CHƯƠNG 140: SO GÌ VỚI NGƯỜI GIAN LẬN Sáu giờ sáng. Thân thể như được cài đồng hồ báo thức, Tiêu Ngự mở mắt. Quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, khóe miệng cong lên. Chị vẫn chưa ngủ dậy đi? Mỗi sớm mai khi mặt trời mọc, chậm rãi thức dậy, dù không dậy cùng giờ với nhau Nhưng mong trái tim hai người sẽ gắn kết mãi mãi. Chào buổi sáng chị cùng giường... Thức dậy, Tiếu Ngự dùng tốc độ nhanh nhất để rửa mặt, thay quần áo. Đi ra khỏi phòng lúc sáu giờ ba mươi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.