Mục lục
Thần Khống Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Địa Hoàng ở phía sau Mạc TRát cùng nhau đem linh thú triệu hồi ra ngoài, đại chiến hết sức căng thẳng.

Cùng lúc đó, Mạc Trát vọt đến một bên, trong tay ngưng tụ thành một cái cự chưởng hướng viên Đế đan kia bắt tới.

Mạc Trát biết những oan hồn này căn bản không có suy nghĩ, bọn họ tồn tại chỉ là một chút ý niệm chấp nhất mà thôi, cho nên hắn cảm thấy bắt được viên Đế đan này tuyệt đối không là vấn đề.

Ai ngờ đang ở thời điểm cái cự chưởng kia muốn đem Đế đan nắm lấy, lại phát hiện Đế đan tự động bay lên.

Không chỉ có như thế, một viên Đế đan khác cũng đồng dạng bay lên, hai khỏa Đế đan lại đồng thời hướng về giữa chiến đấu của hai nhóm oan hồn dừng lại.

- Đây... Đây là chuyện gì xảy ra?

Mạc Trát đầu đều có chút không thể hiểu nổi.

Hắn trước đây cũng đạt được mấy viên Đế đan, nhưng mà vẫn là lần đầu tiên phát hiện những Đế đan này lại có thể tự hành bay đi.

A a!

Mấy đạo tiếng kêu thảm thiết để cho Mạc Trát trong nháy mắt phục hồi lại tinh thần, hắn phát hiện hai nhóm oan hồn kia đã hướng người của hắn giết tới.

- Má ơi, đi mau, hai khỏa Đế đan này không cần!

Mạc Trát liền lập tức gọi một tiếng, nhanh chóng rời đi nơi này.

Một chút đồng minh kia của hắn cũng trong cùng một lúc rút lui, bởi vì đối mặt với nhiều oan hồn như vậy, bọn họ căn bản không thể nào nhất nhất thu thập được, đến lúc đó chỉ sợ Đế đan không lấy được, người lại toàn bộ chết sạch.

Sau khi đám người Mạc Trát rời đi, hai nhóm oan hồn kia lại một lần nữa đại chiến ở chung một chỗ, phảng phất bọn họ đều giống như không biết mệt mỏi.

Cũng ngay lúc này, hai khỏa Đế đan kia ở chỗ trung ương nhất của oan hồn lại một lần nữa không gió mà bay lên.

Hưu hưu!

Hai khỏa Đế đan kia giống như gió hướng một cái phương hướng đồng thời bay đi.

Những oan hồn cường đại kia tựa hồ đều là tín niệm chấp nhất thủ hộ hai khỏa Đế đan này, lại giống như nổi điên hướng hai khỏa Đế đan kia đuổi tới.

Cũng là lúc bọn họ đuổi theo tới, một phiến lam sắc hỏa diễm hướng bọn họ oanh tới.

Ô ô!

Lam sắc hỏa diễm ngăn cản cước bộ của chúng nó khiến chúng nó đều kinh hô lên.

Một đạo thân ảnh đem hai khỏa Đế đan nắm trong tay, nhanh chóng hướng phương xa bay vút mà đi.

Những oan hồn kia càng không ngừng phát ra tiếng gào thét ô ô, hiển nhiên Đế đan biến mất đã khiến cho chúng no điên cuồng không thôi.

Sau khi Lăng Tiếu bay ra rất xa, phát hiện oan hồn ở phía sau cũng không có đuổi theo mới thở phào nhẹ nhõm.

- Ha hả, dễ dàng liền tới tay như vậy, thật là không cần tốn nhiều sức!

Lăng Tiếu hài lòng nhìn Đế đan ở trong tay lẩm bẩm nói.

Hắn sở dĩ dễ dàng đem Đế đan kia bắt tới tay như vậy đương nhiên là lợi dụng tinh thần lực của hắn mang tới, bằng không dùng thuộc tính hóa hình đi chụp lấy Đế đan kia khẳng định bị người phát hiện.

Lăng Tiếu không muốn bại lộ thân phận, cũng không muốn cùng những oan hồn kia lãng phí năng lượng, cho nên liền lựa chọn cái phương pháp đơn giản lại có hiệu quả này.

- Đây chính là Đế đan sao? Năng lượng ẩn chứa lại không có tiêu tán, quả nhiên không hổ là tọa hóa chi vật của cường giả Đế giai!

Lăng Tiếu cảm thụ được năng lượng mà Đế đan phát ra lẩm bẩm nói.

Đế đan mặc dù là đồ tốt, nhưng mà đối với người bình thường căn bản là vô dụng, chỉ có rơi vào trong tay cao phẩm Luyện dược sư mới có thể phát huy tác dụng của nó.

Đúng lúc, Lăng Tiếu đã là Lục phẩm Luyện dược sư, chỉ cần lại đi lên một phẩm, có thể lợi dụng những thứ Đế đan này rồi, cho nên hắn cũng định Đế đan do chính mình đạt được thì mình thu lấy, không cầm đi đổi cho những thế lực lớn kia, nếu không ngày sau thời điểm cần tìm Đế đan thì không dễ tìm rồi.

Sau khi Lăng Tiếu quyết định chủ ý, lập tức động thân đi xuống một cái địa phương.

Hắn liên tục hai ngày tìm hai chỗ có oan hồn tương đối nhiều, tuy nhiên lại không phát hiện ra bóng dáng của Đế đan.

Lăng Tiếu không khỏi có chút khổ não, bởi vì Hoàng bảng chi tranh đã trải qua bấy lâu nay, không ít Đế đan đã sớm bị những người khác nhanh chân đến trước rồi.

- Má ơi, đây là cái địa phương chó má gì, tìm hai ngày tới một cọng lông cũng không gặp được, còn để cho người ta sống hay không a!

Lăng Tiếu buồn rầu kêu lên mấy tiếng, cắn răng hướng địa phương có cảm ứng cường liệt nhất bay đi.

Lăng Tiếu đi tới một mảnh loạn thạch chi địa, nơi này đồng dạng là hoang vu không chịu nổi, nhưng mà am phong so với những địa phương khác muốn nồng đậm hơn nhiều lắm, trong một cái vết rách cự đại giống như bị một tuyệt thế cao thủ chém thành truyền ra từng đợt linh hồn lực cường đại.

Rất hiển nhiên ở trong vết rách khổng lồ này tụ tập đại lượng oan hồn.

Bên cạnh cái vết rách khổng lồ này đã sớm có ba nhóm nhân mã nhìn chằm chằm vào trong đó.

Ba tổ nhân mã này không có mười tám thế lực lớn tham dự, nhưng mà thực lực lại đều không kém, mỗi một đội lại đều có gần hai mươi người.

Mà Lăng Tiếu rõ ràng phát hiện có một tổ trong đó có người quen cũ mà hắn biết, dẫn đầu kia chính là Thác Bạt Nguyên, đi theo phía sua hắn chừng hai mươi người, hiển nhiên đúng là trợ thủ mà hắn chiêu dụ tới, mà Cốc Kiều Kiều cùng Cố Minh Châu rõ ràng cũng ở trong đó.

Lăng Tiếu nhìn ba nhóm nhân mã bọn hắn không ít người đều có chút tổn thương, nghĩ đến lúc trước trong quá trình tìm kiếm Đế đan cũng gặp gỡ công kích của oan hồn đi.

Lăng Tiếu mới xuất hiện lập tức đưa tới chú ý của ba tổ nhân mã.

Bất quá nhân gia cũng chỉ là chú ý hắn một chút mà thôi, tiếp theo ánh mắt lại toàn bộ rơi vào phía dưới vết rách kia, tiếp theo ánh mắt đều lộ ra thần sắc tham lam nồng đậm, rất hiển nhiên ở dưới vết rách khổng lồ này nhất định sẽ có không ít Đế đan.

Nhưng mà Lăng Tiếu biết một chút dụ hoặc ở trước mặt này khẳng định kèm theo nguy cơ khổng lồ.

Lăng Tiếu không để ý tới mọi người lặng lẽ đến một phương hướng khác của vết rách khổng lồ, hắn cúi đầu đem mắt nhìn xuống dưới, thần sắc lập tức trở nên cuồng nhiệt lên:

- Thật nhiều Đế đan, khó trách đám người kia đều tụ ở chỗ này, bất quá.... Oan hồn ở phía dưới cũng là có chút đang sợ!

Lăng Tiếu thấy vết rách khổng lồ này cũng không sâu, độ sâu cũng là vài mét, nhìn một cái là có thể thấy ở dưới vết rách khổng có vô số viên Đế đan tùy ý tản mát, sơ lược tính toán ít nhất cũng có chừng một trăm viên rồi.

Bất quá Đế đan tuy nhiều, nhưng mà oan hồn nhiều hơn, từng con oan hồn ở chỗ này du đãng, phảng phất như là liệt binh tuần tra đều không ngừng tới lui.

Những oan hồn này đáng sợ cũng không kém so với những gặp gỡ lúc trước, thậm chí có vài con đã đạt đến cường độ cao cấp Thiên Tôn, có thể thấy được khi bọn họ còn sống cũng là tồn tại một đời đại năng.

- Không đúng, nơi này nhiều oan hồn an phận như thế, cũng không có lao ra, nhất định là có tồn tại cường đại hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK