CHƯƠNG 88: CHUYÊN GIA TÂM LÝ Một ngày sau. Tân Thành, bệnh viện. “Ta muốn ăn đồ ăn chị tự tay đút...... Không, dùng miệng cơ!” Nằm trên giường bệnh, Tiêu Ngự đáng thương, nhìn Mộc Thanh Vũ bên giường. Ánh nắng, xuyên qua cửa sổ phòng bệnh chiếu rọi vào. Khiến cho khuôn mặt thanh tú đẹp đẽ tỏa ra dịu dàng, đôi mắt đẹp và sáng, như Hàm Tinh Tử. Tiêu Ngự hiếm khi được nhìn thấy đôi mắt có vài phần vị 2D này. Không sai, nhan sắc của chị và đời này của tôi là duyên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.