Mục lục
Thần Khống Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dẫn đầu của Dực nhân tộc khinh thường nói:

- Các ngươi gian ngoan mất linh, phải bị quang minh thần trừng phạt.

Dứt lời, hắn bóp nát một cái ngọc đồng, lập tức xuất hiện hào quang chói mắt bao phủ thiên địa.

Trong lúc đó, trên chín tầng trời xuất hiện một gã nam tử yêu mị, sau lưng có đôi cánh chim dài trắng noãn, mỗi cọng lông vũ tỏa ra hào quang trắng sáng thần thánh.

Đây chính là Vĩnh Hằng chi thần của dực nhân tộc, hiện tại phân thân này chỉ là thần niệm phân thân của hắn mà thôi.

Hắn lăng không bao quát, một đạo khí tức trách đất than trời bao phủ các nơi, khiến cho tất cả mọi người hít thở không thông, đồng thời sinh ra cảm giác vô lực, khiến cho bọn họ có cảm xúc muốn cúng bái.

- Các con dân của ta, ngươi triệu hoán quang minh thần vĩ đại làm gì?

Nam tử yêu mị mở miệng nói ra.

Giọng của hắn như thần phù, khiến cho dực nhân tộc và các khôi lỗi sùng kính.

- Quang minh thần vĩ đại, nhân loại hèn mọn này không thần phục thần linh, thỉnh quang minh thần giáo hóa bọn chúng, khiến bọn chúng nguyện thần phục tộc ta!

Một gã dực nhân quỳ một gối xuống và nói ra.

Đám người phía sau cũng quỳ xuống, giống như triều kiến thiên thần.

- Thì ra là thế!

Nam tử yêu dị cười nhạt một cái, hắn nhìn qua đám người Phong Thanh Dương bình tĩnh nói:

- Các ngươi không muốn thần phục thần tộc chúng ta?.

Hắn không có tản mát ra chút khí thế nào cả, giống như hỏi bình thương vậy.

Nhưng mà nội tâm người nghe chấn động, sinh ra lực lượng đầu độc, làm cho người của Thanh Phong minh có xúc động muốn lập tức thần phục.

Đây là thực lực khiến Chí Tôn Thủy Thần cũng phải cung kính cúi người, muốn tuyên bố thần phục hắn

Phong Thanh Dương ý thức được đối phương cường hãn, hắn cắn răng nói:

- Không phải chỉ có ngươi mới là Vĩnh Hằng chi thần!

Tay của hắn cầm ngọc đồng, kim quang lập lòe, từng đạo kim sát khí xông lên trời, lực lượng bao phủ thiên địa!

Cuối cùng một nam tử khí chất bá chủ một phương xuất hiện.

Đây chính là Kim tộc Vĩnh Hằng chi thần Lăng Thái Sơ.

Lăng Thái Sơ cùng Phong Thanh Dương đã từng cùng thành lập Thanh Phong minh, Lăng Thái Sơ cùng Phong Thanh Dương quan hệ đương nhiên không bình thường.

Lăng Thái Sơ từ ngoại vực xa xôi quay trở lại, từng tới Thanh Phong minh gặp Phong Thanh Dương, hơn nữa còn lưu một thàn niệm phân thân ở nơi này, hôm nay đúng là lúc dùng tới.

- Ta... Chúng ta thực sự có Vĩnh Hằng chi thần quá tốt!

Một gã phó minh chủ của Thanh Phong minh nói ra.

- Đó là Thái Sơ lão đại, lúc trước các ngươi còn chưa gia nhập liên minh, hắn đã cùng minh chủ sáng lập Thanh Phong minh, hắn đã trở thành Vĩnh Hằng chi thần!

Trữ Thần Cương hưng phấn nói ra.

Trong lòng hắn Lăng Thái Sơ địa vị còn cao hơn Phong Thanh Dương nhiều.

Người khác của Thanh Phong minh như nhìn thấy ánh rạng đông, thần sắc tràn ngập hy vọng.

Bọn họ vốn cho rằng lần này chết chắc, không nghĩ tới lại thấy hi vọng, bọn họ biết được trong minh cũng có Vĩnh Hằng chi thần.

Nam tử yêu mị ánh mắt co rụt lại, nhìn chằm chằm vào Lăng Thái Sơ nói:

- Ta sớm cảm ứng được thiên địa biến hóa, không chỉ ta là quang minh giáo hoàng tới thế gian, xem ra ngươi cũng là một người trong đó.

Lăng Thái Sơ nhìn nam tử yêu mị, nói:

- Dực nhân giáo hoàng, thì ra ngươi đã đạt tới Vĩnh Hằng chi cảnh!

Hắn còn nói:

- Các ngươi thối lui đi, có ta ở đây ngươi không thể chiếm tiện nghi đâu.

- Úc, ngươi tự tin có thể đánh bại ta?

Nam tử yêu mị kinh ngạc nói.

