CHƯƠNG 337: AI CHO CÔ CAN ĐẢM? "Biến thái? Hahahaha..." Vu An An cười to, thật yêu nghiệt và kiêu ngạo. Thu tay lại, Tiêu Ngự lạnh lùng nhìn người phụ nữ đang cười trước mặt, "Nếu có thể cười thì nên cười nhiều hơn." "Hừ!" Vu An An cất tiếng cười, "Mày có thể làm gì với tao bây giờ?" Tiêu Ngự cau mày. Đối phương dựa vào gì? Chỉ cần một viên đạn không còn nữa, cô thật sự cho rằng một con dao có thể uy hiếp cảnh sát? Tại sao cô ta vẫn còn điên như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.