Lăng Tiếu ôm Phượng Tiêm Vận vào lòng, vuốt nhẹ và nói:
- Ân, cũng nên quay về rồi, ta cũng muốn gặp mọi người.
- Phu quân, ngươi... Ngươi đáp ứng ta?
Phượng Tiêm Vận kinh hô một tiếng, tiếp theo lại nói:
- Nếu như ngươi không có thời gian, ta quay về một mình là được rồi.
- Đồ ngốc, ta sao cho ngươi quay về một mình được chứ, ta cũng muốn gặp phụ mẫu, lần này trở về cũng mang bọn họ tới luôn, tránh khỏi xa cách hai nơi, hơn nữa sinh hoạt ở trung vực cũng tốt cho họ.
Lăng Tiếu lúc này nhéo mũi của Phượng Tiêm Vận.
Lăng Tiếu bây giờ xem như đứng vững gót chân ở trung vực, cũng nên tiếp người nhà quay về.
Ai không nhớ nhà? Ai không nhớ người thân?
Lăng Tiếu cũng không phải người vong bản, cũng là người có tình cảm bình thường mà thôi.
Bây giờ Phượng Tiêm Vận quay trở về, Lăng Tiếu cũng cảm thấy nên làm tiếp theo, đồng thời trong lòng của hắn cũng chờ mong Vân Mộng Kỳ sau khi đào thoát khỏi tay âm bà nên quay về tây bắc?
Dù biết suy nghĩ này không thật, Lăng Tiếu cũng cảm thấy nên quay về một chuyến.
Nghe được Lăng Tiếu nói vậy thì Phượng Tiêm Vận tự nhiên mừng rỡ.
Sau đó Phượng Tiêm Vận mang tin tức nói cho các tỷ muội biết.
Các nữ nhân đều đi theo Lăng Tiếu tới trung vực, chúng nữ cũng thuận theo tâm tư Lăng Tiếu quay về tây bắc.
Sau khi chúng nũ nghe tin, tự nhiên vô cùng mừng rỡ.
Cao hứng nhất chính là Bạch Vũ Tích, nàng kìm lòng không được kêu lên:
- Có thể trở về thăm phụ mẫu nuôi rồi!
Nàng trước kia được Lăng gia thu lưu, đối với phụ mẫu của Lăng Tiếu vẫn đối đãi như phụ mẫu thân sinh, mà phụ mẫu của Lăng Tiếu cũng xem Bạch Vũ Tích trở thành con mình, quan hệ rất tốt.
- Vũ Tích, Tiếu lần này quay về sẽ tiếp hai người bọn họ tới trung vực, về sau có thể gặp mặt mỗi ngày.
Phượng Tiêm Vận nói.
- Ân, đã sớm phải biết như vậy.
Bạch Vũ Tích vui vẻ nói.
- Lão gia cùng phu nhân ở bên này chúng ta làm dâu dễ dàng hiếu kính rồi!
Thải Hà Nguyệt ở bên cạnh phụ họa.
Nàng trở thành nữ nhân của Lăng Tiếu nhưng chưa gặp qua người nhà của Lăng Tiếu, dựa theo quy củ bình dân thì danh phận của nàng không công chính đấy.
Ngọc Liệt Diễm cùng Vũ Mị Nương đều vui vẻ, chúng nữ thậm chí nghĩ tới trở về và mang theo sư phụ của mình tới đây hiếu kính.
Nhìn những nữ nhân vui vẻ, Lăng Tiếu cảm thấy áy náy.
Trên đời này có nhiều hồng nhan tri kỷ như thế chính mình còn có gì không thỏa mãn đây?
Trong lòng Lăng Tiếu trong bất giá sinh ra biến hóa, hắn thoáng cái đã bỏ qua tất cả tranh đấu, chuyện tu luyện qua một bên, thầm nghĩ phải hưởng thụ một chút, vui vẻ khi về quê, hưởng thụ vui thú như người bình thường.
Tâm tình của Lăng Tiếu lúc này rộng mở, khí chất của hắn biến hóa không ít.
Nếu nhu trước kia Lăng Tiếu cảm thấy mình phong mang quá lộ, bá khí mười phần, như vậy hắn bây giờ là người bình dị dễ gần.
Điểm này trong thế hệ trẻ chỉ cảm giác được trên người Linh Vũ Các Vũ Bất Phàm mà thôi.
Nếu như Hàn Khai có ở đây hắn nhất định có thể nhìn ra Lăng Tiếu đạt tới ý cảnh phản phác quy chân, mang tất cả khí chất của mình nội liễm.
Trạng thái này không phải là lợi dụng công pháp che đấu, mà là trạng thái rất tự nhiên, trạng thái này có chỗ tốt lớn trong tu luyện.
Trước khi đi Lăng Tiếu gọi Huyền Diệu tới bàn một lần.
Huyền Diệu tự nhiên không có khả năng cùng quay về với Lăng Tiếu, hắn nhất cần tọa trấn Tiếu Ngạo Cung.
Lăng Tiếu bàn giao với Huyền Diệu xong, hắn hỏi Huyền Diệu có gì cần nói không, ở chung thời gian dài hắn cũng biết năng lực của thần côn này.
Huyền Diệu khẳng định Tiếu Ngạo Cung trong thời gian ngắn không có đại sự, Lăng Tiếu cũng yên tâm.
Lăng Tiếu dẫn theo những nữ nhân Phượng Tiêm Vận, Thải Hà Nguyệt, Cát Bối Hân, Bạch Vũ Tích, Băng Nhược Thủy, Ngọc Liệt Diễm cùng Vũ Mị Nương quay trở về, Vi Đại Nhi cùng Dao Thanh Mẫn không có đi cùng.
Vi Đại Nhi có thân nhân duy nhất là Lãnh Xà, tại tây bắc cũng không còn thân nhân, cộng thêm mấy năm trước ở Vạn Đoạn sơn mạch cùng Độc Ưng, Lý Cuồng Hổ, Độc Hạt Tử cùng bát tướng xem như có quan hệ tốt nhất, trong tông mới thu đệ tử mới, nàng chủ động lưu lại giúp việc.
Mà Dao Thanh Mẫn nàng từ nhỏ đi theo sư phụ Lê Tuyết, tuy nói nàng cũng rất muốn đi theo đám người Lăng Tiếu tới tây bắc, nam hoang, nhưng mà nàng không thể để sư tôn bận rộn việc trong tông mà không ai chăm sóc, huống hồ nàng còn phải chủ trì bán đấu giá hội ở Phong Vân Thành, nàng suy đi nghĩ lại cuối cùng vẫn không đi.
- Đúng rồi, Vận nhi, Nguyệt nhi các ngươi có nên thay đổi trang phục khi quay về không?
Lăng Tiếu nhìn qua đám thê thiếp như hoa như ngọc nói ra.
Một đám nữ nhân khó hiểu nhìn Lăng Tiếu, ngược lại Ngọc Liệt Diễm thì biết tâm tư của lăng Tiếu.
- Tiếu sợ mang theo nhiều hồng nhan xinh đẹp như thế dẫn họa cho hắn đấy.
- Ha ha, ta chỉ không thích có nhiều ruồi bọ vây quanh mà thôi.
Lăng Tiếu cười nói.
Ngọc Liệt Diễm nói không sai, chúng nữ mỗi người đẹp như tiên nữ, khí chất vạn ngàn, nam nhân nào không động tâm, thực tế Ngọc Liệt Diễm cùng Vũ Mị Nương là hai nữ nhân tu luyện mị công, khí chất của bọn họ biến hóa cực lớn, giơ tay nhấc chân có thể câu dẫn dục vọng của nam nhân.
Tâm tính của Lăng Tiếu lúc này kiên định, nhưng mà hai nàng liên thủ thi triển mị công thì hắn không thể chống được.
Cũng bởi vì thế Lăng Tiếu dù thể chất cường hãn cũng bị hai nàng giày vò suy yếu.
Lăng Tiếu lúc này cũng phải mắng thầm hai nàng là yêu tinh hại người.
Cũng không phải nói hai nữ nằm trên, mà là chúng nữ trời sinh mị cốt, chúng nữ phát tán sức quyến rũ còn lớn hơn những người khác.
- Chúng ta mặc quần áo bình dân đi.
Phượng Tiêm Vận đề nghị.
Chúng nữ không phản đối, lập tức thay xiêm y bình dân vào người.
Hắn cũng không có bảo chúng nữ hóa trang, còn không bằng giữ nguyên dung mạo, chỉ hy vọng ít kích thích đám ruồi nhặn bay tới.
Diệp Vân Phong cùng Tàn Báo nghe Lăng Tiếu muốn quay tây bắc cũng đi theo.
- Lão đại, ta đi theo ngươi về!
Diệp Vân Phong vừa thấy Lăng Tiếu thì năn nỉ.
- Thiếu gia, nô tài cũng nguyện ý theo ngươi về.
Tàn Báo nói.
Lăng Tiếu lắc tay nói:
- Lần này ta quay về tiếp người nhà, không có mất thời gian quá dài đâu, yên tâm đi.
- Lão đại, sao được, trên đường đi chắc chắn sẽ có không ít việc cần hoàn thành, do ta đi làm cho!
Diệp Vân Phong nói.
- Có thể có chuyện gì, ở trong cung đi, xảy ra chuyện gì ta sẽ hỏi các ngươi!
Lăng Tiếu cũng dùng uy nghiêm cung chủ quát lên.
Diệp Vân Phong cùng Tàn Báo không dám cãi Lăng Tiếu, chỉ im miệng.
Nhưng không có nghĩa Lăng Tiếu không có ai đi theo.
Cùng hắn đồng hành là chúng nữ, còn có không ít người theo cùng.
Hắn bây giờ là cung chủ một phái, nhất cử nhất động đều ảnh hưởng tông môn, an nguy của hắn không còn là chuyện của riêng hắn rồi.
Kỳ thật bản thân Lăng Tiếu cũng không muốn giương cờ đánh trống, thế nhưng mà trải qua Huyền Diệu nói rõ lợi hại, vừa nghĩ tới bên cạnh hắn có nữ nhân, lại nghĩ tới cừu nhân của mình, nếu không có ai bảo vệ, hắn còn sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nếu cái gì cũng tự làm thì hắn chẳng bằng đừng về.
Danh Sách Chương: