dọa người.

Ngươi không biết liền không biết, còn thể hiện kiêu ngạo làm gì?

Tiêu Ngự cười cười.

Nhiệm vụ của hệ thống, thêm 1 ngày nữa là hết thời gian rồi.

Không bắt được chủ mưu, vụ án không kết thúc được, vậy lần này đúng là mất máu…

Tiêu Ngự nhăn mũi lại, mở ra mũi của bướm chúa.

May mắn thay, cửa ra vào và cửa sổ biện thự đều đóng chặt trong cả hai ngày nay.

Có một mùi cơ thể Owen thoang thoảng trong không khí.

Tiêu Ngự đi theo mùi hương lên tầng hai.

Đến trước cửa sổ tầng hai.

Đã hết mùi rồi?

Không đúng, bởi vị Owen đã mở cánh cửa này, sau đó từ đây trốn ra ngoài.

Chạy trốn?

Chốn khỏi biệt thự?

Trong khu nhà có không ít camera, không thể không có dấu tích.

Tiêu Ngự cau mày, ngươi có khoa học không?

Đứng trên ban công, hắn cau mày.

Tư duy hoạt động, phân tích các khả năng.

Cuối cùng không có kết quả

“Ép tôi động thủ?”

Vẻ mặt của Tiêu Ngự dần trở lên lạnh lùng, ánh mắt dần trở lên lạnh lẽo và tê dại.

“Như ngươi mong muốn”

Mô phỏng tâm lý tội phạm!

“Nếu tôi là…Owen”

“Làm thế nào để ta ra khỏi biệt thự, ra khỏi khu nhà này, ra khỏi đất nước này?”

“Với thủ đoạn bình thường, thâm chí không không tồn tại khả năng “

“Biệt thự trước mặt, nếu đi lại bình thường, nếu ngụy trang đi lại đều sẽ lộ ra khuyết điểm, hoàn toàn không đi được”.

“Vậy, tôi làm thế nào để biến mất đây, có bao nhiêu phương pháp?”

“Biện pháp đầu tiên, những ngày gió to…bay lượn, không quá thực tế!”

“Cách thứ hai, giấu căn phòng bí mật trong biệt thự và nhân cơ hội trốn thoát…không “

“Cách thứ ba, trên trời không được, mặt đất không được, chỉ có…lòng đất”.

“Chỉ cần ngươi đi dưới lòng đất, ngươi hoàn toàn có thể tránh được camera giám sát, đúng không?”

“Đường ống thoát nước, đường ống dẫn gas, đường mạng internet…vẫn là không đúng, tất cả các đường ống này đều ở bên trong khu nhà, không tồn tại mối quan hệ nào với bên ngoài, chờ đã!”

“Tôi có thể lợi dụng những đường ống này, đột nhập vào các ngôi nhà khác, chỉ cần cảnh sát không tìm thấy ta, cho rằng ta đã trốn thoát khỏi khu nhà, đến lúc đó sẽ dỡ niêm phong. Ở đó chờ cơ hội để thoát khỏi khu nhà này”.

“Vẫn là không đúng, cảnh sát không phải kẻ ngốc, phát hiện tôi mất tích không tìm thấy, sao lại không đi khám xét các ngôi nhà khác?”

“Đó chỉ là cách cực đoan nhất, lẻn vào nhà người khác, đe dọa, sử dụng xe của chủ nhà sau đó trốn thoát ra khỏi khu nhà?”

“Biệt thự đại đa số có nhà để xe riêng, chỉ có biện pháp này có thể dùng”.

“Ngồi trong xe vẫn bị bảo vệ khu nhà nhìn thấy, bị camera quay lại…cốp xe?nếu tôi trốn trong cốp xe, lại phải dùng cái gì uy hiếp chủ nhà?”

“Trẻ con…tôi có thể lợi dụng trẻ con uy hiếp chủ nhà lái xe, tôi với trẻ con trốn trong cốp xe, người lớn lái xe đưa tôi ra ngoài”.

“Tôi liền như thế biến mất sao? Tại sao lại cần phiền phức thế?”

“Hóa ra là như thế, mục đích của tôi là lôi kéo cảnh sát chú ý đến biệt thự khác, kéo dài thời gian, để tôi chạy được xa hơn..”

Sự lạnh lẽo và tan biến trong mắt Tiêu Ngự tan biến, Tiêu Ngự trở lại trạng thái bình thường.

Phân tích những điều trên, thời gian chưa trôi quá 2 phút.

Những suy luận này thực tế không khó.

Chỉ là Tiêu Ngự với chỉ số IQ cực cao của mình, đã phân tích và ra kết quả nhanh hơn.

Nhưng mà……

Vương Đông không rõ thế nào đã đứng trước mặt anh, đang sững sờ nhìn anh như nhìn quái vật.

Khỉ thật, anh bị bao vây bởi các lãnh đạo khi anh đang làm viêc chăm chỉ.

Tiêu Ngự bản năng sinh ra tâm lý phản kháng, đây là một loại lương tâm cắn rứt.

“Cậu là não người?”

Sau khi bình tĩnh lại, Vương Đông nhìn Tiêu Ngự “tại sao có thể suy luận nhanh vậy?”

Lại kiếm chuyện ra, Tiêu Ngự trợn mắt “Tôi thông minh chút không được sao?”

Kiếp trước, những người đồng nghiệp đều giống như Vương Đông, đem anh xem như quái vật.

Kiếp này, để không bị gọi là quái vật, anh đã cưỡng ép đóng lại đại não.

Nếu không phải tình huống ép buộc, anh không dùng hết toàn bộ não để suy nghĩ.

Giống như rõ ràng tay ngươi đang cầm một chiếc Barrett, nhưng ngươi lại vung nó như một cây gậy chống.

Trên đời này thực sự có người khinh thường bản thân mình quá thông minh?

Ưu tú quá ưu .

Hành vi làm chậm phát triển trí tuệ như vậy, chắc cũng chỉ có mình Tiêu Ngự dám làm.

“Cậu đây là thông minh hơn chút?”

Thời gian không còn nhiều, bây giờ không phải là lúc thảo luận vấn đế IQ của Tiêu Ngự, Vương Đông trợn mắt “Đi thôi, không thể lãng phí thời gian”

Giả định Tiêu Ngự suy luận là chính xác.

Hơn một ngày đủ thời gian để Owen chạy ra khỏi thành phố này, chạy đi rất xa rất xa.

Nhưng chỉ cần là xe cô tô đi lại, nhất định sẽ có camera ghi lại,cũng chắc chắn sẽ đuổi kịp.

Còn như xác định được là chiếc xe nào, là càng dễ điều tra.

Các biệt thự khác trong khu nhà không nhiều, nhà ai có con nhỏ, xe nhà ai đi ra ngoài, kiểm tra rất nhanh ra.

Nửa tiếng sau, Tiêu Ngự đá văng một cửa biệt thự, xông vào.

Trong phòng ngủ của biệt thự, phát hiện nam chủ nhà đang bị trói ở giường.

“Mau cứu vợ và con tôi”.

Sau khi xé băng dính ở miệng ra, nam chủ nhà gào thét.

“Yên tâm”.

Tiêu Ngự vỗ vỗ vai nam chủ nhà “Bọn họ không có việc gì”.

Nói xong anh liền lao ra khỏi biệt thự.

Chạy vội đến khu vườn ở khu nhà, leo lên một trực thăng.

Cánh quạt ầm vang, trực thăng bay lên không.

“Xe cộ đã tập trung”.

Trong tiếng ầm ầm Vương Đông hét to với Tiêu Ngự,

Tiêu Ngự nhắm lại hai mắt, trong mắt tràn đầy phẫn nộ.

Những tên nước ngoài khốn nạn có dòng máu tạp chủng, còn dám quay lại hãm hại người trong nước?

Mày chờ lão tử, tao sẽ tới xử mày.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK