CHƯƠNG 585: KHÔNG CÓ LỖ HỔNG Ngô Tĩnh thấy mình đang ở trong một thế giới kỳ diệu. Toàn bộ thế giới một màu trắng tinh khiết, giống như đang ở trên thiên đường. Cô ấy lơ lửng trên thiên đường, được bao quanh bởi ánh nắng ấm áp. Cảm giác khó tả đó khiến Ngô Tĩnh muốn mê mẩn. Không muốn ... thức dậy? Chớp mắt vài cái, Ngô Tĩnh ngạc nhiên nhìn viên cảnh sát trẻ đẹp trai và mỉm cười. Đối với “Bà cô già” chưa chồng, nụ cười tỏa nắng trên gương mặt kia rất lành. Tiêu Ngự hiểu ánh mắt của Ngô
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.