" Ngủ đi , anh làm em thức giấc sao ?"
" Sao anh về trễ vậy? Tiểu Yên khi nãy cứ đòi anh"
" Anh có hẹn với Hình Chí Viễn đi bar uống rượu . Anh quên mất thời gian"
" Nghiêm , em xin lỗi . Em không nên khó chịu với anh và con"
" Di à , con của chúng ta là con gái . Là con gái thì phải được cưng chiều. Anh biết em lo lắng là sau này con sẽ hư hỏng , chảnh chọe và ỷ lại nhưng em có thể yên tâm. Anh sẽ không để cho con của chúng ta như vậy đâu. Anh cũng xin lỗi vì hôm qua lớn tiếng, khó chịu với em".
A
Khuất Vân Di đôi mắt đỏ au lên . Anh của bây giờ rất tốt , biết quan tâm đến cảm xúc của cô . Nhưng anh của mấy hôm trước cứ lạnh lùng với cô , làm cô rất tủi thân.
"Híc ..."
" Đừng khóc , anh sẽ đau lòng"
Doãn Đình Nghiêm hôn lên trán của Khuất Vân Di rồi ôm cô vào lòng .
Khuất Vân Di ôm chặt eo của Doãn Đình Nghiêm nhắm mắt lại . Đã lâu rồi cả hai chưa ôm nhau ngủ như thế này .
Doãn Đình Nghiêm mỉm cười nhìn qua tiểu Yên đang ôm gấu bông ngủ bên cạnh . Anh là người thiếu thốn tình thương của ba mẹ nên anh không muốn con mình cũng như vậy . Từ lúc lọt lòng đến bây giờ chưa bao giờ xa anh quá một ngày.
Doãn Đình Nghiêm lần đầu làm ba , lần đầu cảm nhận được một gia đình hoàn chỉnh . Nhưng anh đã quá cuồng con gái bảo bối của anh rồi thì phải . Mỗi lần nhìn thấy tiểu Yên miếu máo đòi gì đó là anh chịu không nỗi mà đáp ứng cho tiểu Yên ngay lập tức .
" Di à, em ngủ chưa ?"
" Hửm ?"
Khuất Vân Di ngước lên nhìn anh .
"Anh muốn yêu em"
Anh mỉm cười nhìn cô .
" Có con ngủ ở đây"
Khuất Vân Di đánh nhẹ lên ngực anh.
Doãn Đình Nghiêm không nói gì bế bổng Khuất Vân Di qua phòng trang phục . Nơi đó có chiếc ghế tình yêu của cả hai .
Khuất Vân Di hôm sau thức dậy gần 10 giờ sáng . Doãn Đình Nghiêm hôm qua quá mạnh mẽ làm cô đến gần sáng mới buông tha . Bây giờ khắp người cô toàn là dấu đỏ , chỗ nào cũng ê ẩm đau nhói .
Khuất Vân Di cố gắng đi vào phòng tắm ngâm mình cho đỡ đau . Từ lúc có tiểu Yên cả hai rất ít khi gần gũi , nhưng mỗi lần gần gũi là anh làm cho thỏa mãn mới chịu dừng lại.
Khuất Vân Di đi xuống nhà thì thấy tiểu Yên đang chơi cùng vú nuôi . Cô nhẹ nhàng đi lại .
" Ba đầu rồi tiểu Yên ?"
" Ba đi làm rồi ạ"
" Sáng nay con có ăn nhiều không ?"
"Ăn nhiều ạ"
Khuất Vân Di bị tiểu Yên lên đi lại sofa ngồi , cô bé cũng ngoan ngoãn mà ôm cổ cô .
"Tiểu Yên , tối nay con muốn đi sinh nhật của Thiên Ái không ?"
"Muốn ạ"
"Vậy ông bà ngoại sẽ qua đón con đi nhé"
" Ba không đi sao ạ"
Tiểu Yên xụ mặt xuống . Nếu có ba đi thì sẽ vui hơn.
" Ba bận công việc rồi"
Khuất Vân Di nhếch môi cười . Con gái cô thật biết giành ba mà .
" Mẹ , mẹ gọi cho ba về đi . Con muốn đi với ba à"
Tiểu Yên đôi mắt ngập nước nhìn Khuất Vân Di , miệng thì miếu máo .
Khuất Vân Di ôm tiểu Yên vào lòng . Nhìn con gái của cô thật tội nghiệp .
"Hay là chúng ta đi lên tập đoàn tìm ba được không ? Xem ba có bận gì không ? Nếu không bận thì tối nay chúng ta sẽ cùng nhau đi sinh nhật Thiên Ái"
" Dạ , đi thôi mẹ . Đi lên với ba"
Tiểu Yên nhảy dựng lên vì vui mừng làm cho Khuất Vân Di phì cười .
" Hôn mẹ một cái nào"
* Chụt , chụt *
Tiểu Yên câu cổ hôn liên tục vào mặt của Khuất Vân Di. Sau đó thì hai mẹ con dắt tay nhau lên xe đi đến tập đoàn.
Chiếc xe dừng trước tập đoàn Doãn thị . Khuất Vân Di bước xuống xe bị tiểu Yên lên .
"Phu nhân"
" Đình Nghiêm có bận gì không ?"
Khuất Vân Di đi lại hỏi tiếp tân.
" Dạ , chủ tịch đang họp "
"Ừm"
Khuất Vân Di biết Doãn Đình Nghiêm đang họp nên bế tiểu Yên vào phòng làm việc của anh ngồi đợi .
Tiểu Yên ngồi đợi ba đến chán nãn mà lon ton chạy đến phòng họp tìm anh .
"Tiểu Yên , ba đang họp"
Khuất Vân Di lắc đầu nói lớn . Con gái cô cũng thật là . Sau này lỡ có yêu ai chắc người đó không trốn thoát được .
Khuất Vân Di nghĩ xong như tự vã vào mặt . Ngày xưa cô cũng mất hết liêm sĩ theo đuổi Doãn Đình Nghiêm năm năm , còn dám tự vẫn nữa chứ.
" Mình đỡ hơn tiểu Yên"