Doãn Đình Nghiêm nhìn ông Doãn nói . Doãn Thừa Nhiệm nghe Doãn Đình Nghiêm nói vậy liền vui mừng chạy lại quỳ xuống cầu xin ông Doãn .
"Ba , ba cứu con ....con không muốn ngồi tù nữa ".
Ông Doãn nhìn xuống Doãn Thừa Nhiệm rồi nhìn lên Doãn Đình Nghiêm. Chẳng lẽ ông vươn mắt nhìn hai đứa con trai của mình chém giết lẫn nhau.
" Ba sẽ làm nếu con tha cho Thừa Nhiệm"
Doãn Đình Nghiêm bật cười chua xót . Anh không ngờ mình lại nhận được câu nói này của ông Doãn .
" Được . Vậy ông hãy tự mình giết chết tôi đi. Ông giết tôi rồi tôi tha cho Doãn Thừa Nhiệm . Nếu không thì tôi nhất định sẽ không cho Doãn Thừa Nhiệm một con đường lui"
" Thiếu gia"
Tiết Khương , Tiết Mặc hoảng hốt . Sao Doãn Đình Nghiêm lại nói vậy .
Doãn Đình Nghiêm bật cười chua sót . Anh không ngờ mình lại nhận được câu nói này của ông Doãn .
" Được . Vậy ông hãy tự mình giết chết tôi đi . Ông giết tôi rồi tôi tha cho Doãn Thừa Nhiệm . Nếu không thì tôi nhất định sẽ không cho Doãn Thừa Nhiệm một con đường lui"
"Thiếu gia"
Tiết Khương , Tiết Mặc hoảng hốt . Sao Doãn Đình Nghiêm lại nói vậy .
Doãn Đình Nghiêm giơ tay bảo Tiết Khương và Tiết Mặc đừng nói gì nữa. Nếu quả thật ông Doãn đành lòng xuống tay giết chết anh để đổi lấy tất cả cho Doãn Thừa Nhiệm thì anh cũng cam tâm tình nguyện để chết .
" Đình Nghiêm , hai đứa đều là ruột thịt của ba , làm sao ba có thể vươn mắt nhìn hai đứa xảy ra chuyện"
Ông Doãn nước mắt rơi xuống. Tất cả mọi chuyện đều do ông ngày xưa gây ra . Nếu ông thật lòng , trân trọng tình yêu của bà Tiêu Ngọc Đình và là một người chồng người cha có trách nhiệm thì hôm nay đã không như vậy.
" Ruột thịt sao ? Vậy tại sao hơn 26 năm nay tôi không cảm nhận được tình cảm của người ba . Tại sao khi Doãn Thừa Nhiệm hại tôi sắp mất mạng ông lại chẳng đau lòng"
" Đình Nghiêm , ba cũng rất đau lòng nhưng ba phải làm gì đây khi Thừa Nhiệm cũng là con của ba ."
Ông Doãn không biết phải làm gì Doãn Thừa Nhiệm. Chẳng lẽ ông phải giết chết Doãn Thừa Nhiệm để trả thù Doãn Đình Nghiêm.
1
Doãn Đình Nghiêm cười nhạt . Doãn Thừa Nhiệm là con ruột của ông vậy còn anh là con của ai . Anh chỉ là con của một mình mẹ anh , bà Tiêu Ngọc Đình.
* Đoàng *
Doãn Đình Nghiêm lấy súng bắn vào chân của Doãn Thừa Nhiệm . Anh muốn xem phản ứng của ông Doãn thế nào ?.
"Aaa"
" Thừa Nhiệm"
" Ba , anh ta muốn giết con"
"Tôi đã nói rồi . Nếu ông không giết tôi thì tôi nhất định sẽ không tha cho Doãn Thừa Nhiệm"
* Đoàng*
Doãn Đình Nghiêm bắn thêm một viên đạn nữa vào bên chân còn lại của Doãn Thừa Nhiệm. Anh đang lấy lại những gì mà Doãn Thừa Nhiệm nợ anh.
" Đình Nghiêm, ba xin con. Con đừng bắn nữa . Con muốn bắn thì bắn ba đi . Ba chính là người tạo ra tội lỗi".
"Tôi hỏi ông một câu được không? Ông có thật xem tôi là con của ông không ? Tại sao ông lại đối xử với tôi như vậy ? Nếu như kế hoạch của Doãn Thừa Nhiệm hôm nay thành công thì sao ? Cả tôi và vợ con của tôi đều sẽ chết dưới tay con trai yêu quý của ông . Tại sao ông không một lần nghĩ cho tôi . Hơn 26 năm tôi phải sống trong cô đơn một mình , bây giờ tôi vừa có một gia đình nhỏ hạnh phúc của mình thì chính ông đã tiếp tay Doãn Thừa Nhiệm hãm hại nó . Ông có thấy công bằng với tôi không ?"
Doãn Đình Nghiêm giọt nước mắt rơi xuống nhìn ông Doãn . Anh khao khát được ông Doãn ôm vào lòng , được ông Doãn quan tâm để anh cảm nhận được tình cảm của người ba mà hơn 26 năm qua anh chưa hề cảm nhận được .
Ông Doãn cứng đơ người nhìn Doãn Đình Nghiêm. Ông cứ nghĩ anh đã có ông nội Doãn quan tâm nên ông đã dành sự quan tâm cho Doãn Thừa Nhiệm nhiều hơn . Lúc anh đi du học về nước thì ông nội Doãn đã cắt chức của ông để cho anh lãnh đạo .
Lúc đó Doãn Đình Nghiêm rất ngang tàn , hống hách và không xem ông Doãn ra gì nên ông rất khó chịu và thường xuyên cãi nhau với anh . Những ý kiến ông đưa ra đều bị anh bác bỏ vì điều đó không tốt cho tập đoàn . Vì chuyện đó nên tình cảm ba con dần có khoảng cách.
" Đình Nghiêm à , ba biết mình lúc trước không làm tròn trách nhiệm của người ba . Ba biết mình ích kỷ , nhiều khi còn ganh tị với con vì con được ông nội trọng dụng còn ba thì không ? Ba biết mình không tốt , không xứng đáng để làm ba của con".