Mặt khác lại cho nó không ít tài nguyên, để cho nó có thể không cần lo lắng vì nguyên liệu trước khi đạt tới Huyền Đế.
Lăng Tiếu không có khả năng đưa nguyên liệu rất trân quý cho nó cầm. Tất nhiên nó vẫn còn chỉ là thiếu niên, không thể dễ dàng đưa cho nó dẫn tới có hại.
Vào trước lúc đi, Lăng Tiếu vẫn triệu tập tất cả người Hồn Tộc lại đây một chuyến, lại nghiêm túc thông báo rất nhiều công việc mới rời đi.
Nhưng mà,sau khi hắn rời đi thì cũng để lại Mạc Âm Ngưu cùng với Sát Thiên, khiến cho bọn họ canh giữ trông nom cho người Hồn Tộc. Hắn phòng ngừa nhỡ xảy ra chuyện gì thì bọn họ có khả năng kịp thời phản hồi quay về Thiên Long Môn để cầu viện hắn.
Lăng Tiếu sở dĩ bỏ rơi lại hai đại chiến tướng này, chủ yếu là thực lực bây giờ của hắn đã không cần bọn họ giúp hỗ trợ nữa.
Mặt khác, hắn vẫn còn thông báo một lần cho Bại Gia Tử, để cho nó đi cảnh cáo một lần đối với một số Cao Giai Linh Thú nơi này, ngàn vạn lần không thể để cho bọn chúng chủ động công kích người Hồn Tộc.
Sau khi thu xếp chu toàn, Lăng Tiếu mang theo Vân Mộng Kỳ, Ngọc Nhu Phỉ, U Ảnh liền phản hồi về thành Ma Hồn.
Tương lai Hồn Tộc có thể trở nên cường đại, thì thành Ma Hồn sẽ là tòa thành trì đầu tiên mà bọn hắn muốn đoạt lại.
Nhưng mà, vào lúc trước đó Lăng Tiếu vẫn có nghĩa vụ giúp bọn hắn diệt trừ thêm mấy uy hiếp.
Từ sau khi Lăng Tiếu chém chết Ảnh Phong kia, phòng ngự của phủ Thành Chủ đã là tăng trưởng gấp đôi. Bề ngoài Thành Chủ xem ra chỉ là một người bậc Trung Giai Thần Vương, nhưng mà đã có một nhân vật Bán Thủy Thần tọa trận ở trong bóng tối.
Điểm này Lăng Tiếu đã sớm điều tra rõ ràng.
Lăng Tiếu lần này phản hồi quay lại thành Ma Hồn, đúng là hắn định hướng về phía Bán Thủy Thần kia.
Giết chết một người Bán Thủy Thần, ít nhất có thể làm cho U Ảnh tộc ít đi một vị có thể trở thành tồn tại cấp bậc Chí Tôn, ý nghĩa điều này khá lớn.
Đợi đến ngày khác vào lúc hắn đạt tới cấp Chí Tôn đích thực, sẽ lại giết hết hai vị Chí Tôn trong U Ảnh tộc, lo toan cho hậu duệ Hồn Tộc.
Lúc Lăng Tiếu cùng mấy người tới gần thành Ma Hồn thì cũng không xâm nhập vào bên trong, mà là dừng lại tại một chỗ hoang vắng ở vùng ngoại ô.
Vân Mộng Kỳ hỏi hắn với vẻ không giải thích được
- Tiếu, tại sao không đi vào thành?.
Xung quanh đây chỉ có Không Gian Trận của thành Ma Hồn nên có khả năng dễ dàng rời khỏi nơi này. Nàng không hiểu tại sao Lăng Tiếu đột nhiên không đi vào thành.
- Chúng ta không đi vào đó!
Lăng Tiếu nói.
Hai nàng đều kinh ngạc nhìn Lăng Tiếu, bọn họ không hiểu Lăng Tiếu đang có ý định gì.
Lăng Tiếu lên tiếng giải thích
- Tối nay ta muốn tới lập tức hành động săn da đầu. Các nàng đều đừng dừng lại ở chỗ này, cứ đi về phía trước chờ ta. Tránh khỏi có cái gì bất ngờ, ta không cứu giúp được các nàng.
- Không được, chúng ta muốn lưu lại giúp chàng!
Vân Mộng Kỳ quả quyết cự tuyệt.
Từ lời Lăng Tiếu nói có thể nghe ra được, hắn muốn chuẩn bị giết người. Hơn nữa đối thủ hẳn là không kém, nàng không mong muốn Lăng Tiếu một mình lao vào nguy hiểm.
Ngọc Nhu Phỉ ở một bên nói thêm
- Đúng, thực lực của chúng ta mặc dù không được cường đại như chàng, nhưng mà cũng sẽ không liên lụy đến chàng!
Hiện nay Ngọc Nhu Phỉ đã vượt cao hơn Vân Mộng Kỳ, nàng đã là cảnh giới Trung Giai Thần Vương, mà Vân Mộng Kỳ vẫn còn là Đê Giai Thần Vương đỉnh cao.
Chủ yếu là Ngọc Nhu Phỉ cách đây không lâu đã uống Thần Vương Đan mà Lăng Tiếu cho nàng, do đó mới có thể lại tiến một bậc. Còn Vân Mộng Kỳ từ trước tới nay cũng không mượn đan dược đột phá, cho nên sẽ phải chậm hơn một bước.
Lăng Tiếu do dự một chút rồi nói
- Lần này đối thủ chính là Bán Thủy Thần, các nàng ở chỗ này chỉ sợ sẽ làm ta phân tâm!.
- Bán... Bán Thủy Thần?
Hai nàng giật mình la lên.
Vẻ mặt Vân Mộng Kỳ có hơi khó coi liền nói
- Tiếu, có đúng là chàng điên rồi không. Loại cấp bậc này thực lực mạnh tới đâu chàng có biết không, làm thế nào mà chàng có thể dấn thân vào nguy hiểm đi đối phó hắn.
- Không sai, rốt cuộc là hạng người gì khiến chàng phải trừ một cách nhanh nhất? Tại sao không đợi thực lực của chàng cường đại hơn một chút rồi hãy nói sau?
Ngọc Nhu Phỉ cũng là căng thẳng thắc mắc.
Bọn họ cũng biết Lăng Tiếu có bản lĩnh vượt bậc mà chiến. Chính là Bán Thủy Thần, đó là dạng tồn tại nào đây. Làm sao có thể đang là cấp bậc Thần Vương mà đối kháng được.
Bọn họ quả thật không muốn Lăng Tiếu làm loại chuyện nguy hiểm.
Lăng Tiếu cười cười đáp
- Chớ có lo, chẳng lẽ các nàng vẫn còn không biết ta sao? Làm thế nào ta lại thực hiện loại hành động mà không hề nắm chắc.
Âm thanh của hắn vừa dứt, phân thân thần hồn của hắn xuất hiện ở trước mặt hai nàng.
Khối phân thân này bọn họ cũng biết, cùng chân thân của Lăng Tiếu không có gì khác nhau, đều là tồn tại có máu có thịt.
- Phân thân thần hồn của ta đã có được thực lực Bán Thủy Thần, nếu muốn giết tồn tại cùng bậc, các ngươi vẫn còn cho rằng ta không hề nắm chắc sao?
Lăng Tiếu hỏi lại hai nàng.
Ánh mắt hai nàng lóe lên vài phần vẻ sùng bái. Bọn họ không nghĩ tới nam nhân của mình lại đã cường đại đến loại trình độ này.
Vân Mộng Kỳ khẽ ôm Lăng Tiếu, hôn một cái thật sâu lên mặt hắn rồi nói tức tối
- Không nghĩ tới ban đầu gia hỏa cùng bậc so với ta còn kém nay lại đã vượt ta quá xa. Thật sự là không phục!.
Lúc ban đầu Lăng Tiếu chỉ là tu vi Cao Giai Huyền giả, nàng đã là bậc Linh Sư. Mà suốt quá trình nàng có tốc độ tu luyện đều là cực nhanh, đến ngay cả chính nàng cũng hơi có cảm giác khó có thể tin nổi.
Chính là cùng hiện tại mà so sánh Lăng Tiếu, thì Thần Thể của nàng lại cũng phải nhượng bộ lui binh.
Lăng Tiếu càng cường đại, trong lòng nàng tự nhiên là mừng rỡ vô cùng. Cái này chứng minh nhãn quan ban đầu của nàng không có sai.
Lăng Tiếu chính là hiếm khi được Vân Mộng Kỳ chủ động hôn mình như thế. Lúc này hắn kéo nàng lại gần, lại cũng kéo Ngọc Nhu Phỉ vào trong lòng.
Hắn tả hữu đều hôn một hồi lên hai gương mặt mềm mại như ngọc rồi mới nhẹ nhàng nói
- Yên tâm đi, chỉ là một Bán Thủy Thần hiện tại ta cũng không để vào mắt. Ta lấy hai địch một muốn bắt hắn cũng dễ dàng, đó cũng là ta sớm làm một ít chuẩn bị nho nhỏ cho Hồn Tộc a!.
Khuôn mặt hai nàng đều nổi lên vài phần ánh hồng, đều là xinh đẹp khiến cho tất cả cảnh vật xung quanh đều hơi bị buồn bã thất sắc.
- Vậy chàng nhất định phải cẩn thận, mọi sự cũng không cần gượng ép, dù sao chàng vẫn còn trẻ tuổi. Chờ sau khi chàng trở thành Chí Tôn đích thực thì bên trong Thiên Vực này tin tưởng không ai là đối thủ của chàng!
Ngọc Nhu Phỉ dịu dàng nói.
Danh Sách Chương: