CHƯƠNG 97: PHẦN MỀM CỦA MÃ HÁCH HIÊN Nhìn thấy khuôn mặt của Tiêu Ngự cứng đờ ngạc nhiên. Khuôn mặt của Thẩm Kỳ soát một cái trắng bệch, kêu lên, “Thật sự chết rồi sao?” “Ừ.” Tiêu Ngự gật đầu, ánh mắt thay đổi. “Anh ta làm sao dám, anh ta làm sao dám!” Cả người Thẩm Kỳ run rẩy, mắt dần dần đỏ lên. Hử? Tiêu Nghĩ nghĩ đến một vấn đề. Rõ ràng quan hệ người yêu, sáu năm tình cảm. Sau khi Mã Hách Hiên vào trại giam, từ đầu đến cuối Thẩm Kì chưa từng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.