- Đông Phương cô nương còn có gì chỉ giáo?
Lăng Tiếu thật khách khí nhìn Đông Phương Tinh hỏi.
Nhìn mỹ nhân trước mắt, hắn không thể không thừa nhận Đông Phương Tinh xinh đẹp không thua kém nữ nhân nào của hắn, thậm chí còn là người nổi bật trong bọn họ.
Một mỹ nhân như vậy nếu thu vào hậu viện hắn đương nhiên phi thường vui vẻ, nhưng xưa nay hắn không thích ép buộc, đành phải chờ Đông Phương Tinh tự mình lựa chọn.
Nếu nàng nhất định muốn làm tiểu thiếp của hắn, vậy thì hắn cứ thu nàng thôi!
- Ngươi nói muốn ta lựa chọn, hiện tại ta sẽ nói cho ngươi biết, ta lựa chọn đi theo ngươi!
Đôi mắt đẹp của Đông Phương Tinh nhìn chằm chằm Lăng Tiếu, như đinh đóng cột nói.
Thần sắc ba người Thượng Quan gia trầm xuống, mà người của Đông Phương gia cũng không tốt hơn bao nhiêu.
- Tiểu Tinh chớ hồ nháo!
Đông Phương Quân trầm giọng quát.
- Không, Lăng Tiếu từ Hoàng Bảng chi tranh lực áp chư hoàng đạt tới Đệ Nhất Hoàng Tọa, ta chỉ biết nam nhân như vậy mới xứng với ta, nguyên bản ta có tự tin trở thành nữ nhân duy nhất của hắn, nhưng hắn lại tự xây dựng thế lực, lấy một địch vạn, chiến bại Linh Vũ các Vũ Bất Phàm, lực trảm chư địch, diệt sát nhiều cao thủ của Sát Thiên cùng Cổ gia, còn đối chiến Hắc Ma môn, nam tử cái thế như vậy ở trong lòng Đông Phương Tinh này chính là đại anh hùng, đại hào kiệt, mặc dù ta xuất thân danh môn nhưng tự biết trước mắt không khả năng độc chiếm một mình hắn, cho nên…trước tiên ta làm tiểu thiếp của hắn, ngày sau hắn nhất định sẽ biết ta là tốt nhất, chỉ yêu một mình ta!
Đông Phương Tinh cường thế tuyên cáo ý nghĩ trong lòng nàng trước mặt mọi người.
Đây chính là trần trụi thổ lộ với Lăng Tiếu!
La Mỹ Anh ở bên cạnh thầm khen một tiếng:
- Nữ nhân này thật dũng cảm!
Nội tâm Lăng Tiếu cảm động, trong lòng thầm nghĩ:
- Những lời này nàng nói với riêng ta là tốt rồi, vì sao lại nói trước đám đông, làm người ta thật thẹn thùng!
- Nếu nàng đã nói như vậy, Lăng Tiếu làm sao có thể phụ một phen tâm ý của nàng, vậy nàng đi theo ta đi!
Lăng Tiếu nếu còn không tỏ thái độ thật uổng làm nam nhân.
Nhưng bây giờ họ còn muốn đi ra khỏi nơi này thật dễ dàng vậy hay sao?
Đông Phương Tinh đã nguyện ý đi theo hắn, nguyện ý làm tiểu thiếp của hắn, mà nữ nhân này lại là tiểu công chúa của thế lực lớn như Đông Phương gia, còn là một tuyệt sắc mỹ nhân.
Nếu một mỹ nữ như vậy mà Lăng Tiếu còn không dám thu lấy, vậy đã không còn là hắn.
- Đứng lại cho ta!
Vài thanh âm đồng thời quát.
Một thanh âm là Đông Phương mỗ mỗ, một là Đông Phương Quân, người còn lại là Thượng Quan Vân.
Lăng Tiếu nắm tay La Mỹ Anh, tay kia đã cầm được tay Đông Phương Tinh, ngẩng đầu nhìn mọi người, trên mặt không hề có chút kinh hoảng.
- Mỗ mỗ thành toàn cho cháu đi!
Vẻ mặt Đông Phương Tinh ra vẻ đáng thương nhìn Đông Phương mỗ mỗ nói.
Nàng biết chỉ cần mỗ mỗ mở miệng chuyện này sẽ không thành vấn đề.
- Nha đầu kia, vì sao ngu ngốc như vậy, hắn đã có nhiều nữ nhân như thế, cháu vì sao phải đi theo đây, cháu không cảm thấy bị mất mặt sao.
Đông Phương mỗ mỗ dùng ngữ khí chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói.
Đông Phương Quân nhìn Lăng Tiếu trầm giọng:
- Lăng cung chủ, ngươi cần suy nghĩ lại, ngươi làm như vậy sẽ đắc tội Đông Phương gia cùng Thượng Quan gia.
- Ha ha, tiền bối, Đông Phương gia chủ, ta biết các ngươi để ý mặt mũi, nhưng các ngươi bức bách Đông Phương tiểu thư gả cho người mà nàng không thích, nàng cũng sẽ không vui vẻ, mặc dù Lăng Tiếu này hoa tâm, nhưng ta đều thật lòng thương tiếc các nàng, cho nên các ngươi đừng cản trở.
Vẻ mặt Lăng Tiếu bình tĩnh thong dong nói.
- Thôi thôi, nếu ngươi chịu cưới hỏi tiểu Tinh đàng hoàng, lập nàng làm chính thê, những nữ nhân kia làm tiểu thiếp cho ngươi, ta sẽ thành toàn cho các ngươi đi!
Đông Phương mỗ mỗ lui nhường một bước.
Nhìn ra được bà cưng chiều hậu bối của mình như thế nào.
Nhưng điều kiện như vậy Lăng Tiếu sẽ đáp ứng sao?
Lăng Tiếu còn chưa nói chuyện, Thượng Quan Vân đã phản đối:
- Ta phản đối, Đông Phương gia các ngươi đã thu quà tặng của chúng ta, nàng đã là tức phụ của Thượng Quan gia, làm sao có thể cho nàng gả cho người khác!
Đừng nhìn bộ dáng ẻo lả của hắn, nhưng khi nóng giận vẫn có vài phần khí thế, không cho người khác khinh thường.
Hai huyền đế đi bên cạnh hắn đều căm tức nhìn Lăng Tiếu, tựa hồ tùy thời đều chuẩn bị ra tay.
Lúc này Đông Phương mỗ mỗ lại nói:
- Thôi đi, chuyện giữa thanh niên các ngươi thì tự mình đi giải quyết là được!
Dứt lời bà nhắm mắt lại không tiếp tục quản tới việc này.
Đông Phương Quân nhìn thoáng qua mỗ mỗ, ngay sau đó cũng không nói thêm gì nữa.
Nếu Lăng Tiếu muốn dẫn nữ nhi của hắn rời đi, vậy trước tiên bước qua cửa ải của Thượng Quan Vân, bằng không hết thảy không cần nói tiếp.
- Thượng Quan Vân, việc này chấm dứt đi, ta không thích ngươi, miễn cưỡng cùng một chỗ chúng ta đều không vui không phải sao?
Đông Phương Tinh nhìn Thượng Quan Vân nói.
Thượng Quan Vân cự tuyệt:
- Tinh Tinh, cảm tình có thể bồi dưỡng, hiện tại nàng không thích ta không có nghĩa ngày sau cũng vậy, huống hồ chuyện này đại biểu mặt mũi của Thượng Quan gia, bất kể thế nào nàng cũng không thể đi theo hắn, bằng không…Thượng Quan gia tuyệt không bỏ qua!
- Đúng vậy, mời Đông Phương tiểu thư suy nghĩ cho ích lợi lâu dài của hai nhà.
Một huyền đế Thượng Quan gia nói.
Người còn lại cũng lên tiếng:
- Đông Phương tiểu thư thông minh hơn người, ngươi nên biết lệnh tôn cũng không muốn nhìn thấy chuyện này, ngươi đừng nên làm cho hắn khó xử.
Đông Phương Tinh lạnh lùng nhìn ba người, như đinh đóng cột nói:
- Hạnh phúc của ta do chính ta đi nắm bắt, mà vận mệnh của Đông Phương gia cũng không để cho người khác đi thay đổi, huống hồ nam nhân mà ta lựa chọn tuyệt đối sẽ làm cho Đông Phương gia đi tới huy hoàng.
Đông Phương Tinh tính toán đem toàn bộ hạnh phúc đặt lên thân Lăng Tiếu, đồng thời cũng cho rằng hắn sẽ đi được xa hơn, ngày sau Đông Phương gia nói không chừng phải dựa vào hắn giúp đỡ.
Ánh mắt nhìn xa cùng bá khí cường đại của nàng quả thật làm cho nữ tử bình thường không thể so sánh.
Lăng Tiếu ngày càng hài lòng đối với Đông Phương Tinh, hắn cảm thấy lời nói của nàng làm lòng hắn thật thoải mái.
- Lăng cung chủ ngươi cũng nghĩ vậy sao? Ngươi làm như vậy có biết hậu quả?
Một huyền đế Thượng Quan gia nhìn Lăng Tiếu nói.
Lăng Tiếu cười to đáp:
- Ha ha, chuyện này không có thương lượng, ngay cả nữ nhân của mình cũng không bảo hộ được thì còn nói gì là nam nhân, mặc kệ Thượng Quan gia hoặc là Đông Phương gia, Lăng Tiếu này không muốn đắc tội các ngươi, nhưng nếu nhất định muốn lưu lại chúng ta, vậy đành phải đắc tội mà thôi.
Dứt lời khí thế của Lăng Tiếu không chút che giấu liền thăng lên, long khí bá đạo rực rỡ tràn ngập khắp đại điện.
Mọi người giống như nhìn thấy được tuyệt thế chân long xuất thế, khí thế đáng sợ cùng long uy khiến người hoa mắt.
La Mỹ Anh cũng sẵn sàng nghênh địch, khí thế đế cấp đồng dạng tán phát.
Lúc đến Long Cung, linh khí thủy hệ nơi đó đã giúp nàng đem cảnh giới hoàn toàn củng cố xuống.
Danh Sách Chương: