Anh không cam tâm chịu đau, bày ra bộ dạng ấm ức trách móc: “Bố mẹ không xem anh ra gì, ngay cả em cũng ức hiếp anh.”
“Vậy anh xem lại cách ăn ở của mình đi!” Hà Mật Khuê bình thản đáp, còn cố tình cờ đầu gối đá vào chân anh đang đè phía trên.
Nét mặt của Kiều Dương thoáng lên tia ranh ma, bất ngờ rụt tay luồng vào dưới áo của Hà Mật Khuê.
Một tay của Hà Mật Khuê bị Kiều Dương nắm lại, khi bị anh giở trò phải vội buông tay đang nhéo tai anh ra để chặn bàn tay không chút tử tế kia.
Chỉ là Hà Mật Khuê không đoán được động tác của Kiều Dương nhanh gọn đến mức nào. Ngay khi cô vừa đưa tay đến định ngăn lại, anh lập tức nắm tay cô đè xuống đệm.
Kiều Dương dễ dàng cầm giữ hai cổ tay của Hà Mật Khuê bằng một tay, bàn tay còn lại trượt trên da thịt dưới áo cô, nụ hôn nóng bỏng kiêu ngạo rơi xuống môi hé mở chưa kịp kháng cự.
Dù thân thể mệt mỏi nhưng cả đêm Hà Mật Khuê luôn bị trằn trọc, cứ mỗi khi chìm vào giấc sâu không lâu thì cơn ác mộng lại hiện lên. Cô mơ thấy sự nghiệp của mình bị sụp đổ vì.
những lời tấn công tiêu cực trên mạng, mà kẻ tội đồ gây ra mọi chuyện lại là Kiều Dương.
Năm giờ sáng, Hà Mật Khuê lấy hết can đảm ngồi trước bàn làm việc mở máy tính, truy cập mạng xã hội kiểm tra bình luận mọi người để lại từ tối qua.
Thông thường, bài viết của Hà Mật Khuê đăng tải nhiều nhất cũng chỉ vài trăm “like” và bình luận, nhưng bài viết có Kiều Dương bình luận hôm qua lại tăng vọt lên đến gần hai triệu “like”, số lượng bình luận cũng vượt mức năm trăm nghìn.
Hà Mật Khuê sốc đến ôm đầu, lợi thì chưa dám nhận những dự đoán thiệt hại cũng không ít. Cô chần chừ một hồi, lấy hết dũng khí nhấn vào phần bình luận để xem, lời tích cực hay tiêu cực đều cũng đã đến lúc thẳng thắn để đối mặt.
Biểu tượng mũi tên của chuột chạm vào mục Bình luận dưới phần bài viết, ngón trỏ của Hà Mật Khuê run rẩy nhấp vào chuột trái.
Hàng loạt bình luận hiện lên, hai mắt Hà Mật Khuê mở trừng trừng nhìn thẳng vào màn hình không dám chớp. Từng dòng bình luận ngắn dài, ký tự icon cũng rất đa dạng, đứng đầu top dĩ nhiên không ai khác ngoài tài khoản của Kiều Dương, cuộn dài bên dưới lại kéo mải không hết.
Hà Mật Khuê lướt mắt chầm chậm từ trên xuống dưới, đọc kỹ từng chữ một.
Bình luận 1: [ối mẹ ơi, tôi nghi ngờ chuyện này lâu lắm rồi, tôi có người quen là bạn bác sĩ làm việc tại bệnh viện của Tứ thiếu, nghe nói tên thật và bút danh họa sĩ của vợ chưa cưới anh ấy có cùng là chữ Mật. *icon mặt hốt hoảng x6*]
Bình luận 2:[Trước đó bác sĩ Kiều công khai có Vợ chưa cưới là họa sĩ mạng, nhiều người nói anh ấy yêu người không cùng tầng mây, giờ thì anh ấy hái mây xuống cho các người xem. Thế kỷ 21 rồi còn ngồi so sánh chuyên môn đăng hộ đối nhà người khác. *icon mặt cười nhếch mép x2*]
Bình luận 3: [Thì ra nam chính trong bộ truyện ngắn này là bác sĩ Kiều, có vợ chưa cưới nịnh ngọt thế này hỏi sao anh ấy lúc nào cũng khoe. *icon mặt hôn gió*]
Bình luận 4: [Theo đọc truyện của tác giả An Mật lâu rồi hôm nay mới biết cô ấy là vợ chưa cưới của Tứ thiểu Kiều gia. Có điều nữ chính trong truyện cô ấy còn “cường” hơn cả nam chính, không biết ngoài đời bác sĩ Kiều có gặp trường hợp như trong truyện không nhỉ?
P/s: Nam chính bộ truyện ngắn “Chiến sĩ áo trắng” này tác giả vẽ đẹp thật, chắc phải ngắm chồng chưa cưới nhiều lắm mới vẽ được chi tiết chân thật như thế. *icon mặt cười gian*]
Bình luận 5: [Một người là bác sĩ bận rộn ở bệnh viện, một người là họa sĩ bận chạy deadline lại có thể gặp gỡ và đến với nhau, dây tơ hồng này có lẽ lúc se duyên ông Tơ bà Nguyệt bỏ mặc cho duyên phận quyết định rồi. *icon mặt cười lớn*]
Bình luận 10+: [Ai đó làm ơn cho tôi xem mặt tác giả An Mật được không? Tôi muốn biết cô ấy rốt cuộc là thần thánh phương nào lại có thể chiếm được trái tim Tứ thiếu trong mơ của tôi thểi! *icon nước mắt giàn giụa*]
Hà Mật Khuê lướt mỏi cả tay vẫn không thấy được bình luận tiêu cực nào, chủ yếu đều là những lời ghen tỵ do “fan” của Kiều Dương để lại. Hóa ra, đẳng cấp của Kiều Dương chính là có những người hâm mộ văn minh, thế nên khi anh công khai bình luận bài viết của cô chẳng chút e ngại.
Mải mê đọc bình luận, Hà Mật Khuê không để ý bầu trời ngoài cửa sổ trước mặt đã sáng dần lên. Cho đến gần bảy giờ Kiều Dương thức dậy, nhìn quanh một vòng chỗ bên cạnh thường ngày đã trống không.
Anh ngồi trên giường xoa mái tóc rối, vừa ngẩng đầu đã thấy Hà Mật Khuê ngồi ở bàn làm việc. Anh cong môi cười, từ tốn bước xuống giường, mang thân thể trần trụi đi đến tủ quần ảo lấy quần thun dài mặc vào.
Trước khi vào toilet đánh răng rửa mặt, Kiều Dương đến chỗ Hà Mật Khuê, kéo mặt cô hồn lên má. Lúc buông mặt cô ra, tình cờ nhìn thấy nội dung đang được xem trên màn hình máy tính, anh liền nhếch môi cười: “Thế nào? Qua một đêm có thêm nhiều độc giả, cảm giác vui lắm đúng không?”
Hà Mật Khuê nghiêng đầu nhìn anh, tuy đã kiềm chế những nét mặt vẫn lộ ra vài phần thỏa
mãn, có điều vẫn không quên cảnh cáo trước: “Hiện tại chưa có gì, nhưng vài hôm nữa xảy ra chuyện không tốt thì anh tự giác gom đồ sẵn, còn em sẽ giúp một cước đá anh ra đường”
Kiều Dương cười cười, khẽ bóp má Hà Mật Khuê một cái mới quay người đi về phía toilet.