CHƯƠNG 52 : ĐÂY LÀ LÚC TÌM RA!
Tiêu Ngự chuẩn bị gọi cứu trợ.
Dùng một người kiểm tra cả nhà hỏa táng, không thực tế.
Thêm nữa vụ án quá lớn, ngươi muốn ăn một mình cũng không được.
Chưa đầy nửa tiếng, 5 chiếc xe cảnh sát đến.
Triệu Trường Sơn trực tiếp dẫn quân, hai mươi cảnh sát hình sự.
Trận chiến này có chút lớn, đem nhà hỏa táng từ trên xuống dưới đều bị dọa.
“Trước khi tôi đến đây đã nhận được 5 cuộc điện thoại, đầu sau chức to hơn đầu trước, tôi sợ quá trực tiếp tắt máy”.
Triệu Trường Sơn biểu tình nghiêm túc, nói với Tiêu Ngự “Chúng ta đã gây ra họa lớn”.
Đầu là cái gì? Thân thể sao?
Không, là chức vụ.
Có thể làm Triệu Trường Sơn nói “Đầu to”, thấp nhất cũng bắt đầu từ cấp cục.
To hơn cả cấp cục, một cái to hơn một cái?
Tiêu Ngự là người bình thường, cũng không nhịn được co giật miệng.
Cái tát chỉ cách chúng ta có 6 cm, nhưng chúng ta có thể ở 0.01 giây lật nồi (tránh được).
Vì vậy,đừng sợ!
“Rất bình thường”
Tiêu Ngự bĩu môi “Mặc dù là nhà hỏa táng nhưng cũng là doanh nghiệp nhà nước’.
Kinh nghiệm Bằng kiến thức bàn phím của anh và bằng những đúc kết từ các tác phẩm văn học lề đường.
Nào chỉ là gây họa, đây là lấy cả chức vụ nghề nghiệp cả đời của mình ra trêu đùa.
“Xem cậu thể hiện”
Triệu Trường Sơn không nói nhiều, vỗ vỗ vào vai Tiêu Ngự.
Người có tính cách mãng phu có ưu điểm gì? Đó là chỉ cần máu lên não.
Áp lực gì? Phản kháng gì? Đều đi chết cho ta.
Chỉ cần nhận được án, có thể ngăn chặn hết miệng của mọi người, lại có thể lập công.
Nếu không tra được ra cái gì?
Hậu quả thế nào… không dám nghĩ.
“Được”
Tiêu Ngự gật đầu.
Sếp đã cởi áo đánh đấm, cứ để đàn em xông lên.
Hơn 20 cảnh sát hình sự đã khám xét kỹ nhà hỏa táng.
Đến chiều vẫn không tìm thấy gì.
Tất cả mọi người đều vẻ mặt sững sờ nhìn Tiêu Ngự, vẻ mặt phức tạp.
Em trai,ngươi đang đùa sao?
Vốn dĩ Triệu Trường Sơn cũng rất nóng lòng.
Mãng phu, tính cách ngay thẳng, không có nghĩa là bất cẩn.
Bất cẩn không thể làm lãnh đạo.
Nhìn thấy vẻ mặt Tiêu Ngự bình tĩnh, trái tim Triệu Trường Sơn được thả lỏng.
Tiểu tổ tổng có cách?
Đoán không sai, Tiêu Ngự có biện pháp.
Nhưng hắn chỉ là không quá muốn dùng biện pháp này.
“Có thể xin một chú chó cảnh sát đến?” Tiêu Ngự hỏi.
“Qúa gấp, phải 3-5 ngày” Triệu Trường Sơn lắc đầu.
Nhiều địa phương có huấn luyện chó cảnh sát,
Nhưng thành phố Giáp không có, phải điều động từ thành phố khác.
3-5 ngày?
Món ăn cũng đã lạnh rồi.
“Tìm mấy cây xương lợn đi” Tiêu Ngự mở miệng.
Mọi người ???
Mặc dù mọi người câu hỏi nghi vấn đầy đầu, nhưng vẫn có hình sự dời đi, một lúc sau cầm về 2 cây xương lợn.
Mở ra mũi của bướm chúa.
Giả vờ cầm cây xương một lúc, sau đó vứt đi.
Tiêu Ngự không ngốc, anh mới không để lộ kỹ năng của hệ thống ra ánh sáng.
Nhưng nếu cả đội hình sự đều không tìm được, chỉ có thể tự mình ra tay.
Tại sao lại là xương lợn?
Tiêu Ngự nghi ngờ nhà hỏa táng dùng xương heo thay thế thi thể người.
Địa điểm đối phương che giấu chắc chắn có xương lợn.
Đội hình sự chuẩn bị kiểm tra lần nữa, kiểm tra lần thứ hai.
Triệu Trường Sơn thần sắc quái dị đi theo bên cạnh Tiêu Ngự.
Đều là lão hình sự.
Tiêu Ngự vừa rồi muốn lấy xương lợn, chắc chắn là có mục đích.
Chỉ là anh ta nghĩ chưa ra.
Rất nhanh, anh ta đã biết Tiêu Ngự muốn làm gì.
Đầu tiên, hai người đến chỗ bãi đỗ xe đang đậu xe chở thi thể.
Đúng lúc này có hai chiếc xe đang đỗ ở bãi đỗ xe, trên xe có bày một bộ quan tài sắt.
Trèo lên xe, đeo găng tay vào, Tiêu Ngự mở ra chiếc quan tài đầu tiên, bên trong trống rỗng.
Mũi của bướm chúa nói với hắn.
Chiếc quan tài này cách đây không lâu đựng đầy xương lợn.
Điều đó chứng tỏ suy luận của Tiêu Ngự không sai.
Mở quan tài sắt ở xe còn lại, hai mắt Tiêu Ngự sáng lên.
Anh nhìn thấy…một miếng thịt vụn!
Thấy Tiêu Ngự sững người, Triệu Trường Sơn cũng tiến tới xem.
Di!
Anh ta sững người, cục thịt này to bằng móng tay, không phải thịt người.
Là một hình sự lão làng, Triệu Trường Sơn vẫn là có mắt nhìn.
Vả lại, thi thể chở đến nhà hỏa táng thì không thể… tươi được.
Miếng thịt này quá tươi.
Trong nháy mắt anh ta cao hứng, anh ta nghĩ ra Tiêu Ngự muốn tìm xương lơn.’
Chả nhẽ là…
“Dùng xương lợn thay thi thể”.
Tiêu Ngự nhìn vào mẩu thịt “sau đó đốt xương heo thành tro cốt giao cho người nhà, manh mối này được thành lập.”
Giải quyết một vụ án đòi hỏi phải có manh mối và nhiều bằng chứng hơn.
Nếu không không có tranh ngươi nói về cọng lông của quả trứng à?
Triệu Trường Sơn thở ra hơi dài.
Lại có áp lực gì anh ta cũng không sợ nữa rồi.
Đến lúc đó anh ta có thể nói :Đến, giải thích đi, tại sao quan tài chở thi thể lại có thịt lợn?
Đừng có nói có nói với tôi, ngươi dùng quan tài đựng thi thể đựng thịt lợn chở về nhà.
Lời này nói ra tự bản thân ngươi có tin không?
Triệu Trường Sơn lập tức gọi đến hai cảnh sát hình sự.
Bảo vệ bằng chứng hiện trường, gọi pháp y đến.
“Trước tiên bắt giữ hết người của nhà hỏa táng, nhưng mà, vẫn chưa xong.”
Nhăn mũi một cái, Tiêu Ngự đứng lên mắt lạnh như băng nhìn về một hướng khác “địa điểm giữ đồ,đã đến lúc tìm ra rồi”