Doãn Đình Nghiêm xé rách chiếc đầm của Khuất Vân Di rồi há miệng ngậm lấy đầu ti của cô cắn mút .
Khuất Vân Di ngã đầu ra sau cánh cửa rên rỉ , tay thì xoa tóc của anh rối xù .
"Um ..."
Doãn Đình Nghiêm cắn mút đến hai đầu ti của Khuất Vân Di sưng phù lên. Khắp ngực của cô bây giờ toàn là dấu đỏ của anh để lại .
Doãn Đình Nghiêm Đế Khuất Vân Di lại giường nằm xuống rồi cởi sạch quần áo của cả hai . Anh không thể chờ thêm nữa mà đâm mạnh cậu nhỏ vào bên trong chặt kít của cô . Cả hai sung sướng rên lên.
"Áaa ...ưm"
Doãn Đình Nghiệm di chuyển ra vào mạnh mẽ bên trong của Khuất Vân Di . Cô lên tục la hét lên thỏa mãn.
Qua hơn 40 phút thì Doãn Đình Nghiêm chạy nước rút . Anh định rút ra thì Khuất Vân Di đã hóp bụng , hai chân cầu chặt anh lại không cho rút ra .
"Di ...em..."
Khuất Vân Di cảm nhận được dòng nước ấm chảy vào bên trong mà bật cười buông Doãn Đình Nghiêm ra . Một kia cô muốn thì không có gì là không thể .
Doãn Đình Nghiêm nhăng mặt ngã ra giường thở dốc.
Khuất Vân Di xoay người lại gác chân lên thành giường để tránh t*nh d*ch chảy ra ngoài .
" Em muốn đau đớn nằm trên giường sinh một lần nữa sao ?"
" Em muốn có con"
Doãn Đình Nghiêm thở dài nhìn Khuất Vân Di . Anh cũng không muốn làm nữa nhưng cậu nhỏ của anh cứ không nghe lời mà muốn cô hết lần này đến lần khác .
Sáng hôm sau Doãn Đình Nghiêm mặt đen xì còn Khuất Vân Di thì lại rất vui vé.
"Tiểu Yên , con thích có em không ?"
Khuất Vân Di cười vui vẻ nhìn tiểu Yên đang được Doãn Đình Nghiêm đút cháo .
" Có em gái hả mẹ ?"
Nụ cười trên môi của Khuất Vân Di tắt hẳn . Em gái thì thôi cô khỏi sinh nữa . Cô đâu thể sinh thêm một tình địch nữa .
" Không , là em trai"
Doãn Đình Nghiêm nhếch môi cười . Nếu anh có thêm một cô công chúa nữa chắc sẽ rất vui . Nhưng anh lại không nỡ nhìn Khuất Vân Di đau đớn trên giường sinh.
Sau khi cho tiểu Yên ăn sáng xong thì Doãn Đình Nghiêm xuống gara lấy xe tự lái ra ngoài . Khuất Vân Di khi nãy có hỏi anh đi đâu nhưng anh lại làm ngơi không trả lời .
Khuất Vân Di vui vẻ hôn mấy cái vào mặt của tiểu Yên . Hôm qua là ngày không an toàn của cô , rất có thể cô đã mang thai .
Khuất Vân Di sướng điên người khi nghĩ đến mình sẽ sinh con trai . Như vậy gia đình sẽ có đủ nếp đủ tẻ . Sau này cũng có người bảo vệ tiểu Yên khi cô và anh đã già yếu đi.
Doãn Đình Nghiêm đi về liền kéo Khuất Vân Di lên phòng . Gương mặt của anh cứ nhăng nhó , khó chịu .
" Uống đi "
Doãn Đình Nghiệm đưa viên thuốc tránh thai cho cô .
"Không uống"
Khuất Vân Di lườm anh rồi đi lại giường ngồi xuống.
" Nhanh lên , anh không đủ kiên nhẫn đâu đấy"
Khuất Vân Di cầm viên thuốc từ tay của Doãn Đình Nghiêm rồi quăng thẳng ra ngoài . Cô xem anh lấy gì để ép cô uống nữa .
"Di..."
" Anh không muốn sinh vậy thì đừng đụng vào người của em . Nếu không thì sẽ như vậy , em không uống loại thuốc đó đâu"
Khuất Vân Di nhướn mày rồi đi xuống lầu chơi với tiểu Yên . Lúc nãy cô còn thấy anh mua mấy hộp bao cao su . Để cô xem bao cao su đó có phát huy được tác dụng hay không ?
Hai tháng sau .
Khuất Vân Di mặt mày phấn khởi từ phòng khám khoa sản đi ra . Hôm nay cô ngửi mùi thức ăn liền nôn dữ dội và còn trễ tháng nên cô đã lén Doãn Đình Nghiệm đi khám. Kết quả là cô đã mang thai được 5 tuần tuổi.
Khuất Vân Di bảo tài xế lái đến Doãn thị để thông báo tin vui với Doãn Đình Nghiêm. Nếu anh biết cô mang thai chắc hẳn rất bất ngờ.
Khuất Vân Di đến Doãn thị liền đi thẳng lên phòng của Doãn Đình Nghiêm. Cô mở cửa ra thì thấy anh đang nghiêm túc làm việc .
" Chồng"
Khuất Vân Di đi lại ngồi lên đùi anh , túi xách thì để lên bàn làm việc .
" Sao lại đến đây ? Tiểu Yên đâu ?"
"Tiểu Yên ở nhà "
Doãn Đình Nghiêm mỉm cười hôn nhẹ lên môi của Khuất Vân Di .
" Chồng , em báo cho anh một tin vui . Anh phải bình tĩnh đó "
" Hửm ? Là chuyện gì ?"
Khuất Vân Di lấy giấy khám thai lúc nãy đưa cho Doãn Đình Nghiêm. Anh nhíu mày cầm lấy xem là thứ gì .
Doãn Đình Nghiêm mở to mắt nhìn vào bản xét nghiệm. Anh có đọc nhầm không vậy ?.
" Chồng , có phải anh bất ngờ lắm không ?"
Khuất Vân Di bật cười thành tiếng ngã vào lòng ngực của Doãn Đình Nghiêm.
"Em lại giở trò gì vậy Vân Di ? Em đừng hù anh , anh không phải con nít"
Doãn Đình Nghiêm giọng hơi khó chịu . Anh nữa tin nữa không . Nhưng nếu Khuất Vân Di có thai thật thì anh lại phải vượn mắt nhìn cô đau đớn mà không giúp gì được sao .
(D2
Khuất Vân Di tủi thân . Cô cứ nghĩ anh sẽ rất vui . Nhưng không ngờ anh lại khó chịu với cô .
Khuất Vân Di đứng dậy cầm túi xách bỏ đi . Anh không cần nhưng cô cần . Doãn Đình Nghiêm thấy cô bỏ đi mà đứng dậy kéo tay cô lại .
" Em bỏ đi đâu ?"
"Đi phá bỏ nó"
Khuất Vân Di nước mắt rơi xuống .
"Tại sao lại có thai ?"
" Sao anh không hỏi anh ? Em một mình mang thai được à "
Khuất Vân Di vung tay Doãn Đình Nghiêm ra .
"Em đã làm gì với bao của anh ?"
" Không có làm gì hết"
Khuất Vân Di xoay mặt sang hướng khác . Cô chỉ có