Mục lục
Thần Khống Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ha ha, Linh Sư giai rõ ràng đạt đến!

Lăng Tiếu ngửa mặt lên trời cuồng tiếu nói.

Hắn đợi ngày này đã lâu rồi, không nghĩ tới lần này nhân họa đắc phúc, một lần hành động đột phá đến trung giai Linh Sư, hơn nữa lực lượng thập phần củng cố, chỉ cần linh lực các thuộc tính khác đạt tới điểm thăng bằng, muốn đột phá đến cao giai Linh Sư cũng hoàn toàn không thành vấn đề.

Hắn rất có lòng tin, chỉ cần hắn chuyên tâm tu luyện, trong vòng một năm nhất định sẽ đạt tới cảnh giới cao giai Linh Sư

Bất luận võ giả nào càng cường đại thì năng lượng cần thiết cũng càng nhiều, mỗi lần đột phá một giai đều cần năng lượng càng nhiều hơn trước, thời gian tích lũy tự nhiên cũng sẽ càng lâu.

Nhưng mà, võ giả như Lăng Tiếu, mới vừa tiến vào trung giai Linh Sư lại có nắm chắc một năm tiến vào cao giai Linh Sư lại cực kỳ hiếm thấy.

Bất quá, cơ duyên sâu đậm như Lăng Tiếu không phải ai cũng đạt được, cho dù có ít người đạt được cơ duyên như Lăng Tiếu cũng không có cách nào biến nguy thành an như Lăng Tiếu, còn chưa đạt được chỗ tốt đã xong đời rồi.

Vậy cũng không phải gọi là cơ duyên nữa, mà gọi là tai nạn!

Diễm Hỏa Cốc, đại bộ phận phần địa vực đều bị dung tương bao bọc, trong vòng ngàn dặm không có một ngọn cỏ.

Hôm nay cách chuyện núi lửa bộc phát đã qua hơn ba tháng.

Lăng Tiếu cùng và Hỏa Kỳ Lân lại lần nữa trở lại chốn cũ.

Trong lòng núi kia đã bớt đi Si Mị Lam Hỏa Châu làm hạch tâm cung cấp năng lượng, hỏa diễm nhiệt độ cao ở đây căn bản không có chút uy hiếp nào với một người một thú cả.

Hỏa Kỳ Lân chở theo Lăng Tiếu lướt nhanh đi, chỉ thấy nơi Si Mị Lam Hỏa Châu sinh tồn trước kia có một đám hỏa huyền tinh cực phẩm, hỏa huyền tinh nơi này thể tích lớn hơn, năng lượng cũng tinh thuần hơn hỏa huyền tinh hắn thấy lúc trước.

- Phát đạt. . . Phát đạt. . .

Lăng Tiếu hai mắt hiện quang không ngừng kêu to nói.

Ở đây có khoảng chừng mấy trăm khỏa cực phẩm hỏa huyền tinh, khiến mắt Lăng Tiếu cũng bốc lên tinh quang.

- Lão đại, ngươi cần phải giữ lại cho ta đấy!

Hỏa Kỳ Lân ở một bên lè lưỡi lộ ra ánh mắt khát vọng nói.

Nó vừa hấp thu hai mươi mấy khỏa hỏa huyền tinh, năng lượng khổng lồ đã khiến nó đột phá đến tứ giai trung giai, những năng lượng kia vẫn còn một bộ phận chưa tiêu hóa xong, cho nên nó hiện giờ thấy nhiều cực phẩm hỏa huyền tinh như vậy những cũng không dám lại tham ăn nữa, chỉ có thể bảo Lăng Tiếu giữ lại cho nó.

- Hắc hắc, đây là đương nhiên.

Lăng Tiếu cười đắc ý cười, Không Gian Giới vung lên thu tất cả hỏa huyền tinh vào.

Hôm nay Lăng Tiếu đã có hai quả Không Gian Giới, một quả là đến từ trong Thâm Uyên Bí Cảnh, một quả là Nam Cung Thường Nhạc bảo hắn mang theo băng hàn đan đến đây nên ban cho hắn.

Hắn chính là dùng Không Gian Giới mà Nam Cung Thường Nhạc ban tặng để dự trữ hỏa huyền tinh.

Nhưng sau khi Lăng Tiếu thu lại toàn bộ hỏa huyền tinh t lại phát hiện có một nham bích lồi ra tựa hồ rất đặc biệt.

Lăng Tiếu lấy ra Liệt Viêm Kiếm, toàn lực oanh kích về phía nham bích kia.

Đinh đương!

Một chiêu qua đi, nhưng nham bích kia rõ ràng lại không chút dấu vết.

- Cái này. . . Đây chẳng lẽ là vạn niên huyền thiết?

Lăng Tiếu không khỏi há to mồm nói.

Vạn niên huyền thiết chính là thứ trải qua vạn năm rèn luyện tích lũy mà thành, so với thiên niên hắc huyền thiết còn trân quý hơn vạn phần, chính là một trong các tài liệu thiết yếu để luyện tạo Linh Khí.

Bình thường huyền khí đều cần có thiên niên hắc huyền thiết, mà Liệt Viêm Kiếm của Lăng Tiếu lại không thể gây chút dấu vết cho nham bích kia, bởi vậy có thể suy đoán ra đây là vạn niên huyền thiết.

Khối vạn niên huyền thiết này thoạt nhìn cao hơn nửa người, tin rằng cũng nặng đến mấy trăm cân.

Lăng Tiếu đương nhiên không có khả năng buông tha cho loại tài liệu này, cho dù hắn không cần thì xuất ra đấu giá, chỉ sợ có thể đấu với giá trên trời, huống chi hắn cũng hi vọng một ngày kia có thể có một kiện Linh Khí để chơi đùa.

Vốn hắn vẫn còn nghi hoặc nơi này sao lại có vạn niên huyền thiết, nhưng nghĩ đến trong hỏa sơn này ngay cả loại dị bảo như Si Mị Lam Hỏa Châu cũng có, có vạn niên huyền thiết cũng không lạ lắm

Lăng Tiếu lợi dụng Liệt Viêm Kiếm đào móc chung quanh vạn niên huyền thiết, hao hết một phen trắc trở mới đào lên được.

- Thật sự là chuyến đi này không tệ ah!

Lăng Tiếu sau khi cất kỹ vạn niên huyền thiết liền không khỏi khẽ thở dài.

- Tốt rồi Tử Tử, chúng ta đi ra ngoài đi.

Lăng Tiếu lại dò xét bụng núi một phen, phát hiện không còn vật gì khác nữa liền nhảy lên trên lưng Hỏa Kỳ Lân kêu to nói.

Hỏa Kỳ Lân nhất phi trùng thiên, rất nhanh đã lao ra bên ngoài.

- Đúng rồi, dùng thực lực của ta hiện giờ cũng có thể luyện chế tứ phẩm đan dược rồi.

Lăng Tiếu thì thào lẩm bẩm.

Tiếp theo, hắn phân phó Hỏa Kỳ Lân trước tiên tìm một rừng núi để ẩn nấp đã.

Hắn hiện giờ đã là trung giai Linh Sư, đã có linh lực cường đại ủng hộ, muốn xem một chút thử bản thân có thể luyện chế tứ phẩm đan dược chưa, đây chính là đại sự để hắn tiến giai Kim Cương Ngũ Biến Quyết.

Một người một thú đi đến một khu rừng rậm, nơi này cũng thuộc về một phần nhỏ của Hoang Tùng Sơn Mạch.

Hỏa Kỳ Lân vừa mới đap s xuống đất, linh thú bốn phía liền bị khí tức cường đại của nó khiến kinh hãi phải trốn loạn bốn phía.

Hỏa Kỳ Lân nhào tới một đầu tam giai trung giai Kim Ti Chu, ba cái hai cái đã cắn chết tươi.

- Lão đại, tên này thưởng cho tiểu kim a.

Hỏa Kỳ Lân nói ra.

Lăng Tiếu sững sờ, tiếp theo cười nói:

- Nhìn không ra ngươi còn biết chiếu cố tiểu kim nha!

- Tên kia quá yếu, nếu không cường đại lên, làm sao xưng đi theo lão đại chứ!

Hỏa Kỳ Lân khinh thường nói.

- Ha ha, nói hay lắm!

Lăng Tiếu không nghĩ tới Hỏa Kỳ Lân lại nhân tính hóa như vậy, cười sang sảng một tiếng, liền phóng Kim Sắc Lang Vương ra.

Kim Sắc Lang Vương liếc thấy Hỏa Kỳ Lân liền lập tức phủ phù trên mặt đất, cung kính hữu lễ giống như thần tử nhìn thấy Hoàng Thượng vậy.

Hỏa Kỳ Lân vốn là thần thú, thêm vào thực lực hiện giờ còn hơn xa Kim Sắc Lang Vương, vậy nên mới khiến Kim Sắc Lang Vương không dám có nửa phần phản kháng.

Hỏa Kỳ Lân trầm minh một tiếng, Kim Sắc Lang Vương mới bò người đứng lên thối lui đến bên người Lăng Tiếu .

- Tiểu kim, đây là Tử Tử tặng cho ngươi đấy, nuốt lấy thú đan của nó nuốt đi.

Lăng Tiếu nói với Kim Sắc Lang Vương.

- Vâng thưa chủ nhân.

Kim Sắc Lang Vương lên tiếng, liền nhao tới đầu Kim Ti Chu đã chết kia.

Vào đêm, Lăng Tiếu tự mình đi săn giết một đầu tam giai đê giai Thanh Vân Sư.

Đây cũng là lần đầu hắn thử thân thủ từ khi bước vào Linh Sư giai.

Đối với lực lượng cường hãn hiện giờ Lăng Tiếu quả thật rất thoả mãn.

Sau khi ăn một ít thịt nướng Lăng Tiếu liền tìm một nơi linh lực sung túc ngồi xuống nghỉ ngơi.

Hắn muốn điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất sau đó sẽ luyện đan.

Vừa ngồi xuống đã là ba ngày, một thân tinh khí của Lăng Tiếu đều đạt tới tối đỉnh phong, cả người lộ ra càng thêm thoát tục.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK