CHƯƠNG 207 : TÔI MUỐN CÓ EM BÉ RỒI! Mẹ của tôi ơi, cảm giác như muốn đột tử. Trạng thái bây giờ của Tiêu Ngự liền giống như thức xuyên đêm xong lại bị bắt chạy 1000m, trái tim anh đang ở bờ vực quá tải. Đỡ lấy thắt lưng, nhe răng trợn mắt đi đến phòng bếp. Chị đói bụng,anh cũng đói bụng. Sau đó, buổi chiều còn phải đến chỗ cha mẹ anh, mẹ vợ cũng ở đó. Bữa sáng nhanh gọn. Hai cốc sữa bò, mỗi người hai cái trứng ốp la, chân giò hun khói,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.