CHƯƠNG 907: DUYÊN PHẬN Ký ức của hai năm trước hiện lên trong tâm trí Tiêu Ngự. Ma Đô, mê cung lập phương, cô bé ...... Trái tim Tiêu Ngự như có cảm giác định mệnh. Anh sững người nhìn cô bé đã lớn hơn chút. Một suy đoán ngớ ngẩn và táo bạo xuất hiện trong lòng Tiêu Ngự. Suy đoán này đến chính anh cũng không tin được, Không phải chứ, cô bé đã theo lời hẹn ước đến tìm con trai anh rồi? "Bà định làm gì?" Một âm thanh du dương vang lên. Một đôi tay trắng ngọc dịu dàng kéo Tiểu đậu đinh ra
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.