CHƯƠNG 27: LÀ QUỶ SAO?
Chỉ huy trưởng đội đặc nhiệm đi ra.
Tám đặc nhiệm trong phòng dùng ánh mắt kỳ quái nhìn thiếu niên to cao trước mặt
“Xin chào các Tiền bối, tôi là Tiêu Ngự”
Tiêu Ngự mở nụ cười, vẻ mặt sáng ngời “Về sau mong nhận được các anh chăm sóc”.
Người lịch sự không ai trách, người khéo mồm ai cũng thích.
Mở miệng gọi Tiền bối, hạ thấp mình như thế.
Bọn ngươi cũng không tốt làm khó dễ một tiểu đệ sinh sau đi.
Qủa nhiên, một vài người đã nở nụ cười trên mặt.
Những người khác cũng cười nửa miệng nhìn thiếu niên cao lớn.
“Đợi chút…Tiêu…?”
Một đặc nhiệm lớn tuổi thốt lên, kinh ngạc nhìn Tiêu Ngự “Có phải là Tiểu Ngự đã phá vụ án giết người trong nhà kho mấy hôm trước không”
một người nhắc đến, những người khác mặt biến sắc.
thành phố Gíap không lớn thế, bất cứ chuyện gì đều được lan truyền trong hệ thống cảnh sát trong ngày.
Không chỉ phụ nữ thích buôn dưa, cánh đàn ông cũng vậy.
Hôm qua bọn họ còn trêu đùa nói đội hình sự không có sĩ diện.
Cả một đội lớn như vậy lại để một thực tập sinh phá án?
Kết quả, hôm nay đã gặp vị thực tập sinh đó.
“Chỉ là vận may thôi”
Tiêu Ngự lắc lắc đầu, khiêm tốn nói “Tôi làm gì có bản lĩnh như vậy, vụ án này là do đội hình sự đồng tâm hiệp sức phá án”.
“Không sai, tiểu tử này không tham công”
Lại là một vị đặc nhiệm già lên tiếng, anh ta gật đầu, ánh nhìn Tiêu Ngự hòa hoãn nhiều đi.
Làm ngành cảnh sát, ngươi nên tránh tham công và hấp tấp.
Người tham công thì không hợp, kẻ hấp tấp thì bốc đồng.
“Thời gian không còn nhiều, chúng ta điều tra vụ án đi”
Một cảnh sát quân hàm 1 sao lên tiếng, anh ta là nhóm trưởng đội điểu tra đặc nhiệm, đội trưởng một đội trong cục hình sự, Ngưu Minh.
Những người khác đều đến từ đội lớn, còn có ba người đến từ văn phòng điều tra thành phố.
“Khám phá mới”
Ngưu Minh cũng nhân được tin mới, có manh mối trong vụ án.
người cung cấp manh mối là Tiêu Ngự.
Chưa đợi anh ta nói với mọi người trong nhóm, Tiêu Ngự người đã đến đây.
Đợi “thời gian vụ án không khớp” được công bố, ánh mắt mọi người nhìn Tiêu Ngự đã không giống trước, không có một chút khinh thường.
Tên nhóc này có chút đặc biệt, không chắc lại được tiến cử thẳng vào nhóm đặc nhiệm.
“Tiêu Ngự, cậu nghĩ sao về vụ án này?”
Bây giờ anh đã là thành viên của nhóm, Ngưu Minh bắt đầu hỏi ý kiến.
Ba người đóng giày gộp lại giỏi hơn Gia Cat Lượng, đồng tâm hiệp lực tiếp thu ý kiến của mọi người mới là nền móng thành lập đội đặc nhiệm.
“Mấy hôm nay tôi nghỉ phép, mới quay lại đi làm, mới chỉ xem qua hồ sơ vụ án”.
Anh nghĩ thế nào? Anh cũng đang không rõ được không… Tiêu Ngự cười nói “ Tôi muốn đi xem hiện trường”
“Không vấn đề, lão Ngũ dẫn cậu ấy đi” Ngưu Minh gật đầu, nói.
Một đặc nhiệm già đứng lên dẫn Tiêu Ngự đi xem.
“Tốt”
Một hình sự già đứng lên.
………….
sau 25 phút lão ngũ đã dẫn Tiêu Ngự đi đến một khu nhà,
Vụ án diễn ra trong một khu nhà 6 tầng, phức hợp lầu.
gọi là phức hợp lầu thực tế là loại nhà có tầng áp mái ở trên cùng.
Binh thường tầng áp mái tương đối rẻ và có diện tích lớn.
Tuy rẻ, nhưng bất tiện không ít.
Tòa nhà 6 tầng không có thang máy,
phần lớn tầng mái có chiều cao không đồng đều, mái nhà không được chống thấm tốt, dễ thấm nước, nóng…
Bước vào hiện trường vụ án, một mùi hôi thối bủa vây bạn, nói chung là buồn nôn.
Tiêu Ngự cau mày, bước lên phía trước dưới sự ngạc nhiên của lão ngũ.
Mặc dù thi thể đã được xử lý, nhưng cảnh tượng vẫn chẳng khác gì địa ngục.
Đặc biệt là trên tường, ngươi vẫn có thể hình dung được bức tranh huyết nhục được tạo bằng máu, xương, nước.
Cánh cửa địa ngục.
Sở dĩ trong phòng bốc mùi hôi thối là do không được mở cửa sổ thông gió, sẽ là hỏng hiện trường.
Không khí lưu thông mang theo bụi, có thể che lấp một số dấu vết.
“Tiểu đệ rất lợi hại”.
Lão Ngũ nhìn theo Tiêu Ngự bước vào phòng, cười nói “Theo lý thuyết, một thực tập sinh mới tôt nghiệp học viên cảnh sát sẽ không chịu đựng được cảnh này.”
không hề nói dối.
Bình thường nếu không phải hình sự lão làng, không phải chuyên gia giải phẫu tử thi.
Lần đầu tiên tiếp xúc với cảnh giết người rùng rợn thế này, mấy người có thể chịu đựng được.
Kiếp trước, khi giải quyết 1 vụ án, Tiêu Ngự lần đầu tiên tiếp xúc với xác chết, đã muốn nôn mửa
Anh vẫn còn nhớ vụ án đó.
Thi thể nạn nhân bị hung thủ chặt làm nhiều khúc và cho vào nồi nấu.
Ngửi thấy mùi lạ lụng, nhìn thấy thi thẻ trong nồi.
Nói thật,
Khi đó Tiêu Ngự không nôn ra tại chỗ, tinh thần của anh đã rất lợi hại rồi.
Hiện trường vụ án này tuy kinh hãi, nhưng chi là kinh hãi.
Tiêu Ngự không dao động.
Bởi vì lời của lão ngũ có chút cười
“Anh Ngũ , khi ở trường cảnh sát tôi chuyên khám nghiệm tử thi”
“Tôi đã nhìn thấy vô số xác chết”
Tiêu Ngự giải thích.
Học viện cảnh sát có dạy khám nghiệm tử thi, nhưng phải đến trường y hoặc khoa pháp y để thực tập..
“Lợi hại”
Lão ngũ đưa ngón tay cái lên “Tôi tên là Tiền Vũ, các đồng nghiệp hay gọi ta lão Vũ”
“Vâng”
Tiêu Ngự cười nói “xem hiện trường trước đi”
Anh không nhìn vào cổng địa ngục trên tường.
Hồ sơ vụ án có ghi chi tiết, cũng như hình ảnh.
Đến hiện trường vụ án để điều tra tại chỗ.
Quy trình phá án như thế nào?
Đến hiện trường, điều tra tại chỗ, thu thập manh mối, chắp nối các manh mối, đưa ra các giả thiết và xác minh giả thiết một cách cẩn thận. Tiêu Ngự đã đưa ra giả thiết Nghi phạm đầu tiên không phải kẻ sát nhân.
Giải quyết từng câu đố và tìm ra sự thật của vụ án.
Cuối cùng tập hợp các thông tin thu thập được để lập kế hoạch, xem xét kỹ lưỡng quá trình để đánh giá tính khả thi của kế hoạch…
………
Sau khi giả thiết được thiết lập,
Khó khăn ập tới, kẻ sát nhân thực sự, đã dùng phương pháp gì để đi vào nhà nạn nhân giết người mà không bị phát hiện?
Ngươi là một con ma? đến đi không dấu vết?