Bà Khuất và bà Hác đi lại . Hai bà đang nói chuyện thì thấy Hác Thạc Trân nôn ói.
" Con sao vậy Thạc Trân ? " bà Hác hỏi
" Con buồn nôn"
Hác Thạc Trân những mặt .
Bà Khuất và bà Hác nhìn nhau mỉm cười . Buồn nôn sao? Như vậy chắc là đã có tin vui rồi .
"Tháng này của con đã có chứa Thạc Trần ?"
Hác Thạc Trân nghe mẹ mình hỏi đến vấn đề tế nhị trước mặt mọi người mà đỏ mặt củi xuống.
" Chưa ạ"
Cổ Thiên Lâm nhíu mày . Tháng này có gì ? Sao anh nghe không hiểu gì hết vậy ?.
"Vậy là con đã có thai rồi . Chắc là sẽ kết hôn sớm hơn dự định rồi"
Bà Khuất và bà Hác cùng nhau bật cười .
Cổ Thiên Lâm như bị điểm nguyệt nhìn Hác Thạc Trân. Cô mang thai rồi sao, anh được làm ba rồi.
Vì cả hai đã đính hôn và đăng ký kết hôn với nhau nên hai nhà rất thoải mái . Nên khi anh đi công tác thì cũng hay dẫn Hác Thạc Trân theo . Có nhầm lúc cô còn ở bên Cổ gia cả tháng mà không chịu về Hác gia.
Ông bà Cổ vì không có con gái nên rất yêu thương Hác Thạc Trân, xem cô như con gái của mình.
" Không có đâu"
Hác Thạc Trân ái ngại nhìn mọi người. Không phải Cổ Thiên Lâm có ngừa sao ? Vậy thì sao có thai được .
"Hai tháng nay anh đã cho vào. Chắc chắn em mang thai rồi bảo bối"
Cổ Thiên Lâm hét lên , anh thật sự rất vui . Hác Thạc Trân đã mang thai rồi .
Hơn hai tháng trước vì đi chơi cùng bạn bè và bị bạn bè chế yếu vì không thấy Hác Thạc Trân bụng to, nên anh đã quyết định chơi lớn không cho ra ngoài nữa.
" Anh nói bậy bạ gì trước mặt mọi người vậy? Mắc cở chết đi được"
"Ây xem Thạc Trân thật biết mang thai. Xem Vân Di đi , không biết khi nào mới có tin vui"
Bà Khuất cũng rất mong được bế cháu .
Khuất Vân Di nghe mẹ mình nói vậy mà ngước mặt lên trừng mắt với Doãn Đình Nghiêm. Cô muốn mang thai , cô muốn sinh con.
Doãn Đình Nghiêm vuốt vuốt lưng của Khuất Vân Di . Anh biết cô rất muốn có con , rất muốn được làm mẹ.
Cổ Thiên Lâm bế Hác Thạc Trân đi bệnh viện để khảm mà chẳng cần ăn tiệc gì cả . Bây giờ anh đang rất háo hức để xem mình có thật sự làm ba không ?. Nếu thật sự Hác Thạc Trân mang thai thì anh phải thay đổi ngày kết hôn rồi .
Doãn Đình Nghiệm nhìn Cổ Thiên Lâm như vậy mà lòng cũng muốn thử cảm giác đó . Cảm. giác hay tin Khuất Vân Di mang thai đứa con của anh.
Mọi người trong buổi tiệc ai ai cũng vui mừng chúc mừng cho Cổ gia và Hác gia . Hác gia bây giờ hỷ càng thêm hỷ .
Gần đến giờ làm lễ đính hôn thì không ai thấy Hác Thế Vỹ xuất hiện. Không biết Hác Thế Vỹ đã bỏ đi đầu trong những phút cuối như thế này.
Mọi người đang trong buổi tiệc vui vẻ thì Hác Thế Vỹ có điện thoại . Là vệ sĩ của anh đi qua Mỹ điều tra thông tin của Đàm Nhã Nhi,
Hác Thế Vỹ đi ra ngoài chỗ vắng để nghe điện thoại.
" Nói đi"
(" Thiếu gia , Đàm tiểu thư bị tai nạn giao thông đang rất nguy kịch trong bệnh viện"
Vệ sĩ gấp gáp nói.
Hác Thế Vỹ điện thoại từ trên rơi xuống đất . Hai chân của anh rung rẫy không đứng vững.
" Nhã Nhi"
Hác Thế Vỹ ngồi xuống dựa lưng vào tường . Nếu hôm đó anh giữ Nhã Nhi ở lại thì bây giờ cô đã không xảy ra tai nạn bên Mỹ . Là tại anh không đủ bản lĩnh để rồi Nhã Nhi phải đau khở.
Đàm Nhã Nhi sau khi qua Mỹ được một tuần thì bị tai nạn giao thông. Ông bà Đàm không muốn mọi người lo lắng nên đã giấu đi . Tai nạn đó không biết chỉ là tai nạn bình thường hay là có một người nào đó đứng ở trong tối tác động vào .
Hác Thế Vỹ không còn để tâm đến lễ đính hôn nữa mà bỏ lên xe đi ra sân bay. Anh biết mình làm vậy sẽ làm cho Hác gia mất mặt nhưng anh không thể bỏ Nhã Nhi đang nguy kịch mà tiến hành lễ đính hôn được .
Mọi người trong buổi lễ điều đi tìm Hác Thế Vỹ nhưng không tìm thấy . Anh bây giờ đã bay sang Mỹ tìm Đàm Nhã Nhi.
Đợi gần hơn 3 tiếng nhưng Hác Thế Vỹ vẫn không xuất hiện . Buổi lễ đành phải hoãn lại để chờ anh . Điều đó làm cho Hác gia và Đỗ gia rất mất mặt với mọi người .
Khuất Vân Di và Doãn Đình Nghiệm lên xe đi về. Cô rất vui vì lễ đính hôn được hoãn lạ , chắc chắn Hác Thế Vỹ đã nghĩ thông suốt mà bỏ đi.
Doãn Đình Nghiêm nhíu mày nhìn Khuất Vân Di vui vẻ múa hát. Có ai như cô không? Lúc đi tiệc thì buồn bã , lúc về thì vui vẻ vì buổi tiệc không tiến hành nữa .
"Vui thế sao ?"