CHƯƠNG 107 : ĐI, CHÚNG TA BỎ TRỐN Ánh nắng ngoài trời thật ấm áp và bình yên. Ánh nắng nhẹ nhàng len lỏi qua ô cửa sổ, rơi xuống đôi vợ chồng son đang nằm trên giường. Trong phòng thật ấm áp, Tiêu Ngự nhìn ra ngoài cửa sổ, mặt trời đã lên cao rồi. Mộc Thanh Vũ đã sớm tỉnh nhưng nàng không muốn động đậy. Tiêu Ngự cúi đầu hôn lên khóe môi nhỏ xinh của nàng. Nếu không dời giường họ sẽ chết đói. Chị gái vươn cánh tay ngọc ngà ra quàng vào cổ em...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.