CHƯƠNG 61 : THẬT LÀ ĐÁNG SỢ
Bảy giờ sau, trên một đường cao tốc.
Máy bay trực thăng đã được tiếp dầu hai lần, giống như một con chim ưng trong bóng đêm, từ từ hạ xuống với những tiếng gầm rú và bay ở độ cao thấp.
“Từ khi phát hiện chiếc xe tẩu thoát của nghi phạm, việc theo dõi định vị đã bắt đầu”.
“Các nhân viên cảnh sát đã theo dõi chiếc xe của nghi phạm trong tối đa 6 giờ”.
“Không có thực hiện hành động nào để tránh gây hại cho con tin”.
“Tài xế là nữ…lái xe trong trạng thái mệt mỏi. Qua trinh sát, không phát hiện người nào khác trên xe ngoại trừ tài xế.”
“Tuy nhiên cảnh sát dùng máy ảnh hồng nhiệt, phát hiện cốp xe có nghi vấn, phát hiện phản ứng nhiệt…”
Trong trực thăng,Tiêu Ngự nghe những lời Vương Đông bên cạnh nói, trong lòng thở dài.
Máy ảnh Nhiệt, công nghệ cao.
Trước đây mọi người chỉ có thể thấy nó trên phim thôi.
Đồ vật này bắt nguồn từ quân đội.
Thời đại công nghệ, trang thiết bị của cảnh sát cũng thu hút hơn.
Còn rất nhiều thiết bị hỗ trợ như vậy…
Có thể xác định, giống như Tiêu Ngự đã suy luận.
Nghi phạm được cho là đang trốn trong cốp xe ô tô.
Làm thế nào để người bắt cóc không bị thương là bài toán khó.
Mình nên làm gì đây?... bộ não Tiêu Ngự bắt đầu hoạt động, phân tích các tình huống.
Đột nhiên, ánh mắt anh rơi vào một cái xe thương mại màu đen trên đường cao tốc.
Xe thương mại thường là MPV, hầu hết có 7 hoặc 8 chỗ ngồi.
Nó khiến Tiêu Ngự cảm thấy kỳ lạ.
Chiếc xe liên tục phóng nhanh vượt ẩu và áp sát dần xe của nghi phạm.
“Xe quân đội”
Vương Đông giải thích.
Tiêu Ngự:??
Cái quái gì vậy, có thể điều động quân đội theo ý muốn?
Vụ án địa phương, cao nhất có thể điều động cảnh sát vũ trang hoặc cảnh sát đặc nhiệm đã là không tồi rồi.
Ngươi nghĩ rằng đang đóng phim sao?
“Vụ án quá lớn,cấp trên rất tức giận”.
Vương Động cười nhạt.
“Các lực lượng đặc biệt”.
Tiêu Ngự :…
Trong kiếp trước hắn anh đã xử lý rất nhiều vụ án lớn.
Anh đã từng gặp một vụ án lớn hơn trường hợp này.
Dù vậy anh chưa từng tiếp xúc với bộ dội đặc chủng.
Bởi vì mức độ sức mạnh quân sự đó, thế giới của nhừng người bình thường là ngoài tầm với.
Như những bộ phim điện ảnh, thi thoảng lại xuất hiện bộ đội đặc chủng chiến đấu với vài tên tội phạm, chuyện này thật vô lý.
Không phải buồn cười sao khi quốc gia sử dụng rất nhiều tiền bạc và thời gian để bồi dưỡng ra các lực nhiệm đặc nhiệm để đi làm những chuyện này sao?
Chuyện này không phải là dung súng pháo giết muỗi, mà là dùng đầu đạn hạt nhân giết muỗi.
Nghĩ cũng biết, cấp trên tức giận đến mức độ nào.
Nghĩ một lúc, Tiêu Ngự thấy bình thường.
Hơn 1 ngàn bộ thi thể, thậm chí mấy ngàn bộ bị buôn lâu.
Bất luận là ai khi biết chuyện này đều không chịu được.
Những đòn trừng phạt và chế tài nghiêm khắc nhất sẽ đuộc đưa ra.
“Nó vô dụng”.
Tiêu Ngự lắc lắc đầu “Trừ khi không quan tâm đến an toàn của con tin.
Đúng vậy…Vương Đông nở nụ cười chua xót, làm sao anh lại không biết đạo lý này.
Quy tắc sở dĩ là quy tắc, là bởi vì tất cả mọi người đều phải tuân theo nó.
Bất cứ kẻ nào dám phá hỏng quy tắc, sẽ hứng chịu cơn thịnh nộ của Thiên Lôi.
Ở một đất nước mà thân thể con người còn cao hơn cả trời.
Không có ai dám coi thường mạng sống của người vô tội.
Càng không dám tự tiện hành động.
“Có lẽ còn có một cách”.
Tiêu Ngự mắt lạnh như băng, nhìn chiếc xe nghi phạm đang di chuyển trên đường cao tốc “Người có thể trong thời gian ngắn không ăn không uống, nhưng không thể nhịn đi vệ sinh được”.
“Tại sao không thể?”
Vương Đông chau mày “Loại người này có chuyện gì không làm ra được?”
“Không giống nhau”
Tiêu Ngự lắc đầu “Có một vài người cho rằng bản thân rất thông minh, người thông minh đều thích tính kế. Loại người này không thể chịu được nếu bản thân bị bẩn. Có thể tính kế để dẫn cảnh sát đến căn biệt thự kia, bản thân quay người chạy thoát, chứng minh sự thông minh của gã không thấp, Owen là người như thế. Tôi đoán, xe của nghi phạm chạy một đoạn nữa sẽ đi vào trạm dừng nghỉ. Nếu gã thực sự có thể nhịn, không đi vệ sinh, thì chúng ta sẽ thực sự phiền phức, người thông minh không sợ,chỉ sợ gặp côn đồ”.
Trí thông minh thấp có thể chơi trò buôn lậu suốt 6 năm không bị phát hiện sao?
Tiêu Ngự am hiểu nhất là phân tích tâm lý tội phạm.
Thực sự nghĩ rằng hệ thống là thứ anh dựa vào lớn nhất?
Không, là bộ não, mô phỏng tâm lý tội phạm.
Đây mới là năng lực lớn nhất của Tiêu Ngự.
Dựa vào đặc điểm của những tên tội phạm đã tiếp xúc trong quá khứ, Tiêu Ngự rút ra kết luận một điểm.
Tội phạm càng thông minh, cho dù có chết,cũng phải chết đàng hoàng.
Chúng không thể làm ra được những việc như đóng bỉm.
Tội phạm thông minh, mới là dễ đối phó nhất.
Ngược lại những tên tội phạm đáng sợ nhất chưa chắc đã thông minh.
Là loại côn đồ, dùng bất cứ thủ đoạn nào để phạm tội.
Nửa giờ sau!
Xe của nghi phạm đi vào trạm dừng nghỉ đường cao tốc.
Vương Đông biến săc, nhìn chằm chằm Tiêu Ngự, thân thể phát lạnh từng minimet một.
Giống như trong mùa đông khắc nghiệt thiếu quần áo mặc, rung mình một cái.
Còn có chuyện gì ngươi suy luận không ra sao?
Ví dụ một ngày nào đó, chàng thanh niên trẻ này thành kẻ địch của mình.
Hoặc đứng ở vị trí quốc gia đối lập….
Trán của Vương Đông đầy mồ hôi, không dám nghĩ tiếp.
Quá đáng sợ rồi!