CHƯƠNG 854: LÒNG NGƯỜI CÓ CÂN Tân Thành, Nhà tang lễ. Tiêu Ngự bình tĩnh nhìn một cái xác. Là người của hai thế giới. Đó là lần thứ hai anh nhìn thấy một người chết với nụ cười trên môi. Cái kiểu cười đó rất lạ, có mong chờ, có bồi hồi, có cả khao khát khôn tả. Bạn không thể nhìn thấy nỗi sợ hãi cái chết trong khuôn mặt này. Thay vào đó là một niềm hạnh phúc khó tả. Tiêu Ngự ánh mắt dời khỏi khuôn mặt đó và đáp xuống ngực của xác chết. Có một bức tranh ở đó, một bức
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.