- Không, ta chỉ muốn mượn một khối quang thuộc tính Thủy Nguyên Thạch của ngươi mà thôi

Lăng Thái Sơ nói.

- Thì ra là muốn Quang Minh chi thạch, nhưng mà đánh bại ra thì nói sau!

Nam tử yêu mị ứng một tiếng, trong tay có thần quang bắn ra.

Thần quang này sáng tới mức không ai mở mắt ra được, từng đoàn từng đoàn khí tức tinh lọc bao phủ Lăng Thái Sơ và người khác.

- Ở đây chỉ tai họa người khác, ra ngoài đánh đi.

Lăng Thái Sơ quát một tiếng, lập tức bắn ra vạn đạo kim quang, sinh sinh ngăn cản thần quang của đối thủ, cũng chuẩn bị đưa bọn họ ra khỏi không gian lục địa này.

Nam tử yêu mị tên là Áo Tư Lạc, là lão giáo hoàng mấy đời của dực nhân tộc.

Hắn nương vào đột phá vĩnh hằng chi cảnh thì phản lão hoàn đồng, chiến lực cũng tăng lên tới mức dọa người.

Nếu không phải chỉ có thần niệm phân thân hắn tới đây, không gian nơi này đã bị diệt rồi.

Lăng Thái Sơ xuất hiện ở chỗ này cũng cho hắn một kinh ngạc sâu sắc.

Lăng Thái Sơ cùng Áo Tư Lạc đều là phân thân thần niệm, nhưng mà lực lượng đối chiến không phải những Chí Tôn Thủy Thần có thể tưởng tượng được.

May mắn bọn họ chiến đấu không có lâu, hai người bất phân thắng bại, năng lượng hao tổn hết sau đó biến mất.

Trước khi Áo Tư Lạc biến mất thì kêu lên.

- Con dân của ta rút lui đi, chờ ngày sau độ hóa bọn chúng.

- Không sao cả, ta sẽ rất nhanh tới không gian của các ngươi, các ngươi đều tạm thời an tâm!

Lăng Thái Sơ cũng lưu lại một câu, liền tiêu tán trong thiên địa này.

Ngàn Chí Tôn đối chiến kết thúc qua loa như vậy.

Người của Thanh Phong minh đều đại định, có Vĩnh Hằng chi thần bảo vệ, bọn họ muốn chết cũng khó.

Ở trong không gian ngoại vực xa xôi, Lăng Thái Sơ cuối cùng mang theo Lăng Vô Địch cùng Lăng Tiếu bay nhanh tới đây.

- Đây là thiên hạ đại loạn sao? Dực nhân tộc cũng xuất hiện Vĩnh Hằng chi thần, cũng không biết thế lực khác có Vĩnh Hằng chi thần xuất thế hay không?

Thần sắc Lăng Thái Sơ khó coi.

- Tại sao có thể như vậy, một bước kia không phải rất khó lĩnh ngộ sao?

Lăng Vô Địch thất thần nói.

Bao nhiêu năm rồi hắn vẫn theo đuổi cảnh giới này, hắn cũng cho rằng mình thiên phú siêu đẳng, nhưng mà bây giờ xuất hiện nhiều Vĩnh Hằng chi thần, đả kích tự tin của hắn thật lớn!

- Muốn bước ra một bước kia, trọng yếu nhất chính là tìm đường sống trong cõi chết, là cục diện cửu tử nhất sinh, chỉ cần dung nhập lực lượng của mình vào trong không gian liền có thể đạt tới, đang thời điểm chọn bước ra một bước này, ngươi phải quên đi sinh tử, không được có nửa điểm tạp niệm, bằng không hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Lăng Thái Sơ nói ra.

- Quên sinh tử đi, trong nội tâm không có tạp niệm, ai có thể dễ dàng làm được?

Lăng Vô Địch thở dài nói.

Lăng Tiếu đang nhớ kỹ lời này, trong nội tâm cũng hiểu được muốn làm được quá khó khăn.

Ai không sợ chết, cho dù là thần cũng sợ vẫn lạc, ai không tạp niệm, mỗi một người đều có thê thiếp con cái, thân bằng hảo hữu, bọn họ có lo lắng thì không ai không có tạp niệm cả.

- Ta lo lắng quá nhiều, chỉ sợ ta khó mà đi qua một bước kia!

Lăng Tiếu thở dài trong lòng.

Tốc độ của Lăng Thái Sơ có thể nói là nhanh như tia chớp, xuyên thẳng qua ngoại vực, cơ hồ bỏ qua bất cứ không gian loạn lưu nào, hắn hóa thành kim sát khí, đem Lăng Vô Địch cùng Lăng Tiếu bảo hộ bên trong và khiến hai người có thể cảm nhận được kim chi bổn nguyên, có thể khiến lực lượng của bọn họ cường đại lên.

Dùng không bao lâu, Lăng Thái Sơ đã đi tới không gian của Thanh Phong minh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK