- Tên thần côn ngươi coi như cũng được việc, ngươi ở nơi này chậm rãi đột phá đi, bản thiếu gia không hầu hạ nữa.
Lăng Tiếu nói một tiếng, đi ra hỏi phòng.
Hắn cũng chẳng có hứng thú ở chỗ này chờ Huyền Diệu.
- Ngươi ở nơi này thay hắn hộ pháp đi.
Lăng Tiếu nói với Ma Đế ở cửa ra vào.
- Vâng thiếu gia.
Ma Đế lên tiếng, tiếp theo có chút để tâm hỏi thăm:
- Thiếu gia lúc nào có thể cho ta bổ hồn đan?
- Hiện giờ cho ngươi cũng chỉ lãng phí, chờ ngươi tìm được một cổ thân thể tốt hơn rồi nói sau.
Lăng Tiếu lên tiếng, liền đi ra ngoài.
Nam Cung Liệt sau khi tách ra với bọn người Lăng Tiếu liền đến bên ngoài một trang viện.
Trung niên nhân ở cửa ra vào nhìn thấy Nam Cung Liệt lập tức hành lễ nói:
- Bái kiến đoàn trưởng!
Nam Cung Liệt gật đầu nói:
- Gọi bọn họ chạy tới gặp ta.
- Vâng đoàn trưởng.
Trung niên nhân lên tiếng, liền lui ra.
Nam Cung Liệt sau khi tiến vào đại sảnh, không bao lâu liền có tám đạo nhân ảnh từ bên ngoài nhanh chóng chạy tới.
Tám người này đều đều lớn tuổi, sáu nam hai nữ, mỗi người thực lực phi phàm, cao nhất cũng có tu vị trung giai Địa Hoàng, thấp nhất chính là cao giai Vương cấp.
- Bái kiến đoàn trưởng!
Tám người này là Phó đoàn trưởng và đội trưởng của Liệt Hỏa dong binh đoàn .
Nam Cung Liệt hai tay phụ ở sau lưng, lạnh lùng nhìn tám người nói:
- Lão Tam cùng lão Bát đâu rồi?
Lão giả thực lực cao nhất kia đứng dậy đáp:
- Hai người bọn họ hộ tống một đội thương đoàn đi thú minh bộ lạc, không thể chạy tới.
- Thương đoàn gì có thể thỉnh động đến bọn hắn?
Nam Cung Liệt thản nhiên nói.
- Là người của Vạn Hào Thương Minh.
Lão giả đáp.
- Ân, bọn hắn quả thực có năng lực như thế.
Nam Cung Liệt lên tiếng, lại nói tiếp:
- Chuyện ta bảo các ngươi làm thế nào rồi?
- Đều tản đi ra ngoài rồi, tất cả thế lực lớn đều có người phái qua, Thần Đạo Minh cũng có động tĩnh, định năm ngày sau nhau tiến đến Cổ Thành tìm kiếm Thiên Cổ Thần Công và Thiên Cổ Thần Đỉnh, nghe nói lần này vợ chồng Quỷ Bà Yêu Công, Độc Hạt Hoàng, Cuồng Đạo Nhân bọn hắn cũng tới.
Lão giả kia báo cáo nói.
Nam Cung Liệt phát ra một tia cười lạnh nói:
- Như thế rất tốt, có thể phá vạn năm ma chú của Cổ Thành hay không phải xem chuyến này rồi.
- Đoàn trưởng, vì nhiệm vụ kia đáng giá làm như vậy sao?
Lão giả hỏi.
- Giá trị! Đây là nét bút hỏng cả đời Nam Cung Liệt ta, tuyệt đối không thể để nó thành vết bẩn trong đời ta được, coi như là đào ba thước đất, Thiên Cổ Thần Công nhất định phải tìm được.
Nam Cung Liệt chém đinh chặt sắt nói, tiếp theo hắn lại nói:
- Việc này các ngươi đều không cần tham dự, nếu như ta không thể ra, chức đoàn trưởng sẽ do tiểu ân tiếp nhận.
Lão giả kia sợ hoảng sợ khom người nói:
- Đoàn trưởng, cái này... làm sao có thể?
- Đây là mệnh lệnh!
Nam Cung Liệt khí thế chấn động nói.
Những người còn lại đều cùng kêu lên đáp:
- Vâng đoàn trưởng.
Nam Cung Liệt thoả mãn gật gật đầu nói:
- Yên tâm đi, Nam Cung Liệt ta xuất sinh nhập tử không biết bao nhiêu lần, cho dù là tôn giai đến cũng chưa chắc có thể lấy được mạng ta, ta nhất định có thể còn sống đi ra, sau khi việc này kết thúc, mặc kệ kết quả như thế nào, cũng coi như bỏ được một tâm nguyên, có lẽ Thiên Cổ Thần Công đã sớm bị người khác tiêu hủy rồi cũng nên .
...
Gian phòng của Lăng Tiếu bị Huyền Diệu chiếm lấy, chỉ có thể đi ra ngoài dạo chơi, nói không chừng đúng như lời Huyền Diệu nói, hôm nay sẽ có đại cơ duyên biết được tin tức về Thiên Cổ Thần Công cũng nên.
Thời tiết Nam Hoang dị thường nóng bức.
Đi trên đường phố phồn hoa, từng đợt hỏa nhiệt phả vào mặt.
Lăng Tiếu vận khởi băng hàn chi khí cân đối nhiệt độ cơ thể của mình, khiến bản thân không cảm thấy quá mức nóng bức.
Lăng Tiếu đi vào một quán rượu xa xỉ.
Muốn biết chuyện giang hồ, đến loại tửu lâu này là một lựa chọn không thể tốt hơn.
Bất luận việc lớn việc nhỏ gì, đều có thể từ chỗ này nghe được một hai.
Lăng Tiếu chọn một ít đồ ăn, ngồi giữa nơi rồng rắn lẫn lộn, một bên phẩm rượu vừa lắng nghe tứ phương.
Mới đầu hắn nghe được đều chỉ là một ít lời ong tiếng ve vỉa hè.
Cho đến sau khi một đội võ giả nhìn như dong binh đi vào mới trở nên náo nhiệt.
- Các ngươi nghe thấy chưa, thế lực khắp nơi đã bắt đầu kết hợp lực lượng tiến vào Cổ Thành tìm kiếm di vật Cổ Tộc rồi đấy.
- Không thể nào đâu, Cổ Thành nhiều năm qua không biết có bao nhiêu người có vào không ra, khẳng định toàn bộ đều đã chết bên trong rồi, chỗ đó đã trở thành Tử Thành, ai còn nhàm chán như vậy, muốn vào nhập Cổ Thành chứ!
- Ngươi có điều không biết, gần đây không biết tin tức từ đâu truyền ra nói trong Cổ Thành có di vật Cổ Tộc là Thiên Cổ Thần Công và Thiên Cổ Thần Đỉnh, hai thứ này đều là thần vật, năm đó Cổ Tộc chính là dựa vào chúng để xưng bá Nam Vực.
- Thôi đi..., loại lời này cũng có người tin? Hai kiện thần vật này chỉ sợ đã sớm thất lạc, còn có thể đợi bọn hắn vào lấy sao? Huống hồ coi như là cưỡng giả Địa Hoàng giai đi vào cũng là thập tử vô sinh ah.
...
Lăng Tiếu nghe tin tức như thế liên cực kỳ kinh ngạc, sao bỗng nhiên lại có nhiều người đánh chủ ý vào Cổ Thành thế?
Phải biết rằng Thiên Cổ Thần Công chỉ có nhân tài có Thiên Cổ Chi Thể của Cổ Tộc mới có thể tu luyện, những người khác cho dù có được cũng không dùng được ah!
- Chẳng lẽ bọn hắn hướng về phía Thiên Cổ Thần Đỉnh sao?
Lăng Tiếu nghi hoặc thầm nghĩ.
Lăng Tiếu một bên yên tĩnh uống rượu, một bên lắng nghe những người kia tiếp tục đàm luận, hắn càng nghe càng thêm kinh hãi.
Năm ngày sau tất cả thế lực sẽ tề tụ một đường xuất phát tới Cổ Thành, muốn một lần hành động phá giải Cổ Thành, cho dù không thể tìm được Thiên Cổ Thần Công và Thiên Cổ Thần Đỉnh, cũng phải khiến địa bàn Cổ Thành một lần nữa cởi mở, không thể lãng phsi những tài nguyên kia được.
Lăng Tiếu thầm than thật sự là xảo, rõ ràng đợi đến khi hắn đến thì tất cả thế lực lớn lại bắt đầu muốn vào Cổ Thành, tin tức này đối với hắn cũng không phải chuyện tốt gì ah!
Vạn nhất bị người khác tìm được Thiên Cổ Thần Công trước một bước, vậy thì phiền toái rồi.
Ngay khi Lăng Tiếu muốn rời khỏi tửu quán thì một hồi tiếng gào khóc thảm thiết lại truyền tới.
- Ô hắc ha ha... Ô hắc ha ha...
Theo thanh âm truyền đến, hai đạo nhân ảnh liền vô thanh vô tức xuất hiện trong tửu lâu.
Thần sắc mọi người trong tửu lâu đều biến đổi, phảng phất gặp được người nào đó khiến bọn hắn cảm thấy sợ hãi vậy.
Chỉ thấy hai người đi vào ăn mặc một đen một trắng tóc tai bù xù, thoạt nhìn giống như Hắc Bạch Vô Thường của Địa Ngục trong truyền thuyết vậy, tướng mạo cực kỳ dữ tợn đáng sợ.
Đây là hai lão nhân, mặc áo choàng màu đen là một bà lão, trong tay nàng cầm lấy một cây quyền trượng, trên quyền trượng là một cái đầu lâu màu đen, đồng tử của nó tản ra lục mang yêu dị, lộ ra khí tức tà ác đáng sợ, khiến người không khỏi dựng cả lông tơ.
Danh Sách Chương